TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Ánh mắt anh nhìn về phía cây táo biến dị đang ra vẻ là một cái cây bình thường, rồi chìa ra một túi muối:

“Cho em mượn tạm, có tiền rồi trả anh.”

Hàng Cửu Khê ngạc nhiên mở to mắt, đây là… người tốt sao?

Trang Thủy ghé sát thì thầm:

“Nếu cây táo đó kết quả mà em muốn bán, nhớ gọi anh. Anh sẽ trả giá tốt nhất cho em.”

Cô kinh ngạc:

“Sao anh nhận ra được?”

Cây táo này là dạng biến dị ở trái, lúc chưa ra quả trông chẳng khác gì cây thường. Cô cứ nghĩ anh sẽ không phát hiện ra.

Trang Thủy chỉ vào mắt mình, cười cười:

“Mắt anh bị biến dị rồi, nhìn được nhiều thứ người khác không thấy.”

Cô gật đầu đồng ý lời mời. Dù sao táo cũng chưa kết quả sớm được, trong thời gian ấy ai biết chuyện gì sẽ xảy ra?

Được lời hứa, Trang Thủy hài lòng rời đi.

Gia đình này tuy nghèo, nhưng may mắn thì khỏi bàn. Mới vào ở có hai ngày mà đã bắt được cá trắm, còn có cả cây táo biến dị. Mấy hộ khác thì còn đang nhai lại đồ khô. Có khi giấc mơ đổi đời của anh, lại đặt cược đúng vào nhà này rồi.

Hàng Cửu Khê mang máy lọc nước về trại. Đúng lúc ông nội vừa khiêng về một tảng đá phẳng cao nửa mét từ chân núi để làm bàn. Cô liền lắp máy lọc lên đó.

Thiết bị này không cần điện hay năng lượng, bên trong có khoáng thạch đặc biệt giúp lọc sạch tạp chất trong nước. Dùng lâu chỉ cần thay đá lọc là được.

Ông nội cực kỳ hài lòng, lập tức lọc hai thùng nước để tưới cho cây táo.

Cô nhận việc đó luôn, những loại thực vật này chỉ khi cô tự tay chăm sóc mới phát huy tối đa hiệu quả.

Tưới nước xong, cây táo yên lặng đứng đó.

Gió nhẹ thổi qua, làm rung rinh những tán lá, mang theo mùi hương xanh mát của cỏ cây.

Hàng Cửu Khê lén hỏi hệ thống:

“Sao nó chẳng có phản ứng gì cả? Không phải nó có ý thức sao?”

Hệ thống trả lời:

“Nó không có ý thức đâu. Muốn cây biến dị sinh ra trí tuệ, ít nhất phải đạt cấp cao. Việc nó cầu cứu cô là theo bản năng, là do huyết mạch Thần Nông giúp cô cảm nhận được cảm xúc mơ hồ của nó.”

Hàng Cửu Khê chợt hiểu ra, thì ra là nhờ vào huyết mạch.

Xem ra ý định nhờ cây táo gọi hội bạn cây biến dị về tụ tập để cô một đêm phát tài là không thể rồi.

Thôi thì cứ nghiêm túc làm nông thôi.

Cô đem hạt cải thìa gieo xuống mảnh đất vừa khai hoang sáng nay, hạt vẫn còn dư, chưa gieo hết.

Thế là lại tiếp tục hì hục khai hoang.

Cô dùng liềm cắt sạch cỏ dại, dùng xẻng bứng gốc rễ, nhặt đá lớn đá nhỏ vứt ra ngoài, chỉ để lại lớp đất tơi mịn.

Ông nội và ba cô thì tháo cái nhà lều nhựa tạm bợ ở trạm tiếp nhận, dùng những vật liệu đó dựng một nhà vệ sinh dã chiến. Làm xong, họ quay lại giúp cô khai đất tiếp. Cả ba người bận rộn đến tận khi hoàng hôn nhuộm đỏ sườn núi.

Tối đến, bữa ăn vẫn chỉ là nước nóng và bánh bao.

Bánh bao khô cứng và thô ráp, Hàng Cửu Khê phải bẻ nhỏ bỏ vào bát, thêm chút muối rồi chế nước sôi, rắc ít rau rêu xanh vào ăn. Ấy vậy mà ăn vẫn ngon hơn cả loại dinh dưỡng tổng hợp từng dùng.

Cô ăn no, lòng mãn nguyện.

Ông nội và ba nhìn nhau, trong ánh mắt có chút cay cay xen lẫn tự hào, con bé lớn thật rồi, không còn chê bánh bao khô cứng nữa.

Ăn xong, cả nhà ai nấy đều vào lều nghỉ.

Đêm nay, Hàng Cửu Khê không mơ thấy cây biến dị nào nữa.

9

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.