0 chữ
Chương 16
Chương 16: Tắt đèn
"Cậu thật sự dự định rời khỏi giới giải trí?" Đường Thu hỏi.
"Ừm, vừa nguy hiểm còn không kiếm được tiền, lại mệt mỏi quá độ." Lục Huyền lập tức nói.
"Nhưng nếu như cậu hiện tại không diễn, thì phải bồi năm ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng, cậu muốn rời khỏi giới giải trí, cũng phải cùng công ty giải trừ hiệp ước, tiền vi phạm hợp đồng một trăm triệu." Đường Thu bình tĩnh nói, duỗi tay nhẹ nhàng vỗ đầu Lục Huyền, "Tiểu tử, có làm hay không là do cậu quyết định."
Nói xong, Đường Thu xoay người đi.
Lục Huyền ngồi xổm tại chỗ trong chốc lát, ngẫm lại 150 triệu tiền vi phạm hợp đồng, nhận mệnh đứng dậy, đi theo Đường Thu trở lại.
"Trước tiên nói rõ, chờ lát nữa muốn tôi cứu người, cần thiết phải bỏ tiền, không bỏ tiền không được!"
Hạng Nhạc Nhạc cố gắng đuổi theo, thời điểm hai người đi đến nơi, cô liền nghe được một câu nói như vậy, nhịn không được hỏi: "Chị Đường, Lục lão sư nói cái gì vậy?"
"Đừng để ý đến cậu ta, bị bệnh trung nhị bệnh đấy mà." Đường Thu xua xua tay, tâm càng mệt mỏi, chuyện lúc này với trước kia Lục Huyền sống chết dây dưa với An Dương, cả hai đều mệt như nhau.
"Lục lão sư vẫn còn trong thời kì bệnh trung nhị sao ạ?" Hạng Nhạc Nhạc đột nhiên cười nói.
"Cũng không phải, hiện tại người trẻ tuổi a, càng ngày càng không có tiền đồ."Đường Thu thở dài, có một loại cảm giác bản thân làm mẹ.
Lần nữa đứng trước biệt thự, vừa lúc Doãn lão sư trước đó đi vào giờ lại đang đi ra.
Hạng Nhạc Nhạc vội vàng kéo Lục Huyền qua: "Lục lão sư, đến phiên chúng ta rồi, đi thôi."
Lục Huyền nhìn biệt thự vẫn còn nồng đậm hắc khí, tâm trạng nặng nề, nhiều hắc khí như vậy, trong khoảng thời gian ngắn không thể ngưng tụ lại như thế.
Muốn ngưng tụ nhiều hắc khí, bên trong phải có lệ quỷ, hoặc là phải có rất nhiều tiểu quỷ tụ tập, cũng có thể trong biệt thự có đồ vật không sạch sẽ, thế nên mới tràn ra sát khí dày đặc.
Mặc kệ là loại nào, đều không dễ dàng tiêu trừ, hiện tại trên người của cậu không có công cụ, hơn nữa thời gian khẩn cấp, không bao lâu liền phải bắt đầu quay, nếu cậu không nắm chắc ở trong khoảng thời gian ngắn giải quyết cái phiền toái này, rất có khả năng sẽ bị phản phệ, đến lúc đó hậu quả càng nghiêm trọng.
"Lục lão sư, anh có nghe không ?"
"A? Cô nói cái gì?" Lục Huyền hoàn hồn.
"Tôi nói Lục lão sư tốt nhất nên nhớ rõ thời gian của mình, miễn cho đến lúc đó sẽ sai lầm." Hạng Nhạc Nhạc nhẫn nại nói, lúc này hảo cảm đối với Lục Huyền chợt hạ xuống, cô không quan tâm một mười tám tuyến lắm, nhìn vào độ chuyện nghiệp của nghệ nhân, thấy cái dạng lag này của Lục Huyền, trong lòng cô nghẹn khuất không nói không nên lời.
Không phải lớn lên có khuôn mặt đẹp, cũng vẫn đi chỉnh dung, lại ôm đùi Nhan Như Ngự, còn lại thì chẳng có gì đặc biệt hơn người khác.
