TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 76
Chương 76

Anh đã cố dùng chất giọng dịu dàng nhất để trò chuyện, nào ngờ Quan Bạch Tình nghe xong lại càng tái mặt.

Cô dè dặt liếc nhìn Hoàng Tinh Hải, không dám hé lời.

Nói thật, trước khi bước ra khỏi cổng, Quan Bạch Tình vẫn còn ảo tưởng — ban ngày đấy nhé, thêm vài tiếng nữa là đến giờ chính ngọ, Hoàng Tinh Hải theo cô ra đây, có khi chẳng cần dùng đến ngọc Phật hay bùa hộ thân, cũng sẽ bị ánh nắng thiêu cho tan xác.

Phim truyền hình vẫn chiếu thế mà?

Nào ngờ người tính không bằng trời tính, ra ngoài rồi cô mới phát hiện, hôm nay lại là một ngày âm u.

Trời đè nặng mây xám tầng tầng lớp lớp, không chút ánh nắng, không mưa đã là phúc. Thêm vào đó, Hoàng Tinh Hải vừa ra ngoài thấy cả đám cảnh sát mà chẳng hề sợ hãi, còn cười tươi trò chuyện với người ta, càng khiến Quan Bạch Tình hoài nghi hắn rất mạnh, thậm chí còn có thể là kẻ tác động khiến thời tiết âm trầm đến vậy.

Tâm trạng cô chùng xuống, nắm chặt lá bùa vàng và ngọc Phật trong túi, âm thầm hạ quyết tâm — mình không nói nửa lời, tránh rước họa sát thân.

Cô không ngờ rằng, mình cẩn trọng như thế, Hoàng Tinh Hải lại chẳng giấu giếm gì, mở miệng như trút đậu, bắt đầu kể lể với cảnh sát chuyện trong căn cứ.

“Nghỉ ngơi thì khỏi đi. Muốn biết gì? Tôi biết hết!” Hoàng Tinh Hải bẻ ngón tay, kể vanh vách, “Vô diện quỷ hả? Tầm ba mươi mấy con gì đó, tôi không đếm kỹ. Nhưng hỏi tôi trong căn cứ có bao nhiêu quỷ, bao nhiêu con đứng đầu? Cái đó thì tôi rành khỏi bàn!”

Mang gương mặt tròn dễ thương ngây thơ, dáng vẻ vỗ ngực tự khen của Hoàng Tinh Hải y chang cậu em hàng xóm ngốc nghếch đáng yêu.

Chỉ là… lời hắn nói khiến mọi người trợn mắt kinh hãi!

Hơn chục con vô diện quỷ thôi đã đủ khiến cả trăm người bị mắc kẹt, vậy mà theo lời hắn, vô diện quỷ chỉ là tầng thấp nhất trong cái tổ chức quỷ dữ này?

Quỷ bầy? Quỷ đầu đàn? Toàn là mấy khái niệm nghe đã lạnh sống lưng!

Sắc mặt đám cứu hộ lập tức nghiêm trọng, cảm thấy áp lực như núi đè.

Không ai để ý, trong bầu trời u ám trên cao, đám mây vốn đang tụ lại quanh khu giáo dục điện ảnh, sau khi Quan Bạch Tình bước ra khỏi căn cứ, liền đột ngột ngừng lại, rồi từ từ lan về phía trại cứu hộ ngoài căn cứ.

Từ xa nhìn lại, hệt như một tòa nhà sắp sụp đổ…

Cùng lúc đó, bên trong căn cứ.

Biết được tổ chương trình không chuẩn bị bất kỳ đồ ăn nào, vô diện quỷ cũng không còn đi lại lượn lờ nữa, thay vào đó, chúng đi tìm đồ ăn cho đám người này, rồi nhanh chóng thả bọn họ trở về.

Nhân viên chương trình cùng với Vu Hoa cũng bị ép quay lại ký túc xá, tự chọn một phòng trống mà ở, cùng các tuyển thủ ngồi chờ Quan Bạch Tình và Hoàng Tinh Hải mang cơm về.

Số phận của tất cả, lúc này đều nằm trong tay hai người kia.

Bầu không khí trong ký túc xá trầm lặng đến đáng sợ. Điều khiến mọi người thêm bồn chồn hơn là, do tầng mây dày đặc bao phủ trên đầu, ánh sáng mặt trời không tài nào xuyên qua được, bầu trời cứ âm u mãi không dứt. Ngoài việc nhìn đồng hồ treo tường hoặc một vài chiếc điện thoại may mắn còn dùng được, họ gần như không cảm nhận được thời gian đang trôi qua.

4

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.