TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

Lúc này Hoắc Bình khóc đến nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, cả khuôn mặt nhòe lệ nào còn chút dáng vẻ ngạo mạn và dữ dằn như trước.

Thích Thu cười nhạt:

“Ta còn tưởng Hoắc tiểu thư lợi hại lắm, sao giờ lại sợ đến thế?”

Hoắc Bình sợ tới mức nói không thành câu, chỉ biết rối rít cầu xin:

“Ta sai rồi, Thích tiểu thư ta sai thật rồi... xin cô tha cho ta một lần... kéo ta lên đi... ta xin cô đó... ”

Nàng níu chặt lấy tay áo của Thích Thu vừa khóc vừa cầu khẩn:

“Ta hứa sau khi được kéo lên sẽ không tìm cô gây chuyện nữa cũng không làm khó Thích gia đâu... ”

Ánh mắt nàng đảo quanh trong hoảng loạn chợt nhìn thấy Tĩnh Minh Nguyệt đang đứng bên cạnh ngơ ngác, liền vội vàng chuyển sang xin lỗi:

“Tĩnh tiểu thư, là ta sai rồi... ta không nên vì chuyện ở thi hội mà chấp nhặt cứ nhắm vào cô... ta biết sai rồi, xin cô cầu xin giúp ta bảo Thích tiểu thư kéo ta lên đi...”

Tĩnh Minh Nguyệt đứng bên cạnh, tim đập thình thịch nghe vậy lại càng hoang mang, chỉ biết cắn môi nhìn Thích Thu giả vờ như không nghe thấy gì.

Hôm nay, cuối cùng Hoắc Bình cũng đã hiểu cảm giác bị cô lập không ai giúp là như thế nào.

Trước kia, nàng luôn ỷ vào thế lực nhà mình mà ức hϊếp người khác lúc thì mắng chửi lúc thì hắt nước, đánh người còn giăng bẫy làm người ta mất mặt, thậm chí có lần đẩy người ta xuống hồ.

Có người bị nàng ép tới mức về nhà tự tử.

Giờ đây, rốt cuộc nàng cũng gặp quả báo.

Hoắc Bình vẫn còn ôm chặt lấy tay áo Thích Thu, khóc đến tê tái miệng không ngừng cầu xin.

Thích Thu lạnh lùng nhìn nàng khóclóc, đợi khoảng nửa khắc rồi mới buông tay kéo nàng lên.

Dù sao Thích Thu cũng không định thật sự đẩy Hoắc Bình xuống hồ.

Chưa nói đến chuyện khác, đây là biệt viện của phủ Trưởng công chúa phía bên kia hồ còn đang tổ chức yến tiệc Thượng Nguyên.

Trong tình huống thế này mà người nhà họ Hoắc xảy ra chuyện, nhất định sẽ bị điều tra đến cùng. Dù nơi này hẻo lánhgϊếŧ người rồi che giấu cũng khó mà không để lại dấu vết.

Huống hồ, Thích Thu cũng không phải kẻ nhẫn tâm đến mức gϊếŧ luôn cả hai nha hoàn vô tội của Hoắc Bình để bịt miệng.

Lời ban nãy, Thích Thu chẳng qua chỉ là cố ý dọa cho Hoắc Bình khϊếp đảm.

Bằng không... Nàng cúi đầu nhìn Hoắc Bình đang ngồi bệt dưới đất, cả người như mất hồn cũng thấy hơi bất đắc dĩ. Nếu không khiến đối phương sợ ngay từ đầu, với bản tính đanh đá hay trả thù của nàng ta thể nào cũng gây náo loạn lớn.

Tất nhiên, Thích Thu không mong một lần hù dọa đã khiến Hoắc Bình thật sự e ngại mà tránh xa nàng.

Thích Thu tiến lại gần.

Lúc này Hoắc Bình đang được hai nha hoàn đỡ dậy, vẫn thở gấp mặt mũi tái nhợt. Vừa thấy Thích Thu đến gần nàng ta lập tức bám chặt lấy nha hoàn, giọng run rẩy:

“Cô... cô còn muốn làm gì?”

Hai nha hoàn tuy lo, nhưng cũng chẳng dám ngăn cản. Chỉ thấy Thích Thu hỏi chậm rãi:

“Chút nữa sẽ có người tới, Hoắc tiểu thư định giải thích thế nào đây?”

Hoắc Bình nghe vậy, mặt giật giật, không cam tâm nói:

“Chẳng lẽ còn muốn ta thay ngươi giấu chuyện cô vừa đẩy ta xuống hồ à?”

