TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16: Quạ đen

Lương Hoài Tự khẽ nhướng mày.

Hồi đại học Lương Triều Lạc có quen một cô bạn gái, sau khi tốt nghiệp thì nói muốn kết hôn. Anh thấy cô gái đó có tính cách quá mềm mỏng, không thể làm chủ chuyện lớn được.

Lương Triều Lạc tưởng anh muốn chia rẽ đôi lứa, phản ứng dữ dội chưa từng thấy, như thể đột ngột nổi loạn, còn cãi nhau một trận thật to với anh.

Thật ra trong chuyện tình cảm, nếu con trai thật lòng kiên định thì anh cũng không phản đối. Tất nhiên, chuyện đó không ảnh hưởng gì đến việc anh nhân cơ hội này cho cậu xuống cơ tầng rèn luyện một phen.

Giờ thì Lương Triều Lạc đã xuống cơ tầng được ba tháng rồi, nhìn có vẻ tiều tụy đi nhiều, nhưng hiệu quả cũng rất rõ rệt. Chàng thiếu niên từng sống trong nhung lụa, cao ngạo ngất trời rốt cuộc cũng nếm được mùi vị gian khổ của nhân gian.

Anh hỏi han vài câu rồi cúp máy.

Ngoài cửa sổ, xe cộ vẫn qua lại tấp nập, thành phố Giang lúc nửa đêm vẫn còn rất náo nhiệt. Lương Hoài Tự ngẩn người một lúc.

Không biết dạo này Trang Phù Dao thế nào rồi.

Về đến nhà, anh liếc nhìn lên lầu hai, đèn không bật, nghĩ chắc cô đã ngủ rồi nên không làm phiền, đi thẳng lên lầu ba.

Đèn trong nhà đều là cảm biến thông minh, Lương Hoài Tự vốn quen với môi trường sáng sủa nên cũng chẳng để ý hôm nay có gì khác lạ …

Anh xoay nhẹ chiếc tivi trong phòng khách, tấm tường kính của phòng tắm có thể điều chỉnh chế độ. Khi rảnh rỗi, anh hay chỉnh tường kính sang chế độ trong suốt, vừa ngâm mình trong bồn vừa xem phim.

Lúc bước đến gần, anh lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng đã muộn.

Phản xạ của tay nhanh hơn cả đầu óc.

“Á!”

Cùng với một tiếng hét chói tai, mặt Lương Hoài Tự cũng đỏ bừng.

A a a a a a!

Trang Phù Dao bị dọa hết hồn, nhưng không hẳn vì bị anh nhìn thấy cơ thể. Dù gì thì trong mắt cô, mới đây hai người còn sống như vợ chồng, không biết ngại ngùng là gì.

Thứ khiến cô hoảng hốt là tấm kính đó, đang yên đang lành tắm trong phòng, đột nhiên kính mờ lại trở nên trong suốt, mà đối diện còn có người đứng nhìn chằm chằm.

Nửa đêm nửa hôm, cho cô thêm hai quả tim cũng đủ để hù chết mất.

Kính của mười sáu năm sau xịn đến vậy à?

Lương Hoài Tự luống cuống cầm điều khiển, lập tức chuyển kính về chế độ mờ.

“…”

Trang Phù Dao điều chỉnh lại hơi thở, tiếp tục tắm cho xong. Lúc bước ra thì đã bình tĩnh hơn nhiều.

Cô quấn khăn tắm, từ trên xuống dưới đánh giá Lương Hoài Tự một lượt, giọng điệu có chút trêu chọc: “Không ngờ đấy, anh cũng biết cách chơi phết.”

Lương Hoài Tự: “…”

Bị hiểu lầm thế này, anh cũng chẳng còn tâm trạng nào mà tắm nữa.

Anh ngập ngừng đứng trước cửa phòng Trang Phù Dao, thật lâu sau mới gõ cửa.

“Gì đó?”

Trang Phù Dao tựa lưng vào khung cửa, gương mặt sau khi tắm trắng nõn ửng hồng, mái tóc trước đó còn được quấn gọn trong mũ ủ tóc giờ đã xõa xuống, mang theo hơi nước thơm dịu.

0

0

3 ngày trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.