TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 77
Chương 77: Không Liên Lạc Được

"Cộc... Cộc..."

"Vào đi."

"Cạch." Cánh cửa văn phòng bật mở, Huỳnh Như bước vào với hai hộp cơm trên tay.

"Ôi! Sếp à! Không định để bụng đói mà làm việc luôn đấy chứ? Biết mấy giờ rồi không?" Cô nàng càu nhàu đi đến trước bàn làm việc.

Hoàng Nhân lắc đầu miễn cưỡng cười trừ rồi lại tiếp tục cắm mặt vào máy tính trên bàn. Vài phút trôi qua, đợi Huỳnh Như dọn dẹp sạch sẽ bàn ăn thì Hoàng Nhân cũng vừa hoàn thành công việc dang dở.

"Dạo này anh gầy lắm rồi đó! Hai người kia cũng thật tình, một tháng có mặt được mấy ngày đâu? Không nói còn tưởng anh mới là lãnh đạo công ty ấy chứ!"

Trên bàn, Huỳnh Như vừa gắp thức ăn cho cậu, vừa lầm bầm trách móc cô và Quân. Dạo gần đây Huỳnh Như không gặp được nàng, có cũng chỉ là nhắn tin qua điện thoại nên không rõ lắm về tình hình hiện tại của họ.

Ăn uốn xong, Hoàng Nhân kiểm tra lại điện thoại thì thấy tin nhắn mình gửi cho cô chưa được phản hồi. Cậu sợ cuộc họp vẫn chưa kết thúc nên quyết định gọi cho nàng.

"Tút... Tút... Thuê bao quý khách..."

Cậu nhìn chấm đỏ trên màn hình mà cau mày, thử gọi cho cô nhưng cũng chỉ đổ chuông. Do ám ảnh sau những sự kiện lần trước, cậu sợ bất trắc nên tìm liên lạc rồi gọi tài xế chở họ lúc sáng.

Nhận được tin tức nàng đã rời khỏi tập đoàn được một lúc nhưng không thấy cô, Hoàng Nhân trong lòng càng thêm bồn chồn.

"Sao vậy anh?" Huỳnh Như dọn dẹp xong thì mang đến hai ly nước cam đặt trước mặt cậu.

"Không được rồi, anh phải đi một chút."

Nói xong, cậu bỏ qua nét mặt hoang mang của Huỳnh Như mà khoác áo đi vội xuống hầm xe.

Vì là buổi trưa nên có một số đoạn đường không được thông thuận. Mất gần một giờ đồng hồ cậu mới đến được cửa lớn tập đoàn.

Dù không phải lần đầu Hoàng Nhân tới đây nhưng là lần đầu cậu thực sự bước vào. Một cảm giác căng thẳng lại trống vắng len lỏi trong cơ thể làm cậu hơi chững lại. Mất khoản vài phút hồi thần, cậu đỗ xe trước cửa rồi bước đến trò chuyện với bảo vệ. Cũng may danh thϊếp của cô thì Hoàng Nhân có rất nhiều nên dễ dàng được vào trong. Lễ tân cầm lấy danh thϊếp, xác nhận không có vấn đề liền bảo cậu chờ rồi gọi lên trên.

"Reng... Reng... Reng..." Chuông điện thoại trên bàn vang lên liên tục. Vì công việc chưa được bàn giao hết nên mọi thứ trong văn phòng còn khá lộn xộn. Cả thư ký riêng cũng chưa có nên không ai phụ trách xắp xếp cho cô.

Cô giật mình tỉnh giấc, việc đầu tiên là kiểm tra đồng hồ trên tay. Sau khi xác nhận rằng mình chỉ mới chợp mắt hơn ba mươi phút thì cô mới nhìn sang nơi đang phát ra âm thanh liên tục.

Chỉ vài phút sau đã có người đưa Hoàng Nhân đến trước cửa văn phòng. Cánh cửa vừa mở ra, Hoàng Nhân nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì lửa giận lại bốc lên hừng hực...

0

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.