TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2: Có tiền hay không không quan trọng

Hệ thống như muốn phát điên: [Cái gì mà vòng vo? Tầm nhìn của cậu sao lại hạn hẹp đến thế? Nếu cậu chịu nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ, sau này có thể kiếm được rất nhiều tiền, không phải chỉ là vài khoản bồi thường nhỏ nhặt đâu!]

Lý Thư Dương kinh ngạc: “Cậu biết mức lương phổ biến trong nước hiện tại là bao nhiêu không? Cùng lắm thì một tháng cũng chỉ được vài ngàn đồng. Cho dù sau này có thăng chức tăng lương lên mười mấy hai mươi ngàn một tháng, thì còn phải tính đến chuyện kết hôn, sinh con, nuôi con, mua nhà, mua xe... Từng ấy tiền cũng chẳng đủ. Nam nữ chính nhà người ta giàu như vậy, bồi thường vài trăm triệu, thậm chí mấy tỷ chắc chắn không thành vấn đề. Mà còn có bảo hiểm tai nạn đặc biệt, đó chẳng phải kiếm tiền trắng trợn sao?”

Hệ thống lần này thực sự nghẹn lời. Nó nghĩ đi nghĩ lại, phát hiện hình như cô ấy nói cũng có lý. Nhưng rồi vẫn cãi: [Không đúng! Dù sao thì cậu cũng đã chết rồi, số tiền đó cậu đâu có xài được.]

“Không sao cả. Cha mẹ tôi còn có thể xài. Không lỗ chút nào.”

Hệ thống hoàn toàn bị đánh bại. Cô thì không lỗ, còn nó thì sắp mất mạng đến nơi. Nó vốn không phải một hệ thống bình thường, mà là thống nhị đại, một hệ thống thế hệ thứ hai có “chống lưng”, được phân đến một thế giới tiểu thuyết cực kỳ tiềm năng, có thể kiếm được rất nhiều năng lượng để thăng cấp.

Ai ngờ khi truyền tống lại gặp sự cố, bị hút sang cái thế giới này. Không những sai thế giới mà đến năng lượng cũng chẳng còn tí nào, đành phải tùy tiện buộc chặt với một ký chủ. Kết quả, ký chủ này lại vì tiền mà đòi nằm không.

Không thể nào, chẳng lẽ nó sẽ thật sự cạn năng lượng mà “chết” ở cái thế giới nhỏ bé này sao?

Không được! Nó vẫn còn rất nhiều điểm tích lũy chưa tiêu! Nó còn chưa kịp trở thành một hệ thống hô mưa gọi gió!

Phải rồi, tích điểm!

Nghĩ đến đây, giọng hệ thống bỗng trở nên kích động: [Thật ra... nếu cậu hoàn thành nhiệm vụ, thay đổi vận mệnh của cậu và nữ chính, thì tôi có thể xin thưởng cho cậu. Tiền nhiều hơn bồi thường khi cậu chết rất nhiều! Cậu chỉ cần thay đổi cốt truyện, thay đổi số mệnh của nữ chính là được. Không cần cực khổ đi làm, vẫn có thể được hưởng thụ, được tiền!]

Lý Thư Dương lập tức ngồi thẳng dậy, nghiêm túc hỏi: “Có tiền hay không không quan trọng... Quan trọng là cậu đã muốn giúp tôi, vậy tôi sao có thể tin tưởng cậu? Nếu tôi nghiêm túc làm nhiệm vụ mà cậu lật kèo, không trả tiền thì sao?”

Hệ thống phẫn nộ: [Làm sao có thể! Tôi là thống nhị đại, tích điểm của tôi rất nhiều, đợi chút!]

Vừa dứt lời, màn hình sáng loáng vài cái, điện thoại của Lý Thư Dương cũng sáng lên. Cô cúi đầu nhìn, là thông báo có một vạn đồng vừa được chuyển vào tài khoản!

Cô đè nén kích động, hỏi tiếp: “Vậy nếu tôi giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ, thì được bao nhiêu?”

[Cậu muốn bao nhiêu?]

Cô do dự một chút, giơ tay làm số 5.

[Năm triệu? OK!]

Không do dự một giây nào.

Dù sao năm triệu cũng chẳng tiêu bao nhiêu điểm tích lũy. Nó còn nhiều lắm.

Lý Thư Dương lập tức hối hận, trời ơi, lỡ cơ hội rồi! Biết thế đã giơ số 9! Nhưng giờ mà đòi tăng giá thì không hay, cô đành dịu giọng hỏi: “Đã trừ thuế chưa? Còn nữa, tiền này có hợp pháp không? Không phải rửa tiền đấy chứ?”

Dù sao thì khoản tiền này đến cũng quá bất ngờ.

Hệ thống nhướng mày: [Cậu đang nghi ngờ năng lực của tôi?]

“Không, không, không! Tôi chỉ muốn chắc ăn thôi. Với lại, nếu tôi đã đồng ý, thì chắc chắn sẽ làm cho tới nơi tới chốn. Tôi là người có tinh thần giữ lời. Chúng ta làm một bản hợp đồng đi, tránh sau này hiểu lầm.”

Cô nói mà mặt mũi nghiêm túc như đang bàn chuyện công ty.

Hệ thống cảm động. Nó thấy mình may mắn khi gặp được một ký chủ tốt.

Chẳng mấy chốc, hệ thống đã gửi hợp đồng đến: [Đừng xem thường hợp đồng này, hiệu lực tuyệt đối. Ký chủ và hệ thống đều phải tuân thủ.]

