0 chữ
Chương 24
Chương 24: Mạt thế bắt đầu, mưa lớn trút xuống (2)
Hai người phân công nhau, một người xử lý trong nhà bếp, người còn lại ở phòng vệ sinh.
Nếu không nhờ có bao tay, chắc tay cả hai đã rửa đến tróc da.
Cả ngày hôm đó, trời vẫn mưa xối xả không ngừng. Giang Cảnh thỉnh thoảng lại ra ban công nhìn xuống dưới, vẫn thấy có xe qua lại, vẫn có người đi bộ dưới mưa.
Đến chạng vạng, hệ thống thoát nước trong thành phố bắt đầu quá tải, mất hoàn toàn tác dụng. Mực nước bắt đầu dâng cao.
Giang Cảnh ước lượng: Sáng mai chắc sẽ ngập tới bắp chân.
Nhưng điều mà chị em cô không biết là: Ở dưới lầu, đang xảy ra một chuyện vô cùng náo nhiệt.
Nhị thiếu nhà họ Cố - Cố Văn, thật sự đã dẫn theo hơn mười nữ sinh xông thẳng vào nhà Lưu Nhã Hinh.
Vì sao chỉ toàn là nữ sinh? Bởi vì nam sinh… Ngại xuống tay. Còn con gái thì một khi nổi điên lên… Đánh còn độc hơn.
“Con kỹ nữ này, bên ngoài thì giả vờ thanh thuần, sau lưng lại dám trèo lên giường ba tao? Mày có hỏi thăm xem tao là ai chưa hả? Phi!”
Nhà họ Cố là đại gia số một của thành phố K, có thể nói là tài sản bạc triệu.
Giờ phút này, nhìn Lưu Nhã Hinh đang bị đạp ngã quỳ rạp trên mặt đất như chó, Cố Văn vẫn chưa hả giận, lại đá thêm mấy cú nữa rồi mới dẫn người rời đi.
Không còn cách nào khác, cô gái này thật sự khiến hắn buồn nôn. Mới đầu còn định quyến rũ hắn…
Nghĩ tới mấy đoạn video quay cảnh cô ta đi mở phòng với mấy lão già, hắn suýt nữa đã nôn.
Sau khi đám đông náo loạn kéo nhau rời đi, Lưu Nhã Hinh lê thân thể đầy thương tích trở về tầng 17.
Cô ta muốn nhờ Ngô Thanh Ngôn đưa mình đi bệnh viện, dù gì trời mưa lớn như thế, bắt xe cực khó. Hơn nữa, nói cho cùng thì cô ta vẫn là bạn gái hắn.
Cô ta không hề nhận ra, Ngô Thanh Ngôn đã sớm xóa bỏ trạng thái “bạn gái” công khai của hai người.
“Leng keng…”
Ngô Thanh Ngôn mở cửa với vẻ mặt bực tức. Vừa nãy nhà trường gọi điện, thông báo hắn bị đuổi học vì chuyện luận văn.
“Thanh Ngôn…”
“Cô tới đây làm gì?”
“Thanh Ngôn, em… Eị người ta đánh… Anh có thể đưa em đi bệnh viện không…”
“Cô không đi tìm mấy ông sugar daddy của mình à? Mẹ kiếp, tôi bây giờ chỉ cần nghĩ đến cái đêm đó ngủ với cô là buồn nôn muốn ói.”
Mẹ của Ngô Thanh Ngôn giàu có, hắn học hay không cũng chẳng quan trọng. Dù gì cũng là con riêng đã được ghi vào sổ thừa kế.
Chờ khi ông già nhà họ Ngô chết đi, hắn chỉ cần sống dựa vào tài sản thừa kế là đủ sung sướиɠ cả đời.
Cho nên mấy thứ người ta bàn tán trên Tieba hắn không thèm để tâm.
Nhưng chuyện này khiến hắn bị thiên hạ chê cười: Dẫn một con kỹ nữ làm bạn gái, ai nghe cũng khinh.
“Thanh Ngôn…”
Còn chưa kịp nói hết câu, Ngô Thanh Ngôn đã đóng sầm cửa lại.
Cánh cửa đập trúng mũi Lưu Nhã Hinh, đau đến nỗi cô ta hít vào một hơi lạnh.
Cuối cùng, với một hành trình chỉ đáng giá 50 tệ, Lưu Nhã Hinh phải trả tới 600 tệ mới có tài xế chịu nhận chuyến trong mưa gió.