"Xin lỗi, cô lặp lại lần nữa, tôi nhất định sẽ nhớ rõ." Lục Huyền nói, tạm thời đem vấn đề biệt thự buông xuống, chắc sẽ không việc gì đâu, trong quá trình bọn họ quay tiết mục sẽ không xảy ra chuyện đi?
Kỳ đầu tiên tiết mục là câu chuyện tương đối đơn giản, chính là một đám học sinh nghe được tiếng tăm của căn biệt thự ma này, chạy tới nơi thám hiểm, nhưng mà không bao lâu, liền có người ngoài ý muốn bỏ mình.
Học sinh tổng cộng có bảy người, người chết người kia là sắm vai NPC, mà hung thủ ở trong sáu người còn lại.
Sáu người cùng người chết có ít nhiều đều có một ít tranh chấp, hoặc là tình yêu nam nữ, tranh chấp với nhau trong sinh hoạt.
Nhân vật Lục Huyền đóng là người có tranh chấp với người chết khi con sống, vì cố lộng huyền hư*, có thể khẳng định trên người hắn có rất nhiều điểm đáng ngờ, mặc khác so với những người bị hiềm nghi khác, điểm đáng ngờ nhất định là nhiều nhất, hơn nữa rất mau có thể loại bỏ sự tồn tại của hắn.
* Cố lộng huyền hư: cố làm ra vẻ cao siêu, ra vẻ có chuyện.
Nhớ kỹ thời gian của mình, cùng đồ vật mà nhân vật mang trên người, Lục Huyền cũng rời đi biệt thự.
Sau đó người đi vào chính là Nhan Như Ngự.
Lục Huyền nhìn tình huống của anh ta, sau khi xác nhận anh không có bị gì, trong lòng tốt xấu nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ cần không phải nháo ra động tĩnh lớn giống như lúc trước, phiền toái bình thường, cậu vẫn là có thể giải quyết.
Sau khi tất cả mọi người hiểu rõ tình huống, chính thức bắt đầu quay.
"Không tốt, đã xảy ra chuyện, đại mỹ nhân chết rồi."
"Tại sao lại chết?"
"Đại mỹ nhân làm sao vậy?"
"Lúc trước không phải còn rất tốt sao?"
Lục Huyền mờ mịt đứng lên, đối mặt với cảnh tượng đột nhiên trong cảnh diễn, cậu có điểm ngốc.
Đúng lúc này, đột nhiên đèn phòng chụp ảnh tắt.
"Aaaaa!"
Một tiếng thét chói tai thình lình xảy ra, thập phần chân thật.
Mà lúc đèn tắt, cũng có người nổi giận nói: "Mau mở đèn, lúc trước không có nói sẽ tắt đèn!"
"Ai đem nước giội lên người tôi vậy?"
"Đạo diễn, mau bật đèn."
Lục Huyền nhíu mày, theo ký ức đi đến vị trí nào đó, kéo dây thừng xuống.
Đèn dùng trong biệt thự là đèn thả dây thừng cũng dùng dây khống chế chốt bật tắt, điểm này khi thời điểm bước vào cửa cậu cũng đã chú ý tới, cho nên mới có thể trước tiên bật đèn.
So với những người khác, Lục Huyền càng thêm bình tĩnh.
Tuy là như thế, nhìn hình ảnh sau khi bật đèn, cậu cũng bị hoảng sợ.
Tất cả thiết bị bày ra trước đó toàn bộ đều biến mất, lưu tại trong phòng chỉ có sáu người bọn họ.
Hoặc là nói là bảy người.
Còn có một người đầy máu nằm trên mặt đất, trong phòng khách có rất nhiều nơi đều bị máu bắn ra tạo ra vết máu, bao gồm người nào đó bị dính máu trên người.
Lúc này, người nọ cũng chú ý tới điểm này, nhìn máu trên người mình, đờ đẫn giơ tay lau mặt của chính mình, kết quả sờ được lại là vết máu màu đỏ tươi.
"Aaa!!!"
"Nơi này là chỗ nào, rốt cuộc là chuyện này là sao?"
