0 chữ
Chương 6
Chương 6
“Đến cả Tri Ảnh cũng không cưỡng lại được mèo con sao?”
Đoạn Tri Ảnh không giống người dịu dàng, thực tế thì có phần... xấu tính.
Biết rõ tai mèo nhạy cảm, khi nãy đã khều một cái khiến nó phản ứng khó chịu.
Vậy mà người này lại xấu tính đến mức, dùng ngón cái và ngón giữa kẹp nhẹ cằm mèo, rồi lại lấy đốt ngón trỏ gẩy nhẹ tai nó lần nữa.
Dù vẫn rất nhẹ, nhưng mèo con lập tức kêu lên “meo meo”, như đang phản đối: [Anh xấu quá!]
Nhưng giọng nó quá nhỏ, quá mềm, dù có giận dỗi cũng giống như đang làm nũng một cách đáng yêu.
“Tất cả tai mèo đều nhạy cảm thế này sao?” Đoạn Tri Ảnh cuối cùng cũng cất tiếng sau khi về nhà.
Giọng hán rất trầm, dù là câu hỏi nhưng nghe vẫn như đá lạnh, không hề có gợn sóng cảm xúc.
“Tai mèo rất nhạy cảm, nên hầu hết mèo đều không cho người ta đυ.ng vào tai.” Lê Đại chủ động đáp: "Con mèo này chịu cho con sờ tai, chứng tỏ nó rất tin tưởng anh, rất thích anh đấy!”
Tên ác ma Đoạn Tri Ảnh cuối cùng cũng buông tha cho đôi tai bé nhỏ, trả mèo con lại cho Đoạn Thư Dật.
“Định đặt tên gì cho nó?” Đoạn Tri Ảnh hỏi.
Câu hỏi ấy, đồng nghĩa với việc anh đã chấp nhận mèo con là một thành viên trong nhà.
“Chuyện này em cũng đang muốn bàn với anh.” Đoạn Thư Dật căng thẳng, giọng lắp bắp.
“Bàn với anh?”
“Anh à, cùng một nơi, hoàn cảnh tương tự, em và bé mèo này có duyên đặc biệt.” Đoạn Thư Dật lấy hết can đảm: "Em thực sự vẫn luôn muốn tưởng niệm người đó... nên, em có thể... đặt tên cho nó là Miêu Miêu được không?”
Mèo con đang chăm chú liếʍ móng, đột nhiên cảm nhận rõ rệt không khí xung quanh trầm xuống.
Nó nhận ra, mọi người trong nhà đều trở nên nghiêm túc khi nghe cái tên ấy.
Cứ như Đoạn Thư Dật vừa nhắc đến một điều cấm kỵ.
Nghe vậy, Đoạn Tri Ảnh cụp hàng mi xuống, hồi lâu không đáp.
“Thư Dật, hay là... đổi tên khác nhé?” Lê Đại khẽ khàng khuyên nhủ.
Đoạn Thư Dật cắn môi, có chút do dự, rồi vẫn quyết định kiên trì:
“Anh, em không phải con mèo nào cũng đặt tên thế đâu! Con này đặc biệt lắm!”
Mèo con nhìn quanh một vòng, thu hết phản ứng của loài người vào mắt.
Nó không hiểu:
Tại sao đặt tên mèo cũng phải được anh đồng ý?
Là do anh rất nghiêm khắc với em trai, hay cái tên ‘Miêu Miêu’ có ý nghĩa gì đặc biệt?
Dù sao thì, bản thân mèo con lại rất thích cái tên ấy.
“Miêu Miêu”, nghe như “meo meo”.
Người ta gọi nó như vậy, cứ như ai cũng đang bắt chước mèo kêu.
Lặng thinh rất lâu, lâu đến mức Đoạn Thư Dật gần như nản lòng, định từ bỏ ý định...
Thì Đoạn Tri Ảnh bất chợt ngẩng lên, nhìn thẳng vào mèo con, khẽ nói:
“Được.”
“Hả?” Đoạn Thư Dật chưa kịp phản ứng.
Đoạn Tri Ảnh nhắc lại:
“Từ giờ, con mèo này gọi là Miêu Miêu.”
Mèo con có tên mới: Miêu Miêu.
Buổi chiều, Đoạn Thư Dật đặc biệt dọn riêng một phòng cho mèo con ở tầng riêng của mình, còn nhờ người đặt gấp giường mèo, trụ trèo và đồ dùng khác.
Miêu Miêu cuộn mình trên sofa dành riêng cho mèo, dùng móng vuốt rửa mặt, chải má.
Đoạn Thư Dật thì ngồi xổm giữa một đống thức ăn và đồ hộp cho mèo, vừa hỏi bạn về kinh nghiệm nuôi mèo, vừa tra cứu những điều cần lưu ý.
Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên, Miêu Miêu cảnh giác dựng tai, ngẩng đầu lên.
Thấy phản ứng đáng yêu đó, Đoạn Thư Dật bật cười, giơ tay xoa dịu rồi mới bắt máy.
Miêu Miêu nằm trở lại tổ, tiếp tục liếʍ móng.
Vừa nghe Đoạn Thư Dật trò chuyện, nó vừa nghĩ:
Người nhà mới này thật dịu dàng, thật chu đáo.
“Chị Băng Hạ." Đoạn Thư Dật lễ phép gọi tên người ở đầu dây bên kia. Nhờ tai thính, Miêu Miêu lờ mờ nhận ra đó là giọng nữ từng ở bên nó lúc tai nạn: "Tin em gặp chuyện vẫn còn trên hotsearch à? Lâu thế rồi mà?”