...
Trên lầu, hai chị em rửa suốt nửa ngày, cuối cùng cũng đã làm sạch đống nội tạng. Sau đó lại mất thêm nửa ngày để hầm.
Mề gà, mề vịt, ruột vịt, gan heo, tim heo, phổi heo, tim bò, bao tử dê…
Ngoài ra còn cho thêm chân vịt, chân gà, cổ vịt, móng heo, thịt bò… Tất cả cùng bỏ vào nồi kho chung.
Giang Cảnh dùng những chiếc nồi hầm cỡ lớn mà mình đã mua, cho vào nào là gia vị, muối, bột ngọt, gia vị kho, ngũ vị hương, hoa hồi, rượu nấu ăn… Từng bước làm theo hướng dẫn trong video.
Cô còn cho thêm đủ loại đồ chay vào: Củ sen, khoai tây, rong biển cuộn, tàu hũ ky, đủ thứ linh tinh. Nói chung món gì từng thấy trong món kho là cô bỏ hết vào.
Nước nấu thì dùng nước suối linh tuyền trong không gian. Nếu không vì bên ngoài đang mưa lớn, thì mùi thơm e là bay xa được mấy dặm.
“Chị ơi, ngon quá chừng…”
Giang Du tay trái cầm móng heo, tay phải gặm cổ vịt, ăn đến miệng bóng loáng.
So với em trai, Giang Cảnh trông vẫn còn giữ được chút “văn nhã”, cô còn cố ý từ tủ lạnh lấy ra vài lon bia lạnh.
Dù trời chỉ mười mấy độ, nhưng hai chị em ăn đến mức vô cùng sung sướиɠ.
No nê xong, Giang Cảnh lấy các hộp dùng một lần ra, tổng cộng đóng gói được hơn ba trăm hộp.
Sau đó, cô chợt nhớ, thêm hai ngày nữa, thành phố K có thể sẽ bị cúp điện.
Tuy nhiên, vì trường Đại học K nằm ở địa thế cao, hệ thống điện của trường đặt trên mái khu giảng đường nên có thể chịu được tình trạng mất điện trong khoảng nửa tháng.
Giang Cảnh sợ rằng có gì đó sẽ khác với kiếp trước, nên dứt khoát lấy từ không gian ra ba cái nồi cơm điện lớn để nấu cơm sẵn.
Tránh để sau này mất điện rồi còn nấu cơm, mùi thơm bay ra ngoài, dẫn người chú ý tới thì không hay.
Nếu không nhờ có bao tay, chắc tay cả hai đã rửa đến tróc da.
Cả ngày hôm đó, trời vẫn mưa xối xả không ngừng. Giang Cảnh thỉnh thoảng lại ra ban công nhìn xuống dưới, vẫn thấy có xe qua lại, vẫn có người đi bộ dưới mưa.
Đến chạng vạng, hệ thống thoát nước trong thành phố bắt đầu quá tải, mất hoàn toàn tác dụng. Mực nước bắt đầu dâng cao.
Giang Cảnh ước lượng: Sáng mai chắc sẽ ngập tới bắp chân.
Nhưng điều mà chị em cô không biết là: Ở dưới lầu, đang xảy ra một chuyện vô cùng náo nhiệt.
Nhị thiếu nhà họ Cố - Cố Văn, thật sự đã dẫn theo hơn mười nữ sinh xông thẳng vào nhà Lưu Nhã Hinh.
Vì sao chỉ toàn là nữ sinh? Bởi vì nam sinh… Ngại xuống tay. Còn con gái thì một khi nổi điên lên… Đánh còn độc hơn.
Nhà họ Cố là đại gia số một của thành phố K, có thể nói là tài sản bạc triệu.
Giờ phút này, nhìn Lưu Nhã Hinh đang bị đạp ngã quỳ rạp trên mặt đất như chó, Cố Văn vẫn chưa hả giận, lại đá thêm mấy cú nữa rồi mới dẫn người rời đi.
Không còn cách nào khác, cô gái này thật sự khiến hắn buồn nôn. Mới đầu còn định quyến rũ hắn…
Nghĩ tới mấy đoạn video quay cảnh cô ta đi mở phòng với mấy lão già, hắn suýt nữa đã nôn.
