0 chữ
Chương 3
Chương 3
Cơ thể mà anh xuyên vào đang làm gì vậy? Muốn hút cạn máu trong cơ thể người đàn ông đó sao?
"Nếu hôm nay cô không gϊếŧ chết tôi, ngày mai tôi nhất định sẽ khiến cô tan xương nát thịt!"
Hai mắt người đàn ông đỏ ngầu, nghiến răng nói từng chữ như rít ra từ kẽ răng.
Mục Chân nhíu mày, người ta đã nói vậy rồi thì rõ là kiểu không chết không thôi. Mà nguyên tắc sống của Mục Chân, thà gϊếŧ nhầm nghìn người còn hơn để sót một tên!
Đương nhiên, chuyện gϊếŧ người sẽ ngồi tù thì anh vẫn hiểu. Đã muốn sống sót, thì không thể vào tù được.
Anh còn muốn làm vua của thế giới cơ mà!
Trong đầu lập tức lóe lên ý nghĩ: “Vậy phế rồi nhốt lại cũng được!”
Ngay lúc đó, không gian bỗng nhiên đóng băng. Một cô bé chibi mũm mĩm bằng bàn tay bay ra từ đầu Mục Chân, hét ầm ĩ về phía anh.
[Á, xin ký chủ lập tức dừng ngay suy nghĩ nguy hiểm đó! Người kia là nam chính số một - Long Uyên!]
[Thế giới trong sách dựa vào khí vận của nam chính để duy trì vận hành. Nếu anh ta xảy ra chuyện, thế giới sẽ sụp đổ, anh cũng sẽ chết ngay lập tức, không thể quay về thế giới cũ được nữa!]
Vẻ mặt Mục Chân tối sầm lại, nhưng cũng nắm được trọng điểm: [Nam chính số một? Chẳng lẽ còn có số hai?]
Một câu chuyện mà có quá nhiều nhân vật chính thì không phải là chuyện tốt.
Nhân vật chính đánh nhau thường “long trời lở đất”, lỡ ảnh hưởng đến anh thì sao?
Hệ thống gật đầu: [Thế này nhé, tôi sẽ truyền cốt truyện của thế giới này cho anh, anh tự xem đi!]
Nhận xong cốt truyện, Mục Chân gần như sụp đổ.
Vội vàng cúi đầu nhìn chỗ... Phồng lên ở ngực mình, rồi lại lắc nhẹ chân phải, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của “cây súng” ở giữa hai chân như ngày xưa nữa.
Cơ thể anh khựng lại, rồi chậm rãi quay đầu nhìn hệ thống, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy.
Hệ thống không cần đoán cũng biết đối phương muốn nói gì, chột dạ cười ngượng ngùng hai tiếng: [Ha ha, cái đó, nhân vật phù hợp với điều kiện của anh chỉ có hai người, vốn dĩ định sắp xếp cho cô vai nam. Ban đầu tôi định để anh nhập vào nhân vật nam, nhưng sau khi xem xét kỹ tình hình cụ thể của người đó, tôi cảm thấy nhân vật này dễ sống sót hơn.”
[Không cần biết! Đổi lại thành nam cho tôi!] Mục Chân kiên quyết, tỏ vẻ không có gì phải bàn cãi.
Đùa cái gì vậy chứ?
Ông đây đường đường là một thằng đàn ông đích thực của thời đại mới, dưới trướng có cả một đám đàn em, sao có thể chịu nhục ở trong cơ thể của một người phụ nữ?
Lỡ như làm phụ nữ quen rồi, về lại thế giới cũ thì sao!
Nghĩ tới cảnh đó thôi đã đủ nổi da gà rồi!
"Nếu hôm nay cô không gϊếŧ chết tôi, ngày mai tôi nhất định sẽ khiến cô tan xương nát thịt!"
Hai mắt người đàn ông đỏ ngầu, nghiến răng nói từng chữ như rít ra từ kẽ răng.
Mục Chân nhíu mày, người ta đã nói vậy rồi thì rõ là kiểu không chết không thôi. Mà nguyên tắc sống của Mục Chân, thà gϊếŧ nhầm nghìn người còn hơn để sót một tên!
Đương nhiên, chuyện gϊếŧ người sẽ ngồi tù thì anh vẫn hiểu. Đã muốn sống sót, thì không thể vào tù được.
Anh còn muốn làm vua của thế giới cơ mà!
Trong đầu lập tức lóe lên ý nghĩ: “Vậy phế rồi nhốt lại cũng được!”
Ngay lúc đó, không gian bỗng nhiên đóng băng. Một cô bé chibi mũm mĩm bằng bàn tay bay ra từ đầu Mục Chân, hét ầm ĩ về phía anh.
[Thế giới trong sách dựa vào khí vận của nam chính để duy trì vận hành. Nếu anh ta xảy ra chuyện, thế giới sẽ sụp đổ, anh cũng sẽ chết ngay lập tức, không thể quay về thế giới cũ được nữa!]
Vẻ mặt Mục Chân tối sầm lại, nhưng cũng nắm được trọng điểm: [Nam chính số một? Chẳng lẽ còn có số hai?]
Một câu chuyện mà có quá nhiều nhân vật chính thì không phải là chuyện tốt.
Nhân vật chính đánh nhau thường “long trời lở đất”, lỡ ảnh hưởng đến anh thì sao?
Hệ thống gật đầu: [Thế này nhé, tôi sẽ truyền cốt truyện của thế giới này cho anh, anh tự xem đi!]
Nhận xong cốt truyện, Mục Chân gần như sụp đổ.
Vội vàng cúi đầu nhìn chỗ... Phồng lên ở ngực mình, rồi lại lắc nhẹ chân phải, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của “cây súng” ở giữa hai chân như ngày xưa nữa.
Hệ thống không cần đoán cũng biết đối phương muốn nói gì, chột dạ cười ngượng ngùng hai tiếng: [Ha ha, cái đó, nhân vật phù hợp với điều kiện của anh chỉ có hai người, vốn dĩ định sắp xếp cho cô vai nam. Ban đầu tôi định để anh nhập vào nhân vật nam, nhưng sau khi xem xét kỹ tình hình cụ thể của người đó, tôi cảm thấy nhân vật này dễ sống sót hơn.”
[Không cần biết! Đổi lại thành nam cho tôi!] Mục Chân kiên quyết, tỏ vẻ không có gì phải bàn cãi.
Đùa cái gì vậy chứ?
Ông đây đường đường là một thằng đàn ông đích thực của thời đại mới, dưới trướng có cả một đám đàn em, sao có thể chịu nhục ở trong cơ thể của một người phụ nữ?
Lỡ như làm phụ nữ quen rồi, về lại thế giới cũ thì sao!
3
0
3 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