Lý Thư Dương tất nhiên không ngốc. Trước khi ký, cô vẫn đọc kỹ từng dòng. Khi thấy một câu nói rằng: “Nếu vi phạm lời thề, hệ thống sẽ mất toàn bộ năng lượng.”

Cô nghi ngờ hỏi: “Cái năng lượng này có lợi ích gì với cậu?”

Hệ thống giải thích: [Năng lượng là thứ duy trì hệ thống vận hành và thăng cấp. Mất năng lượng là hệ thống sẽ sụp đổ.]

Tức là... chết.

“Vậy tức là, thay đổi vận mệnh của thiên kim kia sẽ giúp cậu lấy được năng lượng?”

Hệ thống đang định trả lời thì cảnh giác ngay: [Ký chủ, cậu hỏi cái này làm gì?]

Lý Thư Dương cười ngây thơ: “Để giúp cậu chứ sao. Cậu giúp tôi vậy, tôi cũng nên đáp lễ chứ.”

Hệ thống càng thêm cảm động, áy náy vì vừa nghi ngờ cô, bèn âm thầm chuyển thêm cho cô một vạn đồng nữa: [Ký chủ, cậu thật tốt... Đúng vậy, chỉ cần thay đổi cốt truyện, để thiên kim thật sự không còn bị khi dễ, tôi sẽ nhận được năng lượng.]

Lý Thư Dương gật đầu: “Hệ thống, tôi nhất định sẽ giúp cậu. Nhưng mà... tiền thì sao? Cậu định gửi thế nào? Chẳng lẽ cứ đột nhiên gửi vào tài khoản tôi, không sợ bị điều tra à?”

[Yên tâm, tôi sẽ dùng hình thức hợp pháp như: thừa kế di sản, trúng số, đá quý bán được... để lần lượt gửi tiền cho cậu.]

Dù vậy, hệ thống vẫn giữ chút cảnh giác: [Đương nhiên, tiền sẽ được chuyển dần theo tiến độ nhiệm vụ, không thì cậu cầm tiền rồi bỏ chạy thì sao?]

Hai bên đều cảm thấy có lời, sợ đối phương đổi ý, bèn nhanh chóng ký hợp đồng.

[Từ giờ trở đi, chúng ta đã trói định. Cậu nhất định phải nghiêm túc thay đổi cốt truyện nhé!]

Lý Thư Dương gật đầu, lại hỏi tiếp: “À mà... người khác có thấy cậu không? Nếu tôi nói chuyện với cậu mà bị người ta tưởng bị bệnh tâm thần thì sao? Còn nữa, cậu có xâm phạm riêng tư của tôi không đấy?”

Hệ thống lập tức trả lời: [Không ai thấy tôi. Cậu có thể nói chuyện với tôi bằng ý thức. Nếu có chuyện riêng tư, hệ thống sẽ tự động che chắn. Tôi là hệ thống tốt, không phải hệ thống hư hỏng.]

Lý Thư Dương hài lòng gật đầu.

Để tiết kiệm năng lượng, hệ thống chọn tạm thời “ngủ đông”, nói đợi đến khi cô gặp nam nữ chính, hoặc cần gọi thì nó sẽ xuất hiện.

Nói xong, liền biến mất không thấy tăm hơi.

Lý Thư Dương sau khi cảm nhận không còn kết nối, mới chậm rãi bò dậy khỏi giường, duỗi người, sắc mặt bình tĩnh.

Quả nhiên, trên đời không có chuyện tốt nào từ trên trời rơi xuống cả. Nói là vì có duyên mới đến giúp cô? Trẻ ba tuổi còn không tin.

Nhưng... nhìn cái hệ thống này hào phóng như thế, cô cũng không so đo. Đại khách hàng mà, phải nuôi dưỡng chu đáo. Vừa mở miệng là 5 triệu, biết đâu sau này còn cho hơn ấy chứ.

Cô mở cửa phòng, trời đã hửng sáng. Đang định đi múc nước rửa mặt thì đột nhiên nghe thấy tiếng la chói lói từ nhà bên: “Ai đó? Ai đập thủng mái nhà tôi thế này hả?”

Vừa nghe giọng là biết ngay bà hàng xóm, bà Vương, tuy già nhưng giọng rất khỏe.

Lý Thư Dương chưa kịp rửa mặt đã vội chạy ra hóng chuyện. Nhà bà Vương đã có mấy người vây quanh xem náo nhiệt. Thấy cô đến, có người còn tự giác nhường chỗ.

Cô không khách khí, chen vào ngay.

Ánh nắng sớm chiếu nghiêng, cô chỉ liếc mắt là thấy mái nhà bà Vương bị thủng một lỗ to, như có gì đó từ trời rơi xuống.

Bà Vương đang nổi đóa: “Là ai làm? Nếu để tôi bắt được, nhất định không tha!”

Bà Lý, hàng xóm đối thủ lâu năm của bà Vương, đứng tựa vách cười lạnh: “Biết đâu là ông trời thấy bà làm nhiều chuyện xấu, nên đến trừng phạt đấy.”

Bà Vương lập tức ném quạt, lao tới, hai bà già vặn nhau như hai con gà chọi.

Lý Thư Dương: “...”

Nhìn cái lỗ thủng trên nóc nhà, rồi nhớ đến vệt sao băng trắng xóa hôm qua, cô âm thầm chột dạ.

Có khi nào... là hệ thống của cô đập xuống không nhỉ?

6

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.