Miêu Miêu nhớ lại, có người từng nhận ra Đoạn Thư Dật là ca sĩ thần tượng.
Đoạn Tri Ảnh không giống người dịu dàng, thực tế thì có phần... xấu tính.
Biết rõ tai mèo nhạy cảm, khi nãy đã khều một cái khiến nó phản ứng khó chịu.
Vậy mà người này lại xấu tính đến mức, dùng ngón cái và ngón giữa kẹp nhẹ cằm mèo, rồi lại lấy đốt ngón trỏ gẩy nhẹ tai nó lần nữa.
Dù vẫn rất nhẹ, nhưng mèo con lập tức kêu lên “meo meo”, như đang phản đối: [Anh xấu quá!]
Nhưng giọng nó quá nhỏ, quá mềm, dù có giận dỗi cũng giống như đang làm nũng một cách đáng yêu.
“Tất cả tai mèo đều nhạy cảm thế này sao?” Đoạn Tri Ảnh cuối cùng cũng cất tiếng sau khi về nhà.
Giọng hán rất trầm, dù là câu hỏi nhưng nghe vẫn như đá lạnh, không hề có gợn sóng cảm xúc.
“Tai mèo rất nhạy cảm, nên hầu hết mèo đều không cho người ta đυ.ng vào tai.” Lê Đại chủ động đáp: "Con mèo này chịu cho con sờ tai, chứng tỏ nó rất tin tưởng anh, rất thích anh đấy!”
“Định đặt tên gì cho nó?” Đoạn Tri Ảnh hỏi.
Câu hỏi ấy, đồng nghĩa với việc anh đã chấp nhận mèo con là một thành viên trong nhà.
“Chuyện này em cũng đang muốn bàn với anh.” Đoạn Thư Dật căng thẳng, giọng lắp bắp.
“Bàn với anh?”
“Anh à, cùng một nơi, hoàn cảnh tương tự, em và bé mèo này có duyên đặc biệt.” Đoạn Thư Dật lấy hết can đảm: "Em thực sự vẫn luôn muốn tưởng niệm người đó... nên, em có thể... đặt tên cho nó là Miêu Miêu được không?”
Mèo con đang chăm chú liếʍ móng, đột nhiên cảm nhận rõ rệt không khí xung quanh trầm xuống.
Nó nhận ra, mọi người trong nhà đều trở nên nghiêm túc khi nghe cái tên ấy.
Cứ như Đoạn Thư Dật vừa nhắc đến một điều cấm kỵ.
“Thư Dật, hay là... đổi tên khác nhé?” Lê Đại khẽ khàng khuyên nhủ.
Đoạn Thư Dật cắn môi, có chút do dự, rồi vẫn quyết định kiên trì:
“Anh, em không phải con mèo nào cũng đặt tên thế đâu! Con này đặc biệt lắm!”
Mèo con nhìn quanh một vòng, thu hết phản ứng của loài người vào mắt.
Nó không hiểu:
Tại sao đặt tên mèo cũng phải được anh đồng ý?
Là do anh rất nghiêm khắc với em trai, hay cái tên ‘Miêu Miêu’ có ý nghĩa gì đặc biệt?
Dù sao thì, bản thân mèo con lại rất thích cái tên ấy.
“Miêu Miêu”, nghe như “meo meo”.
Người ta gọi nó như vậy, cứ như ai cũng đang bắt chước mèo kêu.
Lặng thinh rất lâu, lâu đến mức Đoạn Thư Dật gần như nản lòng, định từ bỏ ý định...
Thì Đoạn Tri Ảnh bất chợt ngẩng lên, nhìn thẳng vào mèo con, khẽ nói:
“Hả?” Đoạn Thư Dật chưa kịp phản ứng.
Đoạn Tri Ảnh nhắc lại:
“Từ giờ, con mèo này gọi là Miêu Miêu.”
Mèo con có tên mới: Miêu Miêu.
Buổi chiều, Đoạn Thư Dật đặc biệt dọn riêng một phòng cho mèo con ở tầng riêng của mình, còn nhờ người đặt gấp giường mèo, trụ trèo và đồ dùng khác.
Miêu Miêu cuộn mình trên sofa dành riêng cho mèo, dùng móng vuốt rửa mặt, chải má.
Đoạn Thư Dật thì ngồi xổm giữa một đống thức ăn và đồ hộp cho mèo, vừa hỏi bạn về kinh nghiệm nuôi mèo, vừa tra cứu những điều cần lưu ý.
Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên, Miêu Miêu cảnh giác dựng tai, ngẩng đầu lên.
Thấy phản ứng đáng yêu đó, Đoạn Thư Dật bật cười, giơ tay xoa dịu rồi mới bắt máy.
Miêu Miêu nằm trở lại tổ, tiếp tục liếʍ móng.
Vừa nghe Đoạn Thư Dật trò chuyện, nó vừa nghĩ:
Người nhà mới này thật dịu dàng, thật chu đáo.
“Chị Băng Hạ." Đoạn Thư Dật lễ phép gọi tên người ở đầu dây bên kia. Nhờ tai thính, Miêu Miêu lờ mờ nhận ra đó là giọng nữ từng ở bên nó lúc tai nạn: "Tin em gặp chuyện vẫn còn trên hotsearch à? Lâu thế rồi mà?”
Miêu Miêu nhớ lại, có người từng nhận ra Đoạn Thư Dật là ca sĩ thần tượng.
4
0
4 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
