TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37: Chìa khóa vạn năng (1)

Lưu Nhã Hinh vừa khóc, vừa đút thuốc cho Ngô Thanh Ngôn. Cô ta còn cẩn thận thổi nguội ly nước vừa đun sôi, từ tốn đút từng muỗng cho hắn uống hết.

Vốn dĩ gương mặt cô ta đã rất xinh đẹp, nếu không thì làm sao có thể chỉ dựa vào gương mặt này mà quyến rũ biết bao lão đại nhà giàu.

Giờ phút này, nhìn cô ta khóc như hoa lê đáy vũ, trong lòng Ngô Thanh Ngôn cũng không khỏi mềm lại đôi phần.

Ngô Thanh Ngôn khó nhọc mở miệng: "Nhã Nhã… Từ nay về sau, chỉ cần em không làm mấy chuyện đó nữa… Anh sẽ tha thứ cho em. Đừng khóc nữa… Lát nữa nước mắt mà đông lại… Sẽ rất khó chịu…"

Tuy giọng nói yếu ớt, gần như không thành tiếng, nhưng Lưu Nhã Hinh vẫn vô cùng phấn khởi, cuối cùng, cô ta đã được tha thứ.

"Thanh Ngôn… Anh tin em đi, có anh rồi… Em sẽ không bao giờ làm mấy chuyện đó nữa đâu…"

Ngô Thanh Ngôn vẫn còn lạnh, không nói thêm gì. Lưu Nhã Hinh liền cởi hết quần áo, chui vào chăn nằm cạnh hắn để sưởi ấm.

Hai người vẫn lạnh, nhưng có nhau vẫn đỡ hơn là chỉ một người chịu đựng.

Cả hai mơ màng thϊếp đi. Trong khi đó, trên lầu, nồi lẩu vừa ăn xong, ba người đã quét sạch cả bàn, ai cũng no căng bụng.

Hàn Sơ Hồng định dọn rửa, nhưng Giang Cảnh phất tay từ chối: "Không cần đâu, có máy rửa bát rồi."

Ừ thì đúng, tầm nhìn anh có hạn, chứ ngoài trời giờ tối đen như mực, tầng 21 vẫn sáng đèn, thậm chí còn dùng được cả máy rửa bát!

Cũng may trước đó Giang Cảnh đã mua loại rèm đủ dày, đến nỗi bên ngoài không hề lọt vào chút ánh sáng nào.

Giữ phép lịch sự, Hàn Sơ Hồng không rời đi ngay sau bữa ăn, mà ngồi xuống ghế sofa, bắt đầu tìm chuyện để nói phiếm.

Ánh mắt anh vô tình liếc đến ban công, nơi có một thùng xốp, bên trong là rau, hình như hơi có sắc xanh.

"À mà, mấy cái đó… Không sợ bị đông lạnh chết à?"

Không xong rồi, tuyệt đối không thể để anh biết mình dùng thùng xốp đó để giấu tai mắt người vì trồng cải thìa trong không gian!

"Anh rể à, chị của em nhóm bếp rồi, bây giờ chỉ có thể cẩn thận giữ nhiệt từng chút một, hết cách rồi. Nhưng anh yên tâm, nhờ có anh nhắc mà bọn em cũng mua thêm không ít đồ ăn đấy!"

Hàn Sơ Hồng thấy nhắc chuyện đồ ăn hoài cũng ngại, đành mặt dày mở lời: "Còn nhiều không? Cho anh hai chậu trồng thử với. Sau này chắc gì còn có rau tươi mà ăn. Anh đem túi giữ nhiệt ra đổi nhé!"

Nói đến mức này rồi, Giang Du cũng khó mà từ chối được, dù sao người ta cũng không phải xin không: "Được rồi, anh rể chờ chút, em đi lấy cho."

Hai chị em chạy vào thư phòng, đóng cửa lại. Giang Cảnh nhanh chóng mở không gian, lấy ra mấy thùng xốp, hạt giống, viên dừa và mấy túi phân mà Giang Du mua trước đó.

Cô còn rót thêm ít nước suối linh tuyền, hòa với phân bón, cho vào một bình lớn.

"Chị… chị làm gì thế?"

"Ngốc à, nhỡ em trồng được mà người ta không trồng được, thì nói sao đây? Chẳng lẽ nói là… Khí hậu nhà mình tốt?"

Giang Du nghe xong lập tức hiểu ra, gật gù và giơ ngón cái khen ngợi chị.

Sau khi Hàn Sơ Hồng rời đi, Giang Cảnh mang chén bát bỏ vào máy rửa. Bộ bát dùng một lần và thức ăn thừa cũng được cô gom lại, chuẩn bị đi thử chiếc máy xử lý rác mới!

“Mười lượng vàng ròng…”

Máy móc này đúng là khá nhân tính hóa, bỏ một miếng vàng vào, không quan trọng lớn nhỏ, nó chỉ “ăn” đúng mười lượng.

Giang Cảnh ném luôn ba túi rác tích từ mấy ngày nay vào, ấn nút khởi động:“Đinh” một tiếng…

Từ miệng vật thu rác, bất ngờ rơi ra… Một chiếc chìa khóa?

Chưa kịp để Giang Cảnh nhặt lên, máy xử lý rác đã vang lên giọng nói máy móc: [Chúc mừng, bạn nhận được một chiếc chìa khóa vạn năng. Đã khấu trừ 10 lượng vàng ròng. Số dư: 1900 lượng.]

Chưa kịp phản ứng, thỏ con đã bay tới trước mặt cô: [Chúc mừng chủ nhân, thể chất đã tăng lên 76%.]

Niềm vui ngoài dự đoán! Hóa ra dùng chiếc máy xử lý rác này không chỉ xử lý được rác, còn có thể nâng cấp thể lực, cũng là một cách gián tiếp tăng cấp cho không gian!

Một chiếc chìa khóa vạn năng, chỉ mất có 10 lượng vàng, vừa xử lý cả đống rác, vừa nâng cấp không gian, Giang Cảnh thậm chí cảm thấy quá hời!

Cô vui vẻ cuộn vào tấm thảm điện, vừa ấm áp vừa dễ chịu. So với đời trước, đúng là không gì có thể sánh bằng.

Tầng 21 có thể an nhàn như vậy, nhưng bên ngoài thì trời lạnh thấu xương. Suốt đêm, nhiệt độ hạ xuống đến âm 20 độ!

2

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.