TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25: Lầu một đã phong tỏa (1)

Giang Du ở khu Giang Cảnh đã ngầm đồng ý, để Hàn Sơ Hồng mang sang năm hộp đồ kho.

Cửa tầng 21 sớm đã bị Giang Du và Hàn Sơ Hồng khóa lại. Bên trong chung cư, cửa thoát hiểm được gia cố bằng một lớp hàng rào sắt, ngoài ra còn có thêm một cánh cửa sắt nữa.

Họ không phong kín hoàn toàn lối ra, vì nghĩ sau này có thể sẽ cần ra ngoài tìm thêm vật tư.

“Anh rể, chị em bảo em mang cái này đến cho anh.”

“Cảm ơn nhé. Em đợi chút, để anh lấy ít đồ cho em mang về.”

Hơi chờ một lúc, Hàn Sơ Hồng mang tới một chiếc hộp nhỏ tinh xảo đưa cho Giang Du, dặn dò: “Về đến nhà hẵng mở ra nhé.”

Trông thần thần bí bí. Giang Du chẳng hiểu gì, chỉ đành ôm hộp trở về căn hộ 2102.

“Chị ơi, anh rể tặng đồ nè, mau lại xem đi!”

“Đến ngay.”

Giang Du mở nắp hộp ra, bên trong là hai khẩu súng lục tinh xảo nằm gọn lỏn. Cậu sợ tới mức đánh rơi cả cái hộp xuống đất.

Cũng may sàn nhà là sàn gỗ, nếu là gạch men chắc hai người đã được phen hú vía lần nữa rồi.

Giang Cảnh trợn tròn mắt, nhặt súng từ dưới đất lên, kèm theo cả hai mươi viên đạn. Lúc này, cô lại cảm thấy có chút hứng thú với Hàn Sơ Hồng.

Thiên tai chỉ vừa mới bắt đầu, thậm chí nhiều người còn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng, vậy mà anh đã dám đưa cho cô thứ này. Thú vị thật.

“Chị… Cái này… Cái này có bắn nhầm không đấy?”

“Yên tâm, an toàn lắm. Trong hộp còn có cả hướng dẫn sử dụng. Hai khẩu này là của em, giữ cho kỹ. Khi nào thật sự cần thiết mới được lấy ra.”

“À… Vậy còn chị? Dù sao em cũng là đàn ông mà, hay là chị cầm đi?”

“Yên tâm, chị có mua nhiều lắm.”

Mấy ngày nay được rèn luyện kết hợp với nước suối linh tuyền bồi bổ, thể chất cô đã đạt đến 75% từ hai ngày trước.

Gần đây dù có luyện thêm thế nào, tỉ lệ cải thiện cũng không vượt quá 1%. Nếu không phải chú thỏ nhỏ đã cố hết sức chứng minh không gian không có vấn đề…

Giang Cảnh cười một cách đầy ẩn ý, khiến Giang Du có chút kinh hãi, sao lại thế này? Chị cậu trước giờ vẫn luôn dịu dàng cơ mà!

Cả đêm lo lắng thấp thỏm, Giang Du trằn trọc mãi mới ngủ được.

Sáng hôm sau khi thức dậy, cảnh tượng bên dưới khiến cậu sững người, phía dưới đã hóa thành một biển nước. Nước đυ.c ngầu đã ngập đến tận giữa các tòa nhà.

Khu chung cư dưới tầng một vốn chỉ là hình thức, không có người ở thật, nên chẳng ai than phiền gì.

Nhưng ký túc xá sinh viên thì lại khác. Lớp của Giang Cảnh lại vừa khéo được phân vào sáu phòng ở tầng một khu ký túc.

Trong nhóm trò chuyện của lớp, không khí sôi sục hẳn lên.

“Cô ơi, có thể thương lượng với nhà trường được không ạ? Bọn em giờ đều phải chen chúc ngoài hành lang tầng hai, ký túc tầng một ngập sạch rồi.”

“Đúng rồi, quần áo đều bị ướt, với thời tiết này, không khéo cả đám cảm lạnh mất…”

“Đúng đúng, với lại còn chẳng có gì để ăn nữa…”

“……”

Giang Cảnh nhìn thời gian, 3:51 sáng. Mọi chuyện diễn ra nhanh hơn đời trước. Ở kiếp trước, mực nước này ít nhất cũng phải đến tối nay mới dâng cao đến thế.

Tuy nhiên, hôm nay lượng mưa so với hôm qua có phần nhẹ hơn. Cô còn giữ trong điện thoại tin nhắn từ tên “cha tra” đáng ghét kia.

Giang Cảnh tiện tay mở một tin nhắn thoại.

Giọng nói vang lên là của mẹ kế cô, giọng điệu mắng mỏ, the thé: [Giang Cảnh, đồ ăn hại chuyên đốt tiền! Sao mày lại xếp cho bọn tao ở tầng hai? Mau thành tâm một chút đi! Giờ tầng hai cũng sắp bị ngập rồi, chẳng lẽ còn bắt bọn tao tự bỏ tiền ra thuê chỗ khác nữa à…]

Cuối cùng, cô cũng lười nghe thêm, chỉ nhắn qua vài chữ lấy lệ: [Ba à, con thật sự không cố ý mà… Làm sao con biết trước được chứ? Mọi người ráng chịu đựng chút đi. Trang viên bên kia nói là cũng bị ngập rồi, con còn đang thương lượng với họ đây này.]

Tất cả đều nằm trong tính toán của cô. Giám đốc quản lý chắc chắn sẽ sắp cho họ hai căn phòng ở tầng sáu, đó là do cô cố tình giữ lại, để dễ bề giám sát.

7

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.