TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48

Cô nhìn chằm chằm Dương Kiều, cơn thù hận trong lòng cuộn trào, đau đến nghẹt thở:

"Không, tôi không đợi được nữa. Nếu các người không nói, tôi sẽ ném con bé này từ trên lầu xuống ngay bây giờ. Các người cứ cá cược đi, xem ai tàn nhẫn hơn!"

Nói xong, cô liền lập tức bước về phía Từ Yến Phi.

"Không!" Dương Kiều hét lên kinh hãi.

Từ Yến Phi bật khóc "Oa" một tiếng, run rẩy.

Dương Kiều cũng khóc, giọng đầy cầu xin: "Cô tìm lại con gái mình, vậy còn Yến Phi của tôi thì sao? Nhà họ Từ đột nhiên có thêm một đứa con gái, đến lúc đó, người bị hủy danh tiếng chính là anh Cảnh Xuyên! Lê Thư An, cô thực sự không còn chút tình nghĩa vợ chồng nào sao?"

Từ Cảnh Xuyên bị kích động, ánh mắt nhìn Lê Thư An đầy sự đe dọa.

"Tôi nhổ vào!"

Lê Thư An khinh bỉ nhổ một bãi nước bọt, cười lạnh: "Các người không nhớ mà lại bắt tôi phải nhớ? Cô có còn mặt mũi không vậy?"

Lúc này, Từ Gia Thụ không chịu nổi cảnh Từ Yến Phi khóc lóc, bèn bò đến bên cạnh con bé, lớn tiếng quát:

"Vì một con nhóc chưa từng gặp mặt mà cô lại bắt nạt dì Dương, bắt nạt Yến Phi! Bảo sao bà nội, ông nội, các bác ai cũng nói cô là đồ độc ác bẩm sinh! Dù sao em gái tôi chỉ có thể là Yến Phi, cái đứa nhà quê mà cô tìm về, tôi tuyệt đối không nhận!"

Lê Thư An lười tranh cãi với Từ Gia Thụ, trực tiếp nhìn sang Từ Cảnh Xuyên.

Anh ta lạnh mặt, giọng điệu vô tình: "Cô có đưa nó về, tôi cũng không nhận. Con gái của tôi chỉ có Từ Yến Phi."

"Cầu còn không được."

Lê Thư An cười lạnh, không hề để tâm.

Dương Kiều vẫn không chịu nói, bịa chuyện rằng gia đình kia đã chuyển nhà, lần trước cô ta đến không tìm thấy người.

Lê Thư An lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm.

"Thật đấy."

Lê Thư An khẽ hừ một tiếng: "Vậy thì lời tôi nói khi nãy cũng thật."

Nói xong, cô gọi Từ Yến Phi.

"Nghe thấy chưa? Mẹ ruột của mày chẳng thèm quan tâm đến sống chết của mày đâu. Trong mắt cô ta, con gái tao quan trọng hơn. Cô ta muốn tận mắt nhìn thấy tao gϊếŧ chết mày đấy. Mày thấy sao? Mẹ mày không hề yêu mày chút nào đâu…"

Từ Yến Phi tức giận đến mức gào khóc thảm thiết, nước mắt nước mũi tèm lem, lao vào lòng Dương Kiều: "Cô nói dối! Không phải vậy! Mẹ con yêu con nhất, mẹ là người yêu con nhất trên thế gian này! Mẹ, mẹ nói đi!"

"Tao không nói dối."

Lê Thư An cười lạnh: "Bây giờ mày đang mang danh là con gái tao. Tao có thể im lặng dắt mày đi khỏi trường học, ném vào hố rắn hay hang sói mà không ai hay biết…"

Dương Kiều bị con gái đâm sầm vào người, lảo đảo mấy bước mới đứng vững.

Cô ta có thể ôm chặt con, nhưng không thể chặn đứng những lời dọa dẫm của Lê Thư An.

3

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.