"Đạo diễn đâu, nhân viên công tác đâu, còn có những người khác đâu?"
"Cũng không biết là ai chơi đùa dai, tôi đi mở cửa." Có người nói, đi đến vị trí cửa chính, duỗi tay ý đồ muốn mở cửa, chỉ là mặc kệ anh ta tốn bao nhiêu sức, vẫn không mở được cửa.
Lục Huyền đi đến bên cạch Nhan Như Ngự, nhỏ giọng mở miệng: "Lão sư, anh có thể giới thiệu cho tôi một chút về thân phận của bốn người này được không?"
"Ừm, vừa nguy hiểm còn không kiếm được tiền, lại mệt mỏi quá độ." Lục Huyền lập tức nói.
"Nhưng nếu như cậu hiện tại không diễn, thì phải bồi năm ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng, cậu muốn rời khỏi giới giải trí, cũng phải cùng công ty giải trừ hiệp ước, tiền vi phạm hợp đồng một trăm triệu." Đường Thu bình tĩnh nói, duỗi tay nhẹ nhàng vỗ đầu Lục Huyền, "Tiểu tử, có làm hay không là do cậu quyết định."
Nói xong, Đường Thu xoay người đi.
Lục Huyền ngồi xổm tại chỗ trong chốc lát, ngẫm lại 150 triệu tiền vi phạm hợp đồng, nhận mệnh đứng dậy, đi theo Đường Thu trở lại.
"Trước tiên nói rõ, chờ lát nữa muốn tôi cứu người, cần thiết phải bỏ tiền, không bỏ tiền không được!"
Hạng Nhạc Nhạc cố gắng đuổi theo, thời điểm hai người đi đến nơi, cô liền nghe được một câu nói như vậy, nhịn không được hỏi: "Chị Đường, Lục lão sư nói cái gì vậy?"
"Lục lão sư vẫn còn trong thời kì bệnh trung nhị sao ạ?" Hạng Nhạc Nhạc đột nhiên cười nói.
"Cũng không phải, hiện tại người trẻ tuổi a, càng ngày càng không có tiền đồ."Đường Thu thở dài, có một loại cảm giác bản thân làm mẹ.
Lần nữa đứng trước biệt thự, vừa lúc Doãn lão sư trước đó đi vào giờ lại đang đi ra.
Hạng Nhạc Nhạc vội vàng kéo Lục Huyền qua: "Lục lão sư, đến phiên chúng ta rồi, đi thôi."
Lục Huyền nhìn biệt thự vẫn còn nồng đậm hắc khí, tâm trạng nặng nề, nhiều hắc khí như vậy, trong khoảng thời gian ngắn không thể ngưng tụ lại như thế.
Muốn ngưng tụ nhiều hắc khí, bên trong phải có lệ quỷ, hoặc là phải có rất nhiều tiểu quỷ tụ tập, cũng có thể trong biệt thự có đồ vật không sạch sẽ, thế nên mới tràn ra sát khí dày đặc.
"Lục lão sư, anh có nghe không ?"
"A? Cô nói cái gì?" Lục Huyền hoàn hồn.
"Tôi nói Lục lão sư tốt nhất nên nhớ rõ thời gian của mình, miễn cho đến lúc đó sẽ sai lầm." Hạng Nhạc Nhạc nhẫn nại nói, lúc này hảo cảm đối với Lục Huyền chợt hạ xuống, cô không quan tâm một mười tám tuyến lắm, nhìn vào độ chuyện nghiệp của nghệ nhân, thấy cái dạng lag này của Lục Huyền, trong lòng cô nghẹn khuất không nói không nên lời.
Không phải lớn lên có khuôn mặt đẹp, cũng vẫn đi chỉnh dung, lại ôm đùi Nhan Như Ngự, còn lại thì chẳng có gì đặc biệt hơn người khác.
Kỳ đầu tiên tiết mục là câu chuyện tương đối đơn giản, chính là một đám học sinh nghe được tiếng tăm của căn biệt thự ma này, chạy tới nơi thám hiểm, nhưng mà không bao lâu, liền có người ngoài ý muốn bỏ mình.
