TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20: Anh ăn gì mà lớn vậy?

"Chà, xin lỗi nhé." Lục Huyền vội vàng xin lỗi.

"Không sao, tiếp theo làm gì đây?"

"Đúng lúc lắm, dương khí của anh mạnh, lại đây lại đây." Lục Huyền vội kéo cánh tay Nhan Như Ngự, cùng đứng trước tủ quần áo. "Chút nữa tôi sẽ tìm cách ép một thứ ra, anh bắt lấy nó được không?"

"Được." Nhan Như Ngự cụp mắt đáp.

Nghe được câu trả lời chắc chắn, Lục Huyền lập tức kết ấn: "Khởi!"

Vừa dứt lời, trong tủ đột nhiên bốc lên một ngọn lửa màu lam.

"Đây là hồn hỏa, mau bắt lấy nó." Lục Huyền vừa nói, tay vẫn duy trì tư thế kết ấn.

Nhan Như Ngự không hề do dự, trực tiếp vươn tay, nắm chặt hồn hỏa trong lòng bàn tay.

Hồn hỏa có cảm giác rất kỳ lạ, giống như một cục bông, nhưng lại là một cục bông có sinh mệnh, không ngừng quẫy đạp trong tay anh, tìm cơ hội muốn thoát ra.

"Anh giữ chặt nó, đừng để nó chạy mất , tôi đi mở cửa." Lục Huyền nhanh chóng di chuyển đến cửa.

Ngay khoảnh khắc hắn dừng kết ấn, hồn hỏa trong tay Nhan Như Ngự bỗng vùng vẫy dữ dội hơn.

Bị bất ngờ, bàn tay Nhan Như Ngự bị nó giật mạnh, cả cánh tay lắc lư loạn xạ, trông cứ như anh đang múa quyền vậy.

May mà ngay lúc nhận ra tình hình không ổn, Nhan Như Ngự lập tức dùng tay trái giữ chặt cánh tay phải của mình.

Lục Huyền quay đầu nhìn anh một cái: "Xin lỗi nha, thứ này vừa kéo ra có hơi mạnh, tôi không mang theo bùa. Lần sau tôi nhất định sẽ chuẩn bị sẵn, cố gắng không để anh mất sức."

Nhan Như Ngự vẫn đứng im tại chỗ, chỉ có gân xanh nổi lên trên mu bàn tay là thể hiện sự khó chịu của anh.

"Nhưng mà tôi thấy mình đúng là chịu thiệt lớn, tôi không lấy tiền, còn phải giúp mấy chuyện thế này. Sớm biết vậy lúc trước ở ngoài biệt thự tôi nên chạy quách đi cho xong." Lục Huyền lầm bầm.

"Nó sắp lao ra rồi!" Nhan Như Ngự đột nhiên lên tiếng, cả người đột nhiên mất kiểm soát, lao thẳng ra cửa.

Lục Huyền sửng sốt, đến khi kịp phản ứng thì Nhan Như Ngự đã phóng tới cửa.

Theo bản năng, cậu dang hai tay ôm chặt lấy đối phương.

Mặt đối mặt ôm nhau.

"Này," Lục Huyền ngẩng đầu, "Anh ăn gì mà lớn lên vậy?"

Lực đạo của hồn hỏa trên tay đã bị Lục Huyền làm suy yếu hơn phân nửa, Nhan Như Ngự vất vả lắm mới đứng vững được. Vừa lúc đó, hắn nghe thấy Lục Huyền hỏi nên theo bản năng đáp lời.

"Cơm."

"Đều ăn cơm mà lớn lên, vậy tại sao anh lại cao như vậy chứ?" Lục Huyền bất mãn.

Thân thể này, nếu so giữa nam nhân với nhau, đại khái cũng chỉ được coi là nhỏ gọn linh hoạt, tính sơ sơ cũng chỉ tầm 1m73. Trong khi đó, Nhan Như Ngự cao khoảng 1m85, chênh lệch hẳn mười hai centimet. Điều này khiến cho lúc Lục Huyền ôm lấy Nhan Như Ngự, trông chẳng khác nào cậu tự động lao vào lòng người ta.

Nhan Như Ngự cạn lời, không biết nói gì.

Cũng may Lục Huyền không tiếp tục xoắn xuýt chuyện này nữa mà trực tiếp kéo tay đang nắm chặt hồn hỏa của anh.

"Nó muốn lao ra ngoài, không thể để anh cứ thế đâm thẳng vào cửa được. Đi theo tôi, đừng để hồn hỏa lôi anh đi mất." Lục Huyền dặn dò, sau đó nắm lấy cổ tay Nhan Như Ngự, kéo anh đi về phía cửa.

