TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16: Trữ thêm vật tư, Hàn Sơ Hồng xuất hiện (1)

Vừa bước ra khỏi thang máy, Giang Cảnh nghi hoặc liếc nhìn bảng hiển thị tầng — tầng 21, không sai mà!

Nhưng mấy lớp hàng rào điện thế này là chuyện gì vậy? Cô nhớ rõ mình đâu có lắp đặt gì. Chẳng lẽ do Giang Du làm?

Cô lấy chìa khóa ra mở cửa, trong nhà không có ai cả. Còn chưa kịp gửi tin nhắn hỏi Giang Du đi đâu, thì cậu đã quay về.

Giang Du cười nhăn nhở đi tới gần cô: “Chị, chị về rồi à? Để em kể chị nghe, sau này anh rể, sẽ ở ngay căn bên cạnh đó! Nghe nói anh ấy là tiến sĩ y học cơ đấy!”

Hả? Vị hôn phu của cô? Chẳng lẽ là Hàn Sơ Hồng? Nhưng kiếp trước đâu có chuyện này… Chẳng lẽ là do cô đã trọng sinh nên mọi thứ thay đổi?

“Em không kể với anh ta chuyện tận thế và không gian chứ?”

“Chị à, em đâu có ngốc, sao lại kể mấy chuyện đó được! Chỉ là anh ấy có hỏi một câu, sao căn hộ bên cạnh cách âm tốt thế, lại còn thay cả cửa chống bạo động và kính chống đạn.”

“Em kể với chị nhé, anh rể vừa liếc mắt đã nhận ra cái kính kia không bình thường. Nghe đâu ba mẹ anh ấy làm ở cơ quan nghiên cứu gì đó, thuộc loại cơ mật quốc gia luôn.”

“Chị nói xem, liệu anh ấy có biết điều gì không? Mới nãy anh ấy vừa mang lên mười mấy cái ba lô to nhỏ, còn nói lát nữa muốn qua gặp chị đấy.”

“Anh ấy trông cũng đẹp trai lắm, chị à…”

Giang Du ríu rít nói mãi không dứt, Giang Cảnh chỉ nghe được mấy chữ “Hàn Sơ Hồng lát nữa sẽ tới”, trong đầu liền thấy đau.

Vốn dĩ cô định phong tỏa toàn bộ tầng 21, nhưng giờ xem ra khó rồi. Nghĩ tới khoản tiền đã đổ vào việc trang trí cho căn hộ 2102, cô như cắt ruột cắt gan.

Nếu đổi chỗ đó thành lương thực, chắc cũng đủ hai chị em ăn vài tháng.

“Được rồi, được rồi, ngừng lại chút đi. Mấy ngày nay em mua gì, có cần chuyển vào không gian không?”

“À… Em cũng không mua gì nhiều. À đúng rồi, mấy thiết bị cố định với điện thoại em đã tải hết phim, chương trình, tiểu thuyết rồi, sạc cũng đầy pin cả. Chị chỉ cần gom lại cho vào không gian là được. Em để hết trong phòng làm việc đó.”

“Ừ, lát nữa chị sẽ đi. À, mấy hàng rào điện trước cửa là em làm à?”

“Đúng rồi đúng rồi! Em nói với anh rể là sợ chị ở một mình không an toàn nên mới lắp. Ảnh cũng không nói gì. Em còn mua cả đống thanh chốt cửa, chờ lúc trời mưa sẽ đến tầng 20 đóng cửa lại.”

Hàn Sơ Hồng không nghi ngờ gì sao? Là ngây thơ thật, hay là có mục đích khác? Giang Cảnh chỉ cảm thấy bản thân phải cảnh giác hơn nữa.

“Chị về phòng trước đây, còn sắp xếp lại không gian. Lát nữa anh ta tới thì gọi chị ra.”

“À… Vâng, được thôi.”