Học sinh tổng cộng có bảy người, người chết người kia là sắm vai NPC, mà hung thủ ở trong sáu người còn lại.
Sáu người cùng người chết có ít nhiều đều có một ít tranh chấp, hoặc là tình yêu nam nữ, tranh chấp với nhau trong sinh hoạt.
Nhân vật Lục Huyền đóng là người có tranh chấp với người chết khi con sống, vì cố lộng huyền hư*, có thể khẳng định trên người hắn có rất nhiều điểm đáng ngờ, mặc khác so với những người bị hiềm nghi khác, điểm đáng ngờ nhất định là nhiều nhất, hơn nữa rất mau có thể loại bỏ sự tồn tại của hắn.
* Cố lộng huyền hư: cố làm ra vẻ cao siêu, ra vẻ có chuyện.
Nhớ kỹ thời gian của mình, cùng đồ vật mà nhân vật mang trên người, Lục Huyền cũng rời đi biệt thự.
Sau đó người đi vào chính là Nhan Như Ngự.
Lục Huyền nhìn tình huống của anh ta, sau khi xác nhận anh không có bị gì, trong lòng tốt xấu nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ cần không phải nháo ra động tĩnh lớn giống như lúc trước, phiền toái bình thường, cậu vẫn là có thể giải quyết.
Sau khi tất cả mọi người hiểu rõ tình huống, chính thức bắt đầu quay.
"Không tốt, đã xảy ra chuyện, đại mỹ nhân chết rồi."
"Tại sao lại chết?"
"Đại mỹ nhân làm sao vậy?"
"Lúc trước không phải còn rất tốt sao?"
Lục Huyền mờ mịt đứng lên, đối mặt với cảnh tượng đột nhiên trong cảnh diễn, cậu có điểm ngốc.
Đúng lúc này, đột nhiên đèn phòng chụp ảnh tắt.
"Aaaaa!"
Một tiếng thét chói tai thình lình xảy ra, thập phần chân thật.
Mà lúc đèn tắt, cũng có người nổi giận nói: "Mau mở đèn, lúc trước không có nói sẽ tắt đèn!"
"Ai đem nước giội lên người tôi vậy?"
"Đạo diễn, mau bật đèn."
Lục Huyền nhíu mày, theo ký ức đi đến vị trí nào đó, kéo dây thừng xuống.
Đèn dùng trong biệt thự là đèn thả dây thừng cũng dùng dây khống chế chốt bật tắt, điểm này khi thời điểm bước vào cửa cậu cũng đã chú ý tới, cho nên mới có thể trước tiên bật đèn.
So với những người khác, Lục Huyền càng thêm bình tĩnh.
Tuy là như thế, nhìn hình ảnh sau khi bật đèn, cậu cũng bị hoảng sợ.
Tất cả thiết bị bày ra trước đó toàn bộ đều biến mất, lưu tại trong phòng chỉ có sáu người bọn họ.
Hoặc là nói là bảy người.
Còn có một người đầy máu nằm trên mặt đất, trong phòng khách có rất nhiều nơi đều bị máu bắn ra tạo ra vết máu, bao gồm người nào đó bị dính máu trên người.
Lúc này, người nọ cũng chú ý tới điểm này, nhìn máu trên người mình, đờ đẫn giơ tay lau mặt của chính mình, kết quả sờ được lại là vết máu màu đỏ tươi.
"Aaa!!!"
"Nơi này là chỗ nào, rốt cuộc là chuyện này là sao?"
"Đạo diễn đâu, nhân viên công tác đâu, còn có những người khác đâu?"
"Cũng không biết là ai chơi đùa dai, tôi đi mở cửa." Có người nói, đi đến vị trí cửa chính, duỗi tay ý đồ muốn mở cửa, chỉ là mặc kệ anh ta tốn bao nhiêu sức, vẫn không mở được cửa.
Lục Huyền đi đến bên cạch Nhan Như Ngự, nhỏ giọng mở miệng: "Lão sư, anh có thể giới thiệu cho tôi một chút về thân phận của bốn người này được không?"
9
0
3 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