Đến nơi, Lục Huyền nhanh chóng kéo cửa, nhẹ nhàng mở ra.

Ngay khoảnh khắc hai người bước ra khỏi phòng, dưới lầu bỗng vang lên tiếng động.

"Mạnh tỷ, chị định làm gì vậy?"

"Mạnh Nhiên, lúc trước Lục Huyền đã dặn chúng ta ở yên đây, đừng có hành động lung tung, cô đừng tùy tiện làm loạn."

Trong lúc mấy người đang nói chuyện, Lục Huyền và Nhan Như Ngự đã xuống đến nơi.

"Hắn dám hành động sao? Thật sự tưởng mình lợi hại lắm chắc?"

"Trả lại cho tôi!" Giọng nói của Mạnh Nhiên bỗng nhiên trầm xuống, nghe khàn đặc.

"Ha, chuyện này chẳng lẽ không phải chính mày giở trò quỷ à?" Lục Huyền lạnh lùng nói. "Ra khỏi người cô ấy ngay, nếu không tao sẽ khiến mày tan thành tro bụi."

"Đám các người còn chưa tìm ra hung thủ gϊếŧ thiếu gia." Mạnh Nhiên phớt lờ lời uy hϊếp của Lục Huyền, giọng nói đầy nặng nề.

"Hung thủ gϊếŧ thiếu gia chẳng phải chính là cậu sao?" Lục Huyền cười khẩy. "Thật ra ngay từ lúc tôi còn ở ngoài biệt thự, tôi đã thấy kỳ lạ rồi. Vì sao nơi này lại có oán khí nặng đến vậy? Đến khi nhìn thấy cậu, tôi lại càng thấy khó hiểu hơn. Dựa vào năng lực của cậu, không thể nào tạo ra oán khí lớn đến mức này được."

"Mày đang nói bậy gì đó?" Mạnh Nhiên kinh hãi hỏi.

"Cậu đã tự sát." Lục Huyền nhìn thẳng vào hắn. "Oán khí trong căn biệt thự này không phải do cậu mà có, mà là do những người đã bị cậu gϊếŧ. Tất cả những kẻ bị cậu nghi ngờ đều lần lượt chết dưới tay cậu. Vậy mà cậu lại còn bày ra cái trò chơi phá án này, không thấy nực cười sao?"

"Không thể nào! Sao mày lại biết được?" Mạnh Nhiên trừng mắt nhìn Lục Huyền đầy giận dữ.

"Lúc đầu tôi cũng không đoán được, nhưng ngay khi nhìn thấy hồn hỏa này, tôi liền chắc chắn suy đoán của mình là đúng. Cậu đã dùng một phương pháp nào đó để nuốt chửng hồn hỏa của bọn họ. Thế nhưng, với năng lực của cậu, chắc chắn không thể luyện hóa hoàn toàn nó. Cậu chết trong đau đớn, có phải không? Cậu có thấy được ký ức của những người mà mình đã gi.ết không?" Lục Huyền lạnh lùng nói.

"Không phải! Không phải như mày nói!" Mạnh Nhiên liên tục lắc đầu, vẻ mặt đầy hoảng loạn.

"Đặt hồn hỏa này lên hài cốt của cậu quả thực có thể làm giảm bớt đau khổ, nhưng giờ cậu đã không thể kiểm soát được nó nữa. Cậu không cảm thấy bản thân đang ngày càng yếu đi sao?" Lục Huyền đột nhiên bật cười.

"Câm miệng!" Mạnh Nhiên tức giận quát lớn.

"Phải là cậu câm miệng mới đúng! Mau cút ra khỏi thân thể Mạnh Nhiên!" Lục Huyền đột ngột hét lớn, búng ngón tay.

Một giọt máu hiện lên trên đầu ngón tay cậu, lơ lửng giữa không trung. Lục Huyền vung tay, giọt máu lập tức lao về phía Mạnh Nhiên, trong chớp mắt liền ghim thẳng vào giữa trán hắn.

Mạnh Nhiên đột nhiên ngã xuống đất, ngay lúc đó, một bóng đen mờ ảo trôi nổi thoát ra khỏi cơ thể cô nàng.

"Sao mày có thể…" Bóng đen kinh hãi thốt lên, rồi đột nhiên cười phá lên. "Ha ha ha! Tôi còn tưởng cậu mạnh như nào, hóa ra cũng chỉ đến thế mà thôi."

8

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.