TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32

Rùa con còn hồn nhiên bồi thêm: “chị Diễm tâm, rùa lên cấp nhanh lắm. Mười năm là lên trung cấp. À, nếu ăn nhiều ‘đậu đậu’ thì có thể lên sớm vài năm cũng không chừng.”

Hàng Cửu Khê: “…”

Đồ quỷ nhỏ biết nói chuyện mà còn biết đòi ăn, có thể đá nó về lại ao được không?

Nhưng lời đã hứa thì không thể nuốt lại, cô đành nuốt nước mắt gật đầu, mong rùa con ăn nhiều, nhanh lên cấp.

Cô uể oải cùng ông nội bưng rùa về nuôi trong chum nước lớn.

Rùa con lập tức lặn xuống đáy chum, chẳng hề cảm thấy ngột ngạt giữa một chum đầy cá và tôm.

Bốn dị năng giả thấy cô xong việc, bước tới khuyên:

“Cửu Khê, em không cần vì bọn chị mà lo lắng chuyện sống chết đến thế. Nếu nuôi không tốt, con rùa này có khi còn mang họa… nếu không thì tụi chị mang nó thả ở vùng nước thật xa, để nó không tìm được đường về.”

Hàng Cửu Khê khoát tay: “Một khi đã vào nông trại thì là người một nhà. Mấy thứ có ích với mọi người thì đương nhiên phải giữ lại. Nuôi nó có tốn bao nhiêu công đâu. Em sẽ cố gắng để nó lên cấp trong vòng một năm, để mọi người sớm được ăn trứng rùa.”

Nói rồi cô lại xách nông cụ chui vào ruộng.

Bốn người đứng lặng.

Ban đầu họ chỉ nghĩ là làm công ăn lương. Vậy mà Sếp nhỏ lại xem họ như người thân, thậm chí sẵn lòng gánh lấy nguy cơ vì một con rùa chỉ để họ có thể sống thêm ít lâu.

Bọn họ muốn nói: “Dù có sống thêm mà vết thương không thể chữa khỏi thì cũng chỉ là chờ chết mà thôi.” Nhưng nhìn Hàng Cửu Khê vui vẻ đi giữa ruộng rau, tỉ mẩn nhổ cỏ, tưới nước, chăm bón từng luống rau như báu vật, họ không nói nổi lời nào.

Ân tình này thì họ ghi nhớ.

Hàng Cửu Khê không biết lòng bốn vị hộ pháp, cô làm xong việc đồng áng thì ôm bát canh rau củ ông nội nấu, vừa ăn vừa nghĩ đến các vật dụng còn thiếu trong trại.

Nửa tháng vừa qua, đồ cô và ba mang từ Dung Thành đã gần như hết sạch. Dù có cá và rau bổ sung, nhưng bao bột mì cũng sắp cạn đáy rồi.

Nhà còn thiếu giấy vệ sinh, bồn nước nuôi rùa, muối, kem đánh răng, dầu gội và một số dụng cụ nông nghiệp. Cô còn muốn đổi thêm gạo và dầu ăn để thử nấu cơm, xào rau xem hương vị ra sao.

Hàng Cửu Khê gọi điện cho Trang Thủy:

“Em cần mua vài thứ, anh có thể ghé trại một chuyến không?”

Cô liệt kê danh sách.

Trang Thủy nghe xong mừng rơn. Một trại nhỏ nuôi đến 7 người, anh đoán từ lâu là họ đã thiếu đồ dùng, chỉ chờ ngày hôm nay.

Anh leo lên mô tô, chạy như bay: “Hai tiếng nữa, em chờ anh!”

Cô gác máy, gom tro và xác sâu bọ đổ vào hố ủ phân, ném thêm một cây cải trắng tươi vào, phủ bạt nilon lại để cho phân tiếp tục lên men.

Không còn bé rùa phá rối, ao cá sau mưa hôm qua sôi động bất thường. Ba cô liền dẫn cô đem mồi câu mới nhào đi câu cá, tranh thủ thu hoạch nhiều một chút, tối còn đổi lấy vật tư.

Nhân lúc trời còn nắng, cô và ông nội cùng nhau đào hầm chứa rau.

Chẳng bao lâu, hai ông cháu đã đào xong một hầm 20 mét vuông, nện chặt đất, trải bạt lên rồi dọn rau xuống bảo quản.

Miệng hầm được đậy bằng phiến đá trên núi, chừa khe thông gió. Từ nay đây là "tủ lạnh tự nhiên" chứa rau của họ!

Bận rộn đến tận khi mặt trời khuất bóng, trời dần tối.

Đã hẹn hai tiếng mà Trang Thủy vẫn chưa thấy đâu, đến giờ đã qua 5–6 tiếng, vẫn chẳng thấy bóng dáng.

4

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.