TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17: Mục Noãn Noãn làm nũng

Sắc mặt của Lâm Vũ Thi thay đổi nhẹ!

Con tiện nhân này vậy mà dám mắng cô ta và anh Cận Sâm là "cặp chó má"?!

Cô ta thực sự quyết tâm ly hôn rồi sao?

Vậy thì càng tốt!

Cô ta lập tức kéo tay Mục Noãn Noãn, sốt ruột nói:

"Noãn Noãn, cậu nghe mình giải thích, mình và anh Cận Sâm thật sự trong sáng, chưa từng làm chuyện gì quá giới hạn cả."

Vừa dứt lời, cô ta liền như không thở nổi nữa, cơ thể mềm nhũn đổ nhào vào lòng Phó Cận Sâm.

Mục Noãn Noãn tức đến bật cười.

"Ôm ôm ấp ấp mà gọi là trong sáng?"

Phó Cận Sâm quát lên giận dữ:

"Mục Noãn Noãn, cô có biết suy nghĩ không đấy?! Cô ấy bây giờ trông thế nào rồi?!"

Ngay sau đó, Phó Cận Sâm bế ngang cô ta lên, giọng nói trở lên dịu dàng:

"Anh đưa em về nghỉ ngơi."

"Anh Cận Sâm, đừng, đừng như vậy, Noãn Noãn sẽ hiểu lầm mất, em có thể tự đi về mà."

Vừa nói, cô ta vừa quay đầu nhìn Mục Noãn Noãn:

"Noãn Noãn, cậu phải tin mình và anh Cận Sâm, bọn mình thật sự không có gì cả."

"Giờ em còn nói với cô ta làm gì?" Phó Cận Sâm bước nhanh hơn.

Nhìn bóng lưng hai người họ, Mục Noãn Noãn thấy mắt mình đau rát vì bị kí©h thí©ɧ.

Cô hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế cảm xúc.

Lâm Vũ Thi là bạn cùng lớp với cô từ cấp hai, cấp ba, thậm chí cả đại học.

Gia cảnh cô ta rất nghèo nhưng vì quan hệ thân thiết, nhiều năm qua Noãn Noãn vẫn âm thầm giúp đỡ Lâm Vũ Thi, để cô ta từ một người bình thường trở thành người có chút nền tảng.

Lâm Vũ Thi rất thích thiết kế nhưng tay nghề lại bình thường, hơn nữa còn cố chấp không chịu sửa bản thiết kế của mình, vì thế bị từ chối nhiều lần, có người thuê cô ta vẽ thuê, cô ta lại không cam lòng.

Chính Mục Noãn Noãn là người âm thầm mua bản thiết kế của cô ta, giúp cô ta kiếm không ít tiền. Cô ta còn thuê người viết hộ, dần dần bắt đầu có chút tiếng tăm.

Nhưng… đến cuối cùng, Mục Noãn Noãn chỉ cảm thấy tấm lòng của mình như cho chó ăn.

Sau khi tốt nghiệp đại học và kết hôn với Phó Cận Sâm, Lâm Vũ Thi đã hoàn toàn thay đổi...

Cô ta rõ ràng biết Noãn Noãn bị thiếu máu nhưng ngoài miệng thì nói không cần, cuối cùng vẫn cưỡng ép lấy máu của cô, trong khi tình trạng của Lâm Vũ Thi thật ra hoàn toàn không...

Vừa nghĩ tới đây, cửa thang máy đột nhiên mở ra.

Mục Noãn Noãn quay đầu lại liền thấy bóng dáng Phó Cận Sâm bước ra, cô lập tức bước vào thang máy rồi nhấn đóng cửa.

Hôm nay chắc chắn không thể ly hôn được rồi, cô cũng không còn hứng thú nói thêm gì với Phó Cận Sâm nữa.

Vừa ra khỏi thang máy đi về phía bãi đỗ xe, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Thấy hiển thị người gọi, Mục Noãn Noãn vội vàng bắt máy.

"Bà nội."

Vừa nói xong, đầu bên kia đã mắng thẳng:

"Con nhóc chết tiệt, bao lâu rồi không gọi điện cho bà hả!"

Trong mắt Mục Noãn Noãn lập tức thoáng qua vẻ áy náy.

Hồi đó cô nhất quyết muốn cưới Phó Cận Sâm, thậm chí còn bỏ mặc cả công ty của gia đình.

Ông nội đã từng nói, nếu cô cưới anh ta thì sẽ bị cắt đứt quan hệ, vậy mà khi đó cô lại cố chấp đến vậy.

Bây giờ Mục Noãn Noãn chỉ muốn tát cho mình hai cái.

Cô lập tức hạ giọng, nũng nịu nói:

"Là lỗi của cháu, bà nội, bà đừng giận cháu nữa mà…"

Chu Hạ lập tức cau mày:

"Đừng có giở cái giọng đó với bà, tưởng lần nào bà cũng mềm lòng chắc?!"

"Đâu có, là vì bà thương cháu nhất mà, bà nội của cháu là người thương cháu nhất trên đời, đúng không nào?" Giọng của Mục Noãn Noãn vẫn mềm mại như nước, cảm thấy bà nội sắp nổi giận, cô vội vàng làm nũng thêm lần nữa:

"Bà ơi, cháu biết lỗi rồi mà, sau này chuyện gì cũng sẽ nghe lời bà hết, được không? Bà không muốn ăn món cháu tự tay nấu nữa sao?"

Đầu bên kia im lặng hai giây, mới hỏi lại:

"Cháu tự tay nấu cơm thật đấy?"

Mục Noãn Noãn vì quá tập trung vào cuộc gọi nên hoàn toàn không để ý rằng phía sau, không xa, có người đang đứng nhìn cô.

6

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.