TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4

Một lúc lâu sau, Đồ Huyết Kiều phát hiện người phía sau vẫn không có phản ứng gì, bèn quay đầu nhìn lại.

Thấy Kim Lăng vẫn ngơ ngác thất thần, nàng cau mày hỏi:

"Ngươi tên gì?"

Vừa dứt lời, ánh mắt Kim Lăng chợt dần khôi phục thần sắc, cô ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt sắc lạnh của Đồ Huyết Kiều, giọng bình tĩnh đáp:

"Kim Lăng. Ta tên là Kim Lăng"

"Xem ra không phải kẻ ngốc."

Đồ Huyết Kiều liếc cô một cái, sau đó quay đầu đi, không buồn để tâm thêm nữa, tập trung điều khiển hồng lăng bay về phía U Minh Tông.

Kim Lăng lúc này như một cụ già kiệt sức, lảo đảo ngồi dậy với động tác vừa chậm chạp vừa cứng đờ. Cả người cô vẫn còn đau nhức, quần áo rách nát, lấm lem bùn đất và lá khô, mùi máu tanh hòa lẫn mồ hôi, hôi đến mức làm cho đầu óc cô càng thêm tỉnh táo.

Cô khép mắt trái lại, giơ cánh tay phải đầy máu lên trước mặt, nhẹ nhàng vung vẩy trong không trung, mắt phải quả nhiên không còn thấy gì nữa.

Thế nhưng, trong thức hải lại xuất hiện thêm một ngôi sao mờ ảo Tinh Hà Đồ lúc này lại đột phá được đến cảnh giới “một tinh”.

Không cần dùng mắt, cô vẫn có thể cảm nhận xung quanh ở mức độ cơ bản.

Nghĩ đến đó, cô chỉ cười nhạt, đúng là trớ trêu.

Cảm giác giá lạnh thấm vào xương, Kim Lăng khẽ nghiêng người, cố gắng dùng con mắt còn mờ mịt của mình quan sát xung quanh.

Cô phát hiện bản thân đang ngồi trên một dải lụa đỏ mềm mại, bay lơ lửng giữa không trung cao vạn trượng, chẳng rõ điểm đến là nơi nào.

Đồ Huyết Kiều quay đầu lại, thấy cô tỉnh táo như chưa từng trải qua đau đớn gì, trong lòng thầm tán thưởng.

Nhớ lại khi vừa nhặt được cô cả người gãy nát, thương tích khủng khϊếp đến mức khiến người nhìn mà kinh sợ. Đổi lại là người khác, chắc đã chết từ lâu.

Ban đầu nàng vốn không định cứu, chỉ định mặc kệ rồi đi làm việc trước. Ba ngày sau quay lại, không ngờ cô gái này vẫn còn sống!

Chính vì ý chí cầu sinh mãnh liệt ấy, Đồ Huyết Kiều mới quyết định ra tay cứu giúp.

"Vết thương trên người ngươi không còn đáng ngại nữa. Chỉ là mắt phải đã bị sát khí xâm nhập, về sau e là không thể nhìn thấy gì."

Sau đó ngừng một chút rồi nghiêm giọng:

"Nghe đây, ta biết ngươi đến từ thế giới bên ngoài. Nhưng một khi đã rơi vào Hoàng Tuyền giới, thì tốt nhất nên ngoan ngoãn mà sống sót đi. Ta, Đồ Huyết Kiều, sống ở nơi này bao năm qua, chưa từng nghe có ai thoát khỏi nơi đây cả!"

Kim Lăng khẽ run, cổ họng khô rát như thiêu đốt, cất giọng nghèn nghẹn:

"Đã không thể rời đi thì còn tu tiên làm gì nữa?"

Cô thực sự không ngờ trong Hoàng Tuyền giới lại có người tu hành, mà hoàn toàn không giống như trong truyền thuyết — hoang vu, chết chóc, không người sống sót.

4

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.