TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14

Hàng Cửu Khê nói:

"Ủ phân. Phân ủ ra có thể tăng sản lượng của ruộng, nếu dùng tốt, lần tới trồng cải một mẫu là có thể thu về hai ngàn ký."

Ba cô ngơ ngác:

"Ủ phân là cái gì? Dị năng giả trồng trọt mà cũng cần dùng đến phân sao?"

Ông chỉ từng nghe ông nội kể lại, rằng thời chưa có tận thế, người ta phải bón phân cho cây. Nhưng bây giờ đâu phải chỉ cần có dị năng là đủ sao?

Mấy dị năng giả đang giúp quét dọn quanh trại cũng tỏ vẻ khó hiểu.

Hàng Cửu Khê dừng lại một chút, không giải thích chi tiết về nguyên lý của "phương pháp ủ sinh thái" mà hệ thống vừa ban thưởng, chỉ nói:

"Dị năng của con hơi đặc biệt, nên cần vài thứ đặc biệt để trồng trọt."

Ba cô và các dị năng giả cùng gật đầu, vậy thì không có vấn đề gì.

Dị năng của cô đúng là đặc biệt thật. Một mẫu đất thu hoạch được từng ấy cải trắng, mà lại chẳng có cây nào biến dị tiêu cực. Hơn nữa cải còn đẹp, thơm nức, còn hơn cả mấy dị năng giả hệ thực vật cấp B!

Chỉ nghĩ đến việc số cải trắng đó sắp được bán vào bếp ăn của quân phòng vệ, ai nấy đều thấy nóng ran trong lòng... Trưa sau mà được ăn một bữa rau xào tươi rói, nghĩ thôi đã muốn chảy nước miếng.

Và quả thật, nước miếng họ sắp rơi thật.

Bởi vì lúc ấy, cả trại ngập tràn một mùi hương thơm ngát, khiến ai nấy đều bừng tỉnh.

Ông nội cô tay cầm muôi, đứng bên bếp lớn gọi mọi người:

"Đừng làm nữa, lại đây ăn cơm cái đã!"

Mấy người vội vã chen lại gần bếp, nhìn nồi mì sợi rau xanh mà vừa thèm vừa ngại:

"Ông đúng là khéo tay thật, món này thơm quá chừng!"

Ông nội bật cười:

"Không phải tay nghề tôi tốt, mà do rau ngon. Màu sắc đẹp, vị cũng thơm, chẳng trách chuột gián cũng thích đến vậy."

Cả nhóm liên tục gật đầu, nước bọt gần như sắp trào ra mép.

Họ chưa từng ăn được cải nào thơm đến vậy ở mấy nhà ăn quân đội. Ngay cả mấy loại cải biến dị cấp thấp ăn được, cũng chẳng ngon thế này.

Thấy mọi người còn e dè, Hàng Cửu Khê cười nói:

"Thử đi, ăn xong rồi định giá giúp tôi với. Tôi còn chưa biết nên bán bao nhiêu cho phải."

Cô đã nói vậy, mấy người không từ chối nữa. Ai nấy lấy bát từ không gian của Trang Thủy ra, xếp hàng chờ múc mì rau.

Mì sợi màu xám được nặn từ bột thô, chỉ nêm muối. Nhưng nhờ thu hoạch bội thu, ông nội cắt liền hai cây cải thả vào, cải xanh che kín mì.

Dù đơn giản là vậy, nhưng bát mì nóng hổi thơm ngào ngạt.

Hàng Cửu Khê chưa từng ăn rau tổng hợp, nhưng chỉ một miếng cải tươi đã đủ khiến cô hiểu, rau cải ở đây ngon gấp vạn lần loại nhân tạo ở thế giới cô từng sống.

Nếu đặt ở thế giới đó, đám quý tộc hẳn sẽ tranh nhau giành giật.

Ngẩng lên nhìn mọi người đang ăn, cô nhận ra ngay cả ở đây, cải cũng là báu vật.

Mọi người ăn như chưa từng được ăn, không màng mì nóng, húp mấy miếng là xong cả bát, mặt mũi còn chưa thấy đã.

Cô bật cười:

"Trong nồi còn đấy, để tôi múc thêm cho."

Mấy dị năng giả vốn ăn khỏe, lại vừa chiến đấu tiêu hao sức lực, chỗ mì ông nội nấu cũng bị họ quét sạch.

Sau bữa ăn, Hàng Cửu Khê thanh toán thù lao cho bốn người.

Trang Thủy lấy cân ra, mỗi cây cải nặng cỡ 0,6–0,7 ký. Hàng Cửu Khê không cân kỹ, mỗi người cô phát mười cây.

Bốn người lời được một ít, mặt mày ai nấy đều rạng rỡ.

Đúng lúc ấy, người phụ trách bên quân phòng vệ mà Trang Thủy liên hệ cũng đến nơi.

8

0

2 tháng trước

1 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.