0 chữ
Chương 4
Chương 4
[Nhưng... Nhưng mà người đàn ông đó không có “cậu bé”, mà chỉ có nửa cái mông!] Hệ thống cúi đầu mân mê ngón tay.
Mục Chân vốn giỏi quan sát sắc mặt, vừa nhìn thấy biểu cảm của nó, anh biết chắc chắn có ẩn tình, cười lạnh: [Tôi thấy rõ ràng là cô cố tình chơi tôi, sao con người chỉ có nửa cái mông?]
[Chuyện là… lúc anh ta làm nhiệm vụ, nhảy dù thì dù gặp trục trặc. Khi rơi xuống đất bị kéo lê cả một đoạn dài, mông bị mài tới mức biến mất.]
Càng nói, hệ thống càng tự tin hơn, cuối cùng ngẩng đầu lên, ánh mắt không hề né tránh nhìn thẳng vào người đàn ông... À không, người phụ nữ.
Mục Chân vẫn tỏ thái độ nghi ngờ: [Nói bậy, nếu mất mông thì liên quan gì đến “cậu bé”?]
Hệ thống nhìn anh như nhìn đồ ngốc: [Đau quá, nên lật người lại thôi!]
Mục Chân: [...]
Hệ thống tiếp tục giải thích: [Anh ta tuy thân phận cao, trợ cấp cao, nhưng kẻ thù cũng nhiều, tôi sợ đến lúc anh gặp nguy hiểm thì không chạy nổi.]
Thế là Mục Chân tưởng tượng ra cảnh mình chỉ còn nửa cái mông chống gậy lao vào chiến đấu...
Nghĩ tới đó lập tức rùng mình lắc đầu, thầm nhủ: "Thôi thì phụ nữ thì phụ nữ vậy."
Dù sao chỉ cần kiên định giữ vững bản chất, sau đó cố gắng sống dai đến kết truyện, rồi trở về thế giới ban đầu.
Anh vẫn sẽ là người đàn ông đẹp trai “bất khả chiến bại” đó.
Không có thời gian để Mục Chân xem xét kỹ cốt truyện cụ thể, bởi vì bảng hiệu thời gian ngừng hoạt động trước mặt hệ thống chỉ còn vài phút cuối cùng.
Trước tiên cứ đi theo cốt truyện. Nam chính của cuốn sách này có tổng cộng năm người.
Và mỗi người đều đã được nữ chính Bạch Lạc Lạc trong sách chinh phục với độ thiện cảm đạt 80%, 90% rồi.
Điều đó cho thấy chỉ còn vài bước nữa là đến kết truyện.
Chủ nhân ban đầu của cơ thể này tên là Mục Vân Nhã.
Là một phản diện cực kỳ độc ác, độc ác đến mức ép một trong các nam chính trở thành kẻ u ám lệch lạc.
Tình hình hiện tại đúng là đã gần đến đích cuối của câu chuyện này rồi.
Mục Vân Nhã cũng bị năm nam chính và nữ chính dồn đến “thân bại danh liệt”, mẹ bị đưa vào viện tâm thần, ông bà ngoại bị ép vào viện dưỡng lão.
Còn bố? Không lâu trước đây, nữ chính và một nam chính đã vạch trần rằng cô vốn không phải con ruột của bố Mục.
Mà là đứa con riêng của mẹ Mục với một người đàn ông nào đó.
Vô tình biết được sự thật này.
Biết được sự thật này, lại nghe nói nhóm nam nữ chính sắp ra tay với mình, Mục Vân Nhã chưa bị đuổi khỏi nhà họ Mục đã lập tức bán sạch cổ phần và tài sản mà bố Mục cho.
Mục Chân vốn giỏi quan sát sắc mặt, vừa nhìn thấy biểu cảm của nó, anh biết chắc chắn có ẩn tình, cười lạnh: [Tôi thấy rõ ràng là cô cố tình chơi tôi, sao con người chỉ có nửa cái mông?]
[Chuyện là… lúc anh ta làm nhiệm vụ, nhảy dù thì dù gặp trục trặc. Khi rơi xuống đất bị kéo lê cả một đoạn dài, mông bị mài tới mức biến mất.]
Càng nói, hệ thống càng tự tin hơn, cuối cùng ngẩng đầu lên, ánh mắt không hề né tránh nhìn thẳng vào người đàn ông... À không, người phụ nữ.
Mục Chân vẫn tỏ thái độ nghi ngờ: [Nói bậy, nếu mất mông thì liên quan gì đến “cậu bé”?]
Hệ thống nhìn anh như nhìn đồ ngốc: [Đau quá, nên lật người lại thôi!]
Mục Chân: [...]
Thế là Mục Chân tưởng tượng ra cảnh mình chỉ còn nửa cái mông chống gậy lao vào chiến đấu...
Nghĩ tới đó lập tức rùng mình lắc đầu, thầm nhủ: "Thôi thì phụ nữ thì phụ nữ vậy."
Dù sao chỉ cần kiên định giữ vững bản chất, sau đó cố gắng sống dai đến kết truyện, rồi trở về thế giới ban đầu.
Anh vẫn sẽ là người đàn ông đẹp trai “bất khả chiến bại” đó.
Không có thời gian để Mục Chân xem xét kỹ cốt truyện cụ thể, bởi vì bảng hiệu thời gian ngừng hoạt động trước mặt hệ thống chỉ còn vài phút cuối cùng.
Trước tiên cứ đi theo cốt truyện. Nam chính của cuốn sách này có tổng cộng năm người.
Và mỗi người đều đã được nữ chính Bạch Lạc Lạc trong sách chinh phục với độ thiện cảm đạt 80%, 90% rồi.
Chủ nhân ban đầu của cơ thể này tên là Mục Vân Nhã.
Là một phản diện cực kỳ độc ác, độc ác đến mức ép một trong các nam chính trở thành kẻ u ám lệch lạc.
Tình hình hiện tại đúng là đã gần đến đích cuối của câu chuyện này rồi.
Mục Vân Nhã cũng bị năm nam chính và nữ chính dồn đến “thân bại danh liệt”, mẹ bị đưa vào viện tâm thần, ông bà ngoại bị ép vào viện dưỡng lão.
Còn bố? Không lâu trước đây, nữ chính và một nam chính đã vạch trần rằng cô vốn không phải con ruột của bố Mục.
Mà là đứa con riêng của mẹ Mục với một người đàn ông nào đó.
Vô tình biết được sự thật này.
Biết được sự thật này, lại nghe nói nhóm nam nữ chính sắp ra tay với mình, Mục Vân Nhã chưa bị đuổi khỏi nhà họ Mục đã lập tức bán sạch cổ phần và tài sản mà bố Mục cho.
3
0
3 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
