TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1: Truyện ngược không phải của nữ chính, mà là tôi sao?

Chín giờ rưỡi tối, Lý Thư Dương đúng giờ leo lên giường. Cô trở mình một vòng, rồi từ dưới gối lấy ra thư báo trúng tuyển đại học. Dưới ánh trăng xuyên qua ô cửa kính pha lê duy nhất trên mái nhà, cô lại nhìn thấy rõ ràng cái tên của mình được in trên thư báo.

Lý Thư Dương.

Ha ha ha, ngày mai cô sẽ chính thức trở thành sinh viên đại học!

Cô vui sướиɠ lăn thêm một vòng trên giường. Tối nay đã dọn dẹp, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, chỉ còn đợi sáng mai lên đường là xong.

Thật sự quá vui!

Lý Thư Dương đặt thư báo cẩn thận sang bên, lòng phấn khích đến mức không ngủ được. Cô ngước nhìn bầu trời đầy sao qua ô cửa pha lê, cảm thấy thật đẹp.

Đột nhiên, một ngôi sao băng xẹt ngang trời. Cô bật dậy, phấn khích hét nhỏ: "Sao băng kìa!"

Đúng là vận khí tốt!

Cô vừa ngắm sao, vừa cười khúc khích, nhưng rồi ánh mắt dần sững lại, ngôi sao băng đó... hình như đang rơi xuống hướng của cô?

Khoảng cách ngày càng gần.

Gần thêm nữa...

Khoan đã, sao nó lại lao thẳng vào mình?

Chưa kịp phản ứng, một tia sáng trắng xẹt qua, "vèo" một cái trúng ngay đầu cô. Trong khoảnh khắc, toàn bộ ý thức chìm vào hôn mê.

...

Lý Thư Dương tỉnh lại khi trời vừa hửng sáng. Cô xoa đầu, cảm giác choáng váng, rồi ngồi bật dậy.

“Hệ thống?” Cô dè dặt gọi khẽ.

Không có tiếng trả lời.

Lý Thư Dương thở phào nhẹ nhõm. Đêm qua cô mơ thấy mình bị sao băng đập trúng, sau đó bị một hệ thống nào đó trói buộc, nói thế giới này thật ra chỉ là một quyển tiểu thuyết "thiên kim thật giả – ngược tâm", còn cô chỉ là một nhân vật qua đường, kiểu pháo hôi chỉ xuất hiện cho có.

Là mơ thôi, chắc chắn chỉ là mơ...

[Tôi đây. Ký chủ, có chuyện gì cần tìm tôi?] Một giọng máy móc vang lên bên tai, khiến cô suýt hét lên. May mà kịp bịt miệng, không đánh thức người trong nhà.

Trước mặt cô hiện ra một màn hình ánh sáng, y hệt giấc mơ đêm qua, đầy những dòng chữ và ký hiệu cô không hiểu nổi.

Má ơi, không phải mơ... là thật!

Cô vươn tay chạm thử, nhưng không cảm nhận được gì. Không phải ảo giác, không phải ma quỷ. Đây là công nghệ cao thật sự, là một hệ thống!

Lý Thư Dương ôm mặt lăn lộn trên giường, một hồi sau mới thì thào: “Không ngờ lại là thật...”

Hệ thống vẫn im lặng, như hiểu tâm lý của người mới biết sự thật, cần chút thời gian để tiêu hóa.

Lý Thư Dương lăn thêm vài vòng nữa, cuối cùng ngồi dậy, hỏi nhỏ: “Cậu nói tôi là pháo hôi người qua đường trong truyện, nhưng sao tôi cứ thấy có gì đó sai sai? Vai nhỏ như thế, sao lại bị hệ thống trói định? Chẳng phải hệ thống chỉ dành cho vai chính sao? Những người trọng sinh, báo thù, mở hậu cung, thống nhất thế giới,... chứ sao lại là tôi?”

Hệ thống hỏi ngược lại với giọng điệu nghiêm túc: [Cậu có biết pháo hôi người qua đường là gì không?]

Lý Thư Dương gật đầu: “Biết chứ, mấy nhân vật quần chúng xuất hiện để làm nền cho vai chính.”

[Trong tiểu thuyết này, pháo hôi người qua đường là người có tần suất xuất hiện cao nhất sau dàn nhân vật chính. Ví dụ, lúc thiên kim thật bị bắt cóc, người bị thương nhầm là pháo hôi. Khi thiên kim bị té đổ trà sữa, người hứng là pháo hôi. Khi xảy ra tai nạn xe, người bị liên lụy... cũng là pháo hôi. Cậu nói xem, sao tôi lại không trói định cậu?]

