TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

anh ấy lái chiếc xe bán tải quân dụng, mặc chiến phục, mặt tươi cười.

Anh bắt tay cô, vui vẻ nói:

"Cô bé giỏi đấy! Dị năng cấp C mà trồng được từng này đất, thật đáng nể. Trang Thủy bảo cải cô ngon..."

Ánh mắt anh ấy quét qua đống cải hơn một tấn, mùi cơm rau vẫn còn vương vất, hương cải thanh mát vẫn lưu lại không khí.

"Chất lượng đúng là tốt. Tôi sẽ thu mua với giá 180 tệ một ký. Cô chắc cũng biết giá thị trường rồi, hiện bán lẻ là 200 một ký. Giá tôi đưa là quá hợp lý rồi."

Hàng Cửu Khê gật đầu. Thật lòng, giá này đã vượt mức cô mong đợi.

"Được. Nhưng tôi muốn đổi vật phẩm. Như anh thấy đấy, trại của tôi thiếu đủ thứ. Có tiền cũng phải đem đi mua, chi bằng đổi luôn cho tiện."

Người đàn ông gật đầu:

"Cũng được. Cô đọc cho tôi danh sách cần."

Cô không có giấy bút, bèn nói luôn danh sách đã nghĩ sẵn trong đầu:

"Một con gà mái, mười ký hạt giống lúa, lưới điện bảo vệ cho năm mươi mẫu đất..."

"Khoan khoan!"

anh ấy bật cười ngắt lời:

"Bấy nhiêu cải chỉ đủ đổi lấy một con gà và lưới cho khoảng hai mươi mẫu thôi, còn lại thì khỏi mơ."

Cô nghiêng đầu:

"Vậy một con gà, lưới bảo vệ cho mười mẫu, phần còn lại đổi toàn bộ sang hạt giống."

Lưới bảo vệ là loại lưới điện bao quanh ruộng, hiệu quả hơn ranh giới bảo vệ, rất cần thiết để bảo vệ mùa màng khỏi sinh vật biến dị.

Người đàn ông suy nghĩ giây lát rồi gật đầu đồng ý.

anh ấy là dị năng giả hệ không gian, lập tức lấy ra từ không gian cá nhân những thứ cô cần: lưới bảo vệ cho mười mẫu, hạt giống ớt, khoai tây, khoai lang, và ba con gà mái đủ màu sặc sỡ.

anh ấy nói:

"Đều là gà biến dị cả đấy. Con này biết gáy như gà trống. Con này sống thọ, thêm mười năm tuổi thọ. Còn con này ăn nhiều đẻ nhiều. Cô chọn con nào?"

Khóe miệng Hàng Cửu Khê giật giật. Động vật biến dị cấp thấp, mấy cái loại đặc biệt này, hiếm con nào "bình thường".

Cô chọn con cuối cùng, ăn khỏe, đẻ nhiều. Ít nhất còn có ích.

Hàng Cửu Khê giữ lại 200 ký cải để ăn, phần còn lại để anh quân nhân thu hết vào không gian.

Giao dịch hoàn tất, người đàn ông nói:

"Tôi họ Trang. Lần sau nếu cô muốn bán thêm gì, cứ nhờ Trang Thủy liên lạc với tôi. Đảm bảo không để cô thiệt. Tôi còn chút việc ở đây, xin phép đi trước."

anh ấy leo lên chiếc xe bán tải cũ nát và lái đi.

Đợi anh ấy đi khỏi, mấy dị năng giả mới dám lên tiếng.

"Trưởng phòng Trang đúng là khí thế khϊếp thật, anh ấy đứng đó mà tôi còn không dám nhúc nhích..."

“Còn gì nữa, nghe nói anh ấy bị điều từ đội tác chiến về hậu cần là vì gϊếŧ quá nhiều, khiến đám động vật biến dị để mắt đến. Lãnh đạo sợ anh ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ bị bao vây rồi xé xác, nên mới cho về phụ trách hậu cần.”

“Nghe bảo dị năng của anh ấy có khả năng thăng lên cấp S?”

Hàng Cửu Khê ghé lại gần:

“Người đó lợi hại đến vậy sao?”

Cô hoàn toàn không cảm thấy gì cả, chẳng phải chỉ là một người đàn ông bình thường, còn cười rất hiền hòa như thương nhân sao?

Thật ra không chỉ người đàn ông lúc nãy, mà ngay cả mấy dị năng giả đang ở trại này, Hàng Cửu Khê cũng không cảm nhận được chút khí thế nào từ họ.

Theo lý thuyết, dị năng giả càng mạnh thì khí tràng quanh người càng áp đảo, đến mức người thường cũng phải né tránh theo bản năng.

Chẳng phải ông nội và ba cô luôn giữ khoảng cách với họ đó sao? Vì chỉ cần lại gần là có cảm giác áp lực, đến thở cũng không nổi.

7

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.