Giang Cảnh trở lại phòng ngủ của mình. Căn hộ này rộng khoảng 120 mét vuông, có ba phòng, một phòng ngủ chính, một phòng phụ và một phòng làm việc. Ban công được bao kính kín mít, diện tích khoảng hai mươi mét vuông.

Có hai nhà vệ sinh, đầy đủ tiện nghi cần thiết. Bếp rộng khoảng mười lăm mét vuông.

Giang Cảnh vốn không giỏi nấu nướng, nhưng là dân văn phòng thường cần nhiều vật dụng, nên cái gì cần có đều đã chuẩn bị.

Huống chi mấy hôm trước ở thành phố Y cô còn gom được khá nhiều gia vị, đặc biệt là muối, thứ mà chỉ một tháng sau thôi sẽ trở thành hàng xa xỉ.

Cô bước vào không gian, không xem vật tư trước mà lên thẳng tầng hai để thăm chú thỏ thân yêu.

“Thỏ con, thể chất của tôi bây giờ thế nào rồi?”

Hai tuần qua cô vẫn đều đặn luyện tập. Hơn nữa, khuân vác vật tư cũng là lao động tay chân, chắc chắn thể chất phải có tiến bộ.

Thỏ con trả lời không chút chần chừ: [Thưa chủ nhân thân mến, thể chất hiện tại của người đã tăng lên 65 đơn vị. Khu đất đen dưới tầng một đã mở rộng đến 150 mét vuông rồi.]

[Dạo gần đây người ít vào không gian, nên thời gian dừng trong không gian đã tích lũy đến 60 giờ. Những đồ vật cần bảo quản, tôi cũng đã sắp xếp lại hết cho người rồi.]

Không trách sao lúc nãy khi vừa vào không gian, cô cảm giác tầng dưới dường như rộng hơn.

Thì ra là do thỏ con mở rộng khu đất. Tốt quá rồi, cô có thể bắt tay vào việc đào hồ nước rồi.

Cô lách mình xuống tầng dưới, đi đến gần suối linh tuyền. Giang Cảnh trợn tròn mắt, cái này còn là suối nhỏ của cô sao?

Ai đến nói cho cô biết cái hồ nước hơn hai mươi mét vuông này ở đâu chui ra vậy? Không gian thăng cấp mà lại có điểm tốt thế này sao?

Tốt quá! Hồ nước khỏi cần đào, máy xúc cũng thành đồ bỏ đi rồi, phí tổn làm đất coi như lãng phí.

Thỏ con quả thật biết tạo bất ngờ. Vừa nãy ở tầng trên còn thần bí không nói gì, hóa ra là đợi cô tự mình khám phá.

Cô bước vào khu bảo quản trong không gian, không khỏi tấm tắc khen ngợi, thỏ con đúng là có tay nghề.

Tất cả đồ đạc đều được phân khu gọn gàng: Đồ dùng hằng ngày, rau củ, trái cây, đồ ăn chín, gia vị, quần áo, chăn màn, thiết bị điện, thịt cá, lương thực, thực phẩm khô… Mỗi thứ một chỗ rõ ràng.

Một góc còn chất mấy kiện hàng vừa thu từ mấy hôm trước, chắc phải đến tận lúc tận thế mới kịp xử lý.

Giang Cảnh tiện tay cầm một quyển sổ, vừa xem vừa ghi nhớ: Gạo, tổng cộng gom được hơn tám vạn cân.

Các loại đậu như đậu đỏ, đậu xanh, đậu nành… Khoảng tám, chín trăm cân.

Các loại bột: Bột mì, bột ngô, khoai lang nghiền, bún gạo, bột tinh, bột thô… Tổng cộng khoảng 700 bao kèm theo men nở.

Gia vị thì nhiều không kể xiết: Gừng, tỏi: Mỗi loại 500 cân.

Dấm: 300 chai.

Rượu nấu ăn: 200 chai.

7

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.