TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 53
Chương 53

Sắc mặt Lê Thư An trầm xuống, lập tức sải bước đuổi theo.

"A Lê!" Khổng Như Anh vội vàng đuổi theo.

Đội trưởng Lý lập tức dẫn người bám sát phía sau.

Dân làng nhìn nhau một hồi, cuối cùng người phụ nữ lớn tuổi dứt khoát vung tay: "Đi thôi, chúng ta cũng đi xem. Đứa trẻ ngoan như vậy, không thể để vợ chồng Vương Thiết Toàn tiếp tục hành hạ nó được."

Một đoàn người ùn ùn kéo nhau đến nhà họ Vương.

Bức tường đất bao quanh nhà họ Vương chỉ cao đến ngang eo, vừa rẽ qua góc, cả sân nhà liền lập tức hiện ra trước mắt.

Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt Lê Thư An lập tức rơi xuống một cô bé đang ngồi xổm bên giếng nước, cắm đầu giặt quần áo.

Mái tóc khô vàng, rối bù và đầy những nút thắt. Cánh tay lộ ra ngoài thì gầy guộc đến đáng sợ, trên da chi chít những vết thương cũ mới chồng chất.

"Mẹ, mẹ ơi! Mẹ ruột của con tiện nhân đó đến rồi! Mẹ mau giấu nó đi!" Cậu bé hét toáng lên, lao thẳng vào sân.

Cô bé nghe tiếng động, hoang mang ngẩng đầu lên.

Gương mặt kia, gần như là một phiên bản thu nhỏ của chính Lê Thư An.

Ngay khoảnh khắc ấy, trái tim của Lê Thư An chấn động dữ dội.

Không cần hỏi, cô chắc chắn, đây chính là con gái ruột của mình.

Khổng Như Anh chậm một bước, nhưng khi nhìn thấy gương mặt cô bé, cô ấy cũng không khỏi kinh ngạc kêu lên: "Trời ơi, A Lê! Con bé thực sự rất giống cậu!"

Đúng lúc này, từ trong nhà bước ra một người đàn ông và một người phụ nữ.

Người đàn ông trông đầy vẻ gian xảo, còn người phụ nữ thì mặt mày hung dữ, lập tức kéo con trai ra sau lưng, lớn tiếng quát: "Làm gì đấy? Làm gì mà..."

Giữa chừng, cô ta bỗng dưng im bặt, đôi mắt trợn tròn khi nhìn thấy Lê Thư An. Sau đó, cô ta vội vàng vỗ mạnh vào người đàn ông bên cạnh, rồi quay lại nhìn cô bé đang giặt quần áo.

"Ông nó ơi! Người ta tìm đến tận cửa rồi! Mau bắt con tiểu tiện nhân đó lại đi, không thể để họ mang đi được!"

Người đàn ông sững sờ mất một giây, rồi lập tức tỉnh táo lại: “ồ" một tiếng, xoay người lao thẳng về phía cô bé.

"Tiểu Anh! Cản anh ta lại!"

Lê Thư An hét lớn, đồng thời quay sang đội trưởng Lý: "Bọn họ đang cố tình giam giữ con gái tôi! Đồng chí cảnh sát, các anh mau bắt bọn họ lại đi!"

"Con đàn bà thối tha! Mày còn dám mang cảnh sát đến đây à! Tao không xử con bé này thì tao không phải họ Vương!"

Người đàn ông chửi ầm lên, chân vẫn không hề ngừng bước, rõ ràng là muốn nhanh chóng bắt lấy cô bé để buộc mọi người phải nhượng bộ.

Nhưng ngay khi bàn tay gã sắp chạm vào người cô bé, một cú đánh chặt ngang đột ngột bổ xuống!

Bốp!

Toàn bộ cánh tay gã lập tức tê dại, đau đến mức như muốn gãy lìa.

4

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.