Thấy mắt Thích Thu khẽ nheo lại, Hoắc Bình liền rùng mình lập tức mềm mỏng xuống:

“Cô chẳng bảo nơi này hẻo lánh không người sao? Vậy ta về rồi sẽ không nói gì là được.”

Thích Thu cười nhạt:

“Cô không phải giúp ta, mà là giúp chúng ta.”

Hoắc Bình nhíu mày, chưa kịp nói gì thì Thích Thu đã ghé sát tai nàng thì thầm:

“Cô nhìn mặt hồ kia chẳng lẽ chưa từng nghĩ đến chuyện Kim tam công tử chết chìm ở sông Lăng An?”

Người nàng nhắc đến chính là công tử nhà họ Kim một kẻ ngông nghênh, kiêu căng. Trước kia, vào dịp Thượng Nguyên gã từng tranh cãi với Hoắc Bình, cả hai lời qua tiếng lại cuối cùng nàng ta bốc đồng đẩy hắn xuống nước.

Khi lấy lại bình tĩnh người đã chìm nghỉm. Khi ấy, Hoắc Bình hoảng loạn đến nỗi hồn vía lên mây. Sau này nhờ có Hoắc gia sắp xếp, bịa ra chuyện uống rượu rồi rơi xuống nước mà chết mới tạm ém nhẹm được.

Trong nguyên tác, sau khi nữ chính lên kinh chẳng biết bằng cách nào đã điều tra ra chuyện này rồi tung ra khắp nơi. Kim gia cũng là dòng họ lớn trong kinh, liên tục dâng tấu chương lên ngự án. Đến lúc đó, dù là quý phi cũng không che chở nổi cho Hoắc Bình.

Nghe đến đây, Hoắc Bình trợn tròn mắt run rẩy gào lên:

“Sao cô lại biết chuyện đó?”

Thích Thu cười tiếc nuối:

“Ta còn tưởng cô sẽ nhớ ra sớm hơn chứ. Không ngờ cô làm nhiều chuyện quá, đến mức chuyện lớn như vậy cũng quên.”

Dưới ánh mắt đầy sợ hãi của Hoắc Bình, Thích Thu mỉm cười hỏi lại:

“Bây giờ thì biết nên nói thế nào rồi chứ?”

***

“Hoắc tiểu thư nóng tính, ta can không nổi nên đành đến bẩm với Trưởng công chúa và hai vị phu nhân. Đều là tiểu thư khuê các đất kinh thành, chớ nên vì chuyện nhỏ mà trở mặt với nhau.”

Trương Dĩnh Uyển tay cầm khăn tay, bước nhanh về phía trước, trên mặt đầy vẻ lo lắng.

Bên cạnh nàng là Trưởng công chúa, Tạ phu nhân và Hoắc phu nhân cả ba đều trầm mặt, chẳng ai lên tiếng.

Thấy vậy, trong lòng Trương Dĩnh Uyển dâng lên cảm giác mãn nguyện.

Hoắc Bình nổi giận chạy đi, chắc chắn không nương tay. Với tính khí ấy Thích tiểu thư ít nhất cũng bị đánh hỏng mặt.

Khi nàng đưa Trưởng công chúa và Tạ phu nhân đến, dù có Hoắc phu nhân ở đó cũng không cứu nổi Hoắc Bình đâu.

Lần này nhất định phải cho nàng ta một bài học!

Trong mắt Trương Dĩnh Uyển lướt qua một tia chán ghét, nhưng rất nhanh đã che giấu.

Nghĩ tới Thích Thu, nàng ta thở nhẹ một hơi, thầm nghĩ:

Chỉ trách vị biểu muội ấy số khổ, đúng lúc gặp phải chuyện này, chẳng thể trách ta được. Muốn đối phó Hoắc Bình ta chẳng còn cách nào khác, đành hy sinh người không liên quan vậy.

Vừa đi, nàng vừa chau mày nói tiếp:

“Bình nhi nóng nảy, lại đúng lúc bắt gặp Thích tiểu thư đưa thư cho Giang công tử, nên mới xảy ra tranh cãi. Ta thật sự không còn cách nào, chỉ sợ hai người xô xát thì hỏng chuyện...”

Ai cũng biết tính tình của Hoắc Bình, Hoắc phu nhân vừa sốt ruột vừa lo âu, nhìn sang Tạ phu nhân người đang lạnh mặt không nói gì thì càng thấy bất lực.

Tạ phu nhân cũng bực bội chẳng kém, vừa lo Thích Thu gặp chuyện vừa giận vì Hoắc gia dám làm càn đến thế.

1

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.