TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 31

Dưới đất còn có ba quả trứng gà trắng muốt, chắc là chiến tích của gà mái trong đêm qua.

Hàng Cửu Khê: "..."

Cô đúng là ngủ quá say. Đêm qua chiến đấu dữ dội thế mà không biết gì.

Bốn “hộ pháp” này đúng là quá mạnh! Nếu không có họ, chắc nông trại này đã bị san bằng rồi. Đến tính mạng cô, ông nội và ba cũng khó giữ nổi.

Giờ cô còn yếu, nhưng sau này nhất định sẽ đền đáp công ơn họ thật tốt!

Cô vừa nghĩ vừa đi vòng quanh trại tìm mọi người nhưng không thấy ai.

Chỉ còn ao cá chưa kiểm tra. Cô xoay người đi tới.

Tất cả mọi người đều đang đứng quanh ao, im lặng không nói gì.

Cô ló đầu hỏi:

“Sao đứng hết ở đây thế?”

Mọi người quay lại. Trương Đông Đông cười khổ:

“Tối qua tôi trực ao cá, vừa định dùng mồi câu Sếp nhỏ đưa để câu cá. Ông nội Hàng còn chỉ tôi cách đặt l*иg cá. Cứ tưởng sẽ có một mẻ bội thu, ai ngờ suốt cả đêm đấu trí đấu lực với con này!”

Anh chỉ ra cái l*иg, bên trong chính là con rùa béo ú mà họ đã thả hôm trước.

Trương Đông Đông tức giận:

“Tôi vừa thả mồi là nó ăn, đổi chỗ cũng bị nó ăn. Mồi trong l*иg cũng bị nó vét sạch! Cuối cùng tôi ngừng câu, nó liền lên bờ ngang nhiên ăn ngay trước mặt tôi!”

Hàng Cửu Khê: "..."

Đây là rùa ỷ thế rùa thật rồi. Nó rõ ràng biết bọn họ không dám làm gì!

Cô hỏi:

“Nó có thần trí rồi à?”

Mới sơ cấp mà đã khai mở trí tuệ? Quả nhiên là con cháu huyết mạch danh giá.

Mọi người còn chưa trả lời, thì chính con rùa lên tiếng:

“Loài người, cho tôi ăn mấy hạt đậu ngon đó đi, tôi đổi cho cô trứng và mai của tôi, chịu không?”

Giọng trong trẻo non nớt như bé gái năm sáu tuổi.

Hàng Cửu Khê: “!!!”

Con rùa này vốn có khả năng kéo dài tuổi thọ, trứng và mai của nó cũng có công hiệu tương tự.

Thương vụ này quá lời, nhưng mà…

Con rùa tuy còn nhỏ, nhưng rất hiểu con người sợ gì.

Nó nói tiếp:

“Yên tâm đi, tôi tự tìm chủ nhân, Rùa Đại Gia không giận đâu. Ông ấy còn mong mỗi con rùa tự nuôi sống bản thân, khỏi phải suốt ngày xin ăn.”

Hàng Cửu Khê: “…”

Thì ra thủ lĩnh rùa lại có lý tưởng... “thoát nghèo” thế này. Mở mang tầm mắt thật.

Cô nói: “Nếu Rùa Đại Gia không có ý kiến… thì tôi cũng không có ý kiến.”

Đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh của con rùa ánh lên một nụ cười lộ liễu:

"Con người ơi, cô thật tốt!"

Mọi người tận mắt chứng kiến một người một rùa thỏa thuận xong xuôi, ai nấy đều không biết nên nói gì để diễn tả lo lắng trong lòng.

Hàng Cửu Khê trấn an họ: “Lãnh tụ của tộc rùa biết nghe hiểu tiếng người, cũng biết đạo lý. Chỉ cần chúng ta nuôi bé rùa cho tốt thì chẳng có gì đáng ngại. Huống hồ, chẳng lẽ mọi người không muốn ăn trứng rùa để kéo dài tuổi thọ sao?”

Bốn người nhìn nhau. Chung Diễm Diễm là người lên tiếng hỏi:

“Cửu Khê, em nuôi con rùa nhỏ này… là vì tụi chị sao?”

Hàng Cửu Khê cười nói: “Đương nhiên rồi! Mọi người đều là nhân viên ưu tú của nông trại, em đương nhiên mong ai cũng sống lâu trăm tuổi.”

Nói rồi, cô quay sang hỏi rùa con: “Vậy khi nào em đẻ trứng hoặc lột vỏ? Cho chị còn chuẩn bị.”

Rùa con xấu hổ đáp: “Em vẫn là bé rùa mà, sao đẻ trứng được? Ít nhất cũng phải lên cấp trung mới sinh trứng và lột vỏ được.”

Hàng Cửu Khê: “…”

Bị lừa rồi!!!

Hóa ra còn phải nuôi bé rùa đến khi thăng cấp mới có được "trả công".

5

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.