TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Chỉ thấy mặt nước sông Linh An lấp lánh ánh sáng, trong làn sương mờ, vài chiếc thuyền có mái che lặng lẽ trôi tới giữa đêm tối. Hai bên thân thuyền buông rèm lụa mềm mại, đầu và đuôi thuyền đều có mấy cô gái mặc xiêm y rực rỡ đang múa theo tiếng nhạc.

Thuyền chưa đến gần mà hương thơm đã lan tỏa khắp nơi khiến ai nấy đều sững sờ kinh ngạc.

Bờ sông đã chật kín người, đủ mọi lứa tuổi chen chúc nhau nhìn về phía thuyền hoa, tiếng ồn ào náo nhiệt vang lên không ngớt.

Thuyền lần lượt đi qua mà không dừng lại, từng chiếc một men theo sông Linh An xuôi về phía trước.

Thuyền của cô nương tên Ảnh Xuân đi sau cùng, còn chưa tiến đến gần thì tiếng reo hò đã vang dậy.

Từ Minh Xuân Lâu nhìn xuống bờ sông vẫn còn hơi xa, nên không thể nhìn rõ chỉ có thể lờ mờ thấy bóng dáng uyển chuyển của cô gái đứng trên mũi thuyền.

Thẩm Giai Kỳ xem một lúc cảm thấy chưa đã mắt, liền muốn lại gần để nhìn kỹ hơn ba người vì thế cùng rời Minh Xuân Lâu đi về phía sông Linh An.

Càng tới gần bờ sông, người càng đông. Thẩm Giai Kỳ không tiện kéo tay Tạ Sơ lại sợ đi lạc nên đành nắm chặt tay áo Thích Thu.

Khi đến gần bờ, hệ thống lại gửi thông báo:

[Đã bước vào nội dung chính của nguyên tác, xin người chơi hoàn thành tình tiết: đốt hoa đăng của Thẩm tiểu thư. Nếu không hoàn thành, sẽ trừ 10 điểm bạch liên Trị, đồng thời giảm một nửa độ hảo cảm của một nhân vật gốc bất kỳ.]

Giảm độ hảo cảm thì còn chấp nhận được, nhưng trừ mười điểm bạch liên thì thật sự nguy hiểm đến tính mạng!

Trong lòng Thích Thu hoảng hốt nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh nàng khẽ kéo tay áo Thẩm Giai Kỳ, nhỏ giọng nói:

“Nơi này đông người, Thẩm tiểu thư nên nắm chắc lấy ta.”

Thẩm Giai Kỳ đáp lại một cách không kém phần sắc bén:

“Đây là Kinh thành, Thích cô nương là người mới đến, lẽ ra phải đi theo sát ta mới phải.”

Dù nói vậy, nàng vẫn nắm chặt tay áo Thích Thu không hề buông ra.

Thích Thu không tranh cãi, vẫn nhẹ nhàng đáp lời, gương mặt nở nụ cười dịu dàng:

“Thẩm tiểu thư nói đúng, vậy ta đi theo người là được.”

Tạ Sơ cao lớn đi trước dẫn đường, ba người nhanh chóng chen đến sát bờ sông, vừa lúc thuyền của Ảnh Xuân cô nương từ từ tiến đến.

Ảnh Xuân quả nhiên giống như lời miêu tả trong nguyên tác, là một mỹ nhân tuyệt sắc nụ cười tươi tắn, ánh mắt quyến rũ dung nhan rực rỡ.

Nàng đứng trên mũi thuyền một tay áo nhẹ lay trong gió, nụ cười duyên dáng còn rực rỡ hơn cả ngàn vạn ánh đèn phía sau.

Trên thuyền hoa còn có người rải tiền đồng về phía bờ sông, dân chúng hai bên bờ đã chờ đúng lúc này vừa thấy tiền được ném xuống liền ùa vào tranh nhau nhặt, tạo thành một cảnh tượng hỗn loạn.

Đám nha dịch thì chẳng chịu làm việc cho ra hồn, chỉ làm bộ đẩy người cho có lệ khiến cho bờ sông càng lúc càng náo loạn.

Giữa lúc hỗn loạn ấy, không biết từ đâu một tên công tử con nhà quyền quý dẫn theo gia đinh xông tới. Đám gia đinh xô đẩy dân thường đang cúi nhặt tiền dưới đất. Nhưng vì có tiền trước mắt ai cũng không chịu nhường đường.

Qua mấy lượt xô đẩy, Thích Thu cũng