TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 39
Chương 39: Báo ân kiếp trước (1)

Chính lúc đang ngẩn người nhìn những bông tuyết lớn như lông ngỗng bay trắng xóa, điện thoại bất ngờ có tín hiệu và đổ chuông.

Máy đã mất sóng suốt cả ngày, giờ đây lại bắt được chút tín hiệu yếu, đúng là không dễ dàng gì.

“Alo, cuối cùng thì cậu cũng nhớ đến tôi rồi à?”

“Ai da, Giang Cảnh, đừng đùa nữa, bên cậu còn chỗ nào có thể ở được không? Chỗ của mình sợ là ở không nổi nữa, tường nứt cả ra rồi!”

Lục Toàn vốn dĩ cũng là tiểu thư nhà giàu, hai người họ lớn lên cùng nhau từ bé.

Nhà cô ấy ở ngay sát vách với nhà cũ của Lăng gia. Chỉ là, so với Giang Cảnh thì hoàn cảnh cô ấy còn sa sút hơn nhiều.

Năm đầu đại học, công ty của gia đình phá sản, ba mẹ cô ấy lần lượt tự vẫn. Ký túc xá thì hết chỗ, cuối cùng cô ấy chỉ có thể ra ngoài ở, thuê một căn nhà nhỏ nát trong khu phố cũ.

Ở kiếp trước, cũng đúng lúc này, cô ấy từng tìm đến Giang Cảnh. Sau đó mới phát hiện cả căn hộ đều sống nhờ vào Giang Cảnh chu cấp, cô ấy thật sự không nhìn nổi cảnh đó nữa, nên đã khuyên Giang Cảnh cùng mình đi tìm chỗ ở mới.

Nhưng Giang Cảnh lúc ấy lại mắc bệnh si tình, nghĩ thế nào cũng là ba ruột của mình, nên sống chết không chịu đi.

Cuối cùng, Lục Toàn đành tự mình rời đi, nhưng vẫn không yên tâm về cô, dạy cho cô vài chiêu phòng thân cơ bản, còn đưa một con dao khảm mới rồi mới đi.

Ba mẹ Lục Toàn trước kia làm những việc “liếʍ máu trên lưỡi dao”, bản thân cô ấy cũng rèn luyện cơ thể từ nhỏ, người bình thường đúng là không làm gì được cô ấy.

Nếu không nhờ những điều đó, e rằng kiếp trước Giang Cảnh đã chẳng thể sống sót qua cơn động đất.

Nghĩ đến đây, cô quyết định kiếp này nhất định phải báo đáp một chút ân tình mà Lục Toàn từng dành cho mình.

“Có chỗ, nhưng tuyết ngoài kia lớn như vậy, sao cậu đến được đây chứ?”

Ngay từ đầu, Giang Cảnh đã chú ý tới tầng 20, nơi vẫn chưa có sinh viên mới nào chuyển đến đó. Hóa ra tầng ấy lại có một cô bạn học trong lớp của họ.

Cô gái ấy từng phạm lỗi trong lúc thực tập, người nhà bên kia nhất quyết không chịu bỏ qua, gây náo loạn đến tận trường.

Trường học không còn cách nào khác, đành phải cho cô ấy thôi học.

Chuyện lần đó nói lớn không lớn, mà nói nhỏ thì cũng chẳng nhỏ, Giang Cảnh cũng có nghe qua đôi chút.

Cô gái kia là sinh viên thực tập ngoại khoa, có thể là quá mệt mỏi, lại trực ca đêm. Gần đến giờ tan ca thì có một bệnh nhân vừa phẫu thuật xong được đưa về phòng.

Giáo viên hướng dẫn yêu cầu cô ấy làm khí dung cho bệnh nhân ấy, tiện thể tiêm một mũi kháng sinh và một liều giảm đau.

Thuốc được rút ra sẵn, đặt trên bàn trị liệu. Cô gái ấy bưng bàn thuốc đi vào phòng bệnh.

Chỉ là, có lẽ vì quá mệt, khi dùng PDA quét mã xác nhận, hai ống thuốc lại đặt gần nhau, cô đã lấy nhầm, tiêm nhầm thuốc khí dung bằng hỗn dịch Amoni Clorua nửa trong suốt cùng Bromhexin hòa với ba ml nước muối sinh lý vào tĩnh mạch bệnh nhân!

Hai loại thuốc đó đều tuyệt đối không được tiêm tĩnh mạch! Nếu dùng quá liều, có thể gây tử vong.

Khi cô ấy phát hiện thì tổng cộng bảy ml thuốc đã đẩy được hai ml vào cơ thể bệnh nhân! Cô ấy lập tức bừng tỉnh, cuống cuồng rút thuốc lại.

Trưởng khoa biết chuyện liền lập tức cho bệnh nhân truyền furosemide để kí©h thí©ɧ tiểu tiện.

May mắn sau đó bệnh nhân không có vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng người nhà thì không chịu bỏ qua, đe dọa nhà trường: Nếu không đuổi học sinh kia thì sẽ kiện ra tòa.

Trường học đành bất đắc dĩ xử lý, khai trừ cô gái đó. Mới dọn đi được hai tháng, nên căn hộ ở tầng 20 hiện vẫn còn bỏ trống.

Giang Cảnh chợt nhớ lại ngày hôm qua mình vừa nhặt được chiếc chìa khóa vạn năng, đúng lúc có thể để Lục Toàn vào ở.

Ban đầu cô nghĩ Lục Toàn chắc cũng phải đến chiều mới tới nơi, không ngờ cô ấy đi nhanh đến vậy, mới giữa trưa đã có mặt.

Giang Cảnh vội vàng xuống tầng 4 để đón cô ấy lên.

Một cô gái nhỏ, trên mặt đã phủ đầy những vệt nước đọng lại từ tuyết tan, vẫn đứng bên khung cửa sổ quen thuộc. Không mang theo gì nhiều, chỉ có một ba lô và một chiếc vali kéo.

Lục Toàn nhấc chân trèo vào một cách gọn ghẽ, làm Giang Cảnh nhìn mà chỉ biết nghĩ thầm: Mình còn phải bò lên… Phải luyện tập nữa mới được!

Vừa hay, giờ có sẵn một “huấn luyện viên miễn phí”, không học thì đúng là phí.

2

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.