0 chữ
Chương 25
Chương 25
Không ai chê bai chén trà chỉ có đúng một lá, tất cả đều nghiêm túc cảm ơn ông cụ.
Ông nội vuốt râu, cười vui vẻ, sau này, tiểu nông trại của Khê Khê phải nhờ mấy người này bảo vệ rồi.
Ăn no uống đủ, ai nấy đều sinh ra tình cảm đặc biệt với cái trại đơn sơ này. Vừa đến ngày đầu tiên đã được ăn cá nướng ngon như thế, quả là điềm lành! Cuộc sống sau này chắc chắn sẽ ngày một tốt hơn!
Cả nhóm cùng dọn dẹp sạch sẽ bếp nướng, rồi ai nấy đi chuẩn bị chỗ ngủ của mình. Ba Hàng dẫn hai anh em sinh đôi ra gần ao cá. Ông nội cũng đi theo, ông phải xem xem rốt cuộc bọn cá ngốc nào lại để Hàng Tiểu Đức câu được nhiều đến vậy.
Trang Thủy thì đã xong nhiệm vụ, cần về báo cáo. Hàng Cửu Khê tiễn anh rời trại xong thì quay lại tưới nước, nhổ cỏ, khai hoang.
Bốn dị năng giả sau khi sắp xếp xong chỗ ở cũng tới giúp cô khai hoang.
Tô An ra tay đầu tiên, một quả cầu lửa phóng tới, đồng cỏ nhanh chóng bốc cháy.
anh ấy tăng cường đầu vào năng lượng, chẳng mấy chốc đã thiêu trụi nửa mẫu đất.
Chung Diễm Diễm điều khiển một sợi dây leo đen kịt, các nhánh leo tản ra, xới tung toàn bộ lớp đất mặt.
Hàng Cửu Khê nhìn thấy những hòn đá to bằng đầu người bị dây leo chạm qua đều vỡ vụn thành bột.
Tô An lại dùng hỏa cầu đốt thêm một lượt đất, đảm bảo không còn trứng côn trùng nào sót lại.
Ngay sau đó, hai anh em sinh đôi tạo một cơn mưa nhỏ cách mặt đất nửa mét.
Mảnh đất vừa rồi còn cỏ mọc um tùm, giờ trong vòng mười lăm phút đã biến thành một thửa ruộng màu mỡ. Chờ đất khô chút là có thể gieo trồng.
Hàng Cửu Khê vừa vui mừng vừa xót xa, đúng là không trả lương sai người…
Nhưng lần sau báo em một tiếng trước khi đốt được không? Ở đó có vài cây cỏ biến dị dùng được, tôi còn chưa kịp nhổ ra nữa mà!
Độ ẩm trong không khí ngày càng cao, nắng bị mây che mờ, thời tiết vẫn oi bức.
Tối hôm qua, Hàng Cửu Khê có một giấc ngủ yên lành nhất kể từ khi xuyên tới đây, có bốn “vệ thần” canh gác, không an tâm mới là lạ.
Tô An hôm qua bị mắng vì đốt quá nhanh, hôm nay đặc biệt đợi cô di chuyển xong đám cỏ biến dị rồi mới đốt tiếp.
Hàng Cửu Khê nói:
“Mỗi ngày khai hoang nửa mẫu là đủ, chứ khai hoang nhiều quá tôi không chăm nổi.”
Mấy cây giống nhỏ bé này đều phải do cô tự tay chăm sóc. Máu Thần Nông của cô vẫn chưa đủ mạnh, thể lực thì lại kém, mệt chút là gục.
Cô đến đây là để trồng trọt xây đời, chứ không phải để làm khổ mình mỗi ngày.
Cộng thêm hôm nay khai hoang nữa, cô có tổng cộng một mẫu đất đang chờ gieo trồng.
Cô định dành nửa mẫu trồng ớt, khoai tây, khoai lang; phần còn lại trồng hết bằng cỏ tử vân anh. Sau này khai hoang tiếp, cũng sẽ ưu tiên loại cỏ này.
Vì trước hết, cô muốn làm phong phú thực đơn gia đình đã. Đợi ăn uống đủ đầy rồi mới tính chuyện mở rộng quy mô, bán nông sản.
Hàng Cửu Khê siêng năng rải giống, tưới nước, trồng trọt.
Sau đó lại sang chăm sóc ba mẫu ruộng đã nảy mầm. Dưa chuột đang vào thời kỳ ra hoa, một số bông đã tàn, để lộ ra mấy trái dưa non xanh mướt.
Hàng Cửu Khê phấn khởi, sắp có thêm món ăn mới rồi!
Bỗng cô nghe tiếng gà mái cục tác inh ỏi, giọng vừa vui vẻ vừa đắc ý.
Ngẩng đầu nhìn, cô thấy con gà đang ngồi chồm hổm trong chuồng, hất nhẹ mông, để lộ nửa quả trứng trắng nõn.
Ông nội vuốt râu, cười vui vẻ, sau này, tiểu nông trại của Khê Khê phải nhờ mấy người này bảo vệ rồi.
Ăn no uống đủ, ai nấy đều sinh ra tình cảm đặc biệt với cái trại đơn sơ này. Vừa đến ngày đầu tiên đã được ăn cá nướng ngon như thế, quả là điềm lành! Cuộc sống sau này chắc chắn sẽ ngày một tốt hơn!
Cả nhóm cùng dọn dẹp sạch sẽ bếp nướng, rồi ai nấy đi chuẩn bị chỗ ngủ của mình. Ba Hàng dẫn hai anh em sinh đôi ra gần ao cá. Ông nội cũng đi theo, ông phải xem xem rốt cuộc bọn cá ngốc nào lại để Hàng Tiểu Đức câu được nhiều đến vậy.
Trang Thủy thì đã xong nhiệm vụ, cần về báo cáo. Hàng Cửu Khê tiễn anh rời trại xong thì quay lại tưới nước, nhổ cỏ, khai hoang.
Tô An ra tay đầu tiên, một quả cầu lửa phóng tới, đồng cỏ nhanh chóng bốc cháy.
anh ấy tăng cường đầu vào năng lượng, chẳng mấy chốc đã thiêu trụi nửa mẫu đất.
Chung Diễm Diễm điều khiển một sợi dây leo đen kịt, các nhánh leo tản ra, xới tung toàn bộ lớp đất mặt.
Hàng Cửu Khê nhìn thấy những hòn đá to bằng đầu người bị dây leo chạm qua đều vỡ vụn thành bột.
Tô An lại dùng hỏa cầu đốt thêm một lượt đất, đảm bảo không còn trứng côn trùng nào sót lại.
Ngay sau đó, hai anh em sinh đôi tạo một cơn mưa nhỏ cách mặt đất nửa mét.
Mảnh đất vừa rồi còn cỏ mọc um tùm, giờ trong vòng mười lăm phút đã biến thành một thửa ruộng màu mỡ. Chờ đất khô chút là có thể gieo trồng.
Hàng Cửu Khê vừa vui mừng vừa xót xa, đúng là không trả lương sai người…
Độ ẩm trong không khí ngày càng cao, nắng bị mây che mờ, thời tiết vẫn oi bức.
Tối hôm qua, Hàng Cửu Khê có một giấc ngủ yên lành nhất kể từ khi xuyên tới đây, có bốn “vệ thần” canh gác, không an tâm mới là lạ.
Tô An hôm qua bị mắng vì đốt quá nhanh, hôm nay đặc biệt đợi cô di chuyển xong đám cỏ biến dị rồi mới đốt tiếp.
Hàng Cửu Khê nói:
“Mỗi ngày khai hoang nửa mẫu là đủ, chứ khai hoang nhiều quá tôi không chăm nổi.”
Mấy cây giống nhỏ bé này đều phải do cô tự tay chăm sóc. Máu Thần Nông của cô vẫn chưa đủ mạnh, thể lực thì lại kém, mệt chút là gục.
Cô đến đây là để trồng trọt xây đời, chứ không phải để làm khổ mình mỗi ngày.
Cô định dành nửa mẫu trồng ớt, khoai tây, khoai lang; phần còn lại trồng hết bằng cỏ tử vân anh. Sau này khai hoang tiếp, cũng sẽ ưu tiên loại cỏ này.
Vì trước hết, cô muốn làm phong phú thực đơn gia đình đã. Đợi ăn uống đủ đầy rồi mới tính chuyện mở rộng quy mô, bán nông sản.
Hàng Cửu Khê siêng năng rải giống, tưới nước, trồng trọt.
Sau đó lại sang chăm sóc ba mẫu ruộng đã nảy mầm. Dưa chuột đang vào thời kỳ ra hoa, một số bông đã tàn, để lộ ra mấy trái dưa non xanh mướt.
Hàng Cửu Khê phấn khởi, sắp có thêm món ăn mới rồi!
Bỗng cô nghe tiếng gà mái cục tác inh ỏi, giọng vừa vui vẻ vừa đắc ý.
Ngẩng đầu nhìn, cô thấy con gà đang ngồi chồm hổm trong chuồng, hất nhẹ mông, để lộ nửa quả trứng trắng nõn.
7
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