Sau khi đám đông náo loạn kéo nhau rời đi, Lưu Nhã Hinh lê thân thể đầy thương tích trở về tầng 17.
Cô ta muốn nhờ Ngô Thanh Ngôn đưa mình đi bệnh viện, dù gì trời mưa lớn như thế, bắt xe cực khó. Hơn nữa, nói cho cùng thì cô ta vẫn là bạn gái hắn.
“Leng keng…”
Ngô Thanh Ngôn mở cửa với vẻ mặt bực tức. Vừa nãy nhà trường gọi điện, thông báo hắn bị đuổi học vì chuyện luận văn.
“Thanh Ngôn…”
“Cô tới đây làm gì?”
“Thanh Ngôn, em… Eị người ta đánh… Anh có thể đưa em đi bệnh viện không…”
“Cô không đi tìm mấy ông sugar daddy của mình à? Mẹ kiếp, tôi bây giờ chỉ cần nghĩ đến cái đêm đó ngủ với cô là buồn nôn muốn ói.”
Mẹ của Ngô Thanh Ngôn giàu có, hắn học hay không cũng chẳng quan trọng. Dù gì cũng là con riêng đã được ghi vào sổ thừa kế.
Chờ khi ông già nhà họ Ngô chết đi, hắn chỉ cần sống dựa vào tài sản thừa kế là đủ sung sướиɠ cả đời.
Cho nên mấy thứ người ta bàn tán trên Tieba hắn không thèm để tâm.
“Thanh Ngôn…”
Còn chưa kịp nói hết câu, Ngô Thanh Ngôn đã đóng sầm cửa lại.
Cánh cửa đập trúng mũi Lưu Nhã Hinh, đau đến nỗi cô ta hít vào một hơi lạnh.
Cuối cùng, với một hành trình chỉ đáng giá 50 tệ, Lưu Nhã Hinh phải trả tới 600 tệ mới có tài xế chịu nhận chuyến trong mưa gió.
...
Trên lầu, hai chị em rửa suốt nửa ngày, cuối cùng cũng đã làm sạch đống nội tạng. Sau đó lại mất thêm nửa ngày để hầm.
Mề gà, mề vịt, ruột vịt, gan heo, tim heo, phổi heo, tim bò, bao tử dê…
Ngoài ra còn cho thêm chân vịt, chân gà, cổ vịt, móng heo, thịt bò… Tất cả cùng bỏ vào nồi kho chung.
Giang Cảnh dùng những chiếc nồi hầm cỡ lớn mà mình đã mua, cho vào nào là gia vị, muối, bột ngọt, gia vị kho, ngũ vị hương, hoa hồi, rượu nấu ăn… Từng bước làm theo hướng dẫn trong video.
Cô còn cho thêm đủ loại đồ chay vào: Củ sen, khoai tây, rong biển cuộn, tàu hũ ky, đủ thứ linh tinh. Nói chung món gì từng thấy trong món kho là cô bỏ hết vào.
Nước nấu thì dùng nước suối linh tuyền trong không gian. Nếu không vì bên ngoài đang mưa lớn, thì mùi thơm e là bay xa được mấy dặm.
“Chị ơi, ngon quá chừng…”
Giang Du tay trái cầm móng heo, tay phải gặm cổ vịt, ăn đến miệng bóng loáng.
So với em trai, Giang Cảnh trông vẫn còn giữ được chút “văn nhã”, cô còn cố ý từ tủ lạnh lấy ra vài lon bia lạnh.
Dù trời chỉ mười mấy độ, nhưng hai chị em ăn đến mức vô cùng sung sướиɠ.
No nê xong, Giang Cảnh lấy các hộp dùng một lần ra, tổng cộng đóng gói được hơn ba trăm hộp.
Sau đó, cô chợt nhớ, thêm hai ngày nữa, thành phố K có thể sẽ bị cúp điện.
Tuy nhiên, vì trường Đại học K nằm ở địa thế cao, hệ thống điện của trường đặt trên mái khu giảng đường nên có thể chịu được tình trạng mất điện trong khoảng nửa tháng.
Giang Cảnh sợ rằng có gì đó sẽ khác với kiếp trước, nên dứt khoát lấy từ không gian ra ba cái nồi cơm điện lớn để nấu cơm sẵn.
Tránh để sau này mất điện rồi còn nấu cơm, mùi thơm bay ra ngoài, dẫn người chú ý tới thì không hay.
8
0
3 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