Lý Thư Dương sững người hai giây, rồi ngồi bật dậy, tức tối hét nhỏ: “Khoan đã! Đây chẳng phải truyện ngược sao? Cảm tình ngược không rơi vào nữ chính mà là... tôi á?”

Hệ thống tỏ vẻ đồng cảm, mặc dù vẫn giữ chất giọng máy móc nhưng nghe ra được vài phần xót xa: [Đúng vậy. Chính vì muốn cứu lấy mạng nhỏ của cậu, nên tôi mới đến giúp.]

Lý Thư Dương lặng người, rồi thở dài: “Cậu thật sự có thể giúp tôi sao?”

[Tất nhiên. Chúng ta là một thể, tôi nhất định sẽ giúp cậu.]

“Thế cậu tính giúp kiểu gì?”

Hệ thống trả lời: [Tôi sẽ cảnh báo sớm các tình tiết sắp xảy ra, giúp cậu tránh được những bi kịch liên quan đến nữ chính, từ đó thay đổi số mệnh của chính cậu.]

Lý Thư Dương đổi tư thế ngồi cho đỡ tê chân, rồi hỏi: “Vậy tại sao cậu lại chọn giúp tôi?”

[Bởi vì cậu là người có khí vận lớn, mệnh không nên chết yểu. Tôi với cậu có duyên, nên mới có thể gặp nhau trong hoàn cảnh này.]

Lý Thư Dương: “Cậu là hệ thống công nghệ cao mà lại nói mấy chuyện huyền học như thế, nghe nó có... khoa học không vậy?”

Cô hỏi tiếp: “Thế kết cục của tôi trong truyện là gì?”

[Trong truyện, khi thiên kim thật và giả cùng gặp tai nạn xe, nhà nam chính và Sầm gia chỉ lo cứu thiên kim giả, cho rằng thiên kim thật đang diễn kịch. Còn cậu – pháo hôi bị vạ lây – do không được cứu kịp thời nên qua đời. Cuối cùng, chỉ nhận được chút tiền bồi thường cho có lệ, rồi chuyện bị lấp đi nhanh chóng.]

Nói cách khác: chết oan, chết vô lý, chết không ai nhớ.

Lý Thư Dương nghe xong chỉ biết im lặng, rồi nằm thẳng xuống giường với vẻ thoải mái, không còn căng thẳng như trước.

Hệ thống lại nói tiếp: [Cậu không cần quá cảm ơn tôi đâu. Tôi và cậu có duyên định sẵn, chỉ cần cậu nghe lời tôi, nhất định có thể thay đổi số mệnh.]

Lý Thư Dương chớp mắt, bất ngờ hỏi lại: “Nhưng tại sao tôi lại phải thay đổi số mệnh?”

Hệ thống giật mình: [Sao cơ? Cậu là pháo hôi mà! Nếu không thay đổi thì sẽ chết đó!]

Lý Thư Dương ngáp một cái, vẻ mặt lười biếng: “Chết thì chết, tính ra còn có lợi hơn.”

Hệ thống: [Gì cơ?]

Cô thản nhiên phân tích: “Cậu nói nhà thiên kim thật và nhà nam chính đều rất giàu đúng không? Bệnh viện cũng giàu nốt. Ta chết do bị liên lụy, chắc chắn họ sẽ bồi thường rất nhiều tiền để bịt chuyện. Nghĩ kỹ thì, chết một cái mà kiếm được cả đời không làm nổi từng ấy tiền, có lời quá còn gì!”

Hệ thống nghe mà phát hoảng, giọng bắt đầu méo mó: [Ký chủ, cậu không thể nghĩ như vậy được! Mạng sống mới là quan trọng nhất!]

Lý Thư Dương tỉnh bơ: “Sống thì mệt mỏi lắm. Học xong đại học, đi làm như trâu ngựa, mỗi tháng lương ba cọc ba đồng, đến khi già cũng chưa chắc mua nổi căn hộ. Chết đi lại nhận một khoản lớn, còn mua sẵn bảo hiểm tai nạn nữa, số tiền đó nuôi được cả nhà tôi sống sung sướиɠ dài dài... Nói chung, quá hời!”

Hệ thống: [Ký chủ! Sao cậu lại có thể nghĩ như vậy chứ!]

Lý Thư Dương nhún vai: “Thì suy nghĩ thực tế thôi. Như vậy còn tiết kiệm được cả đời phải đi đường vòng.”

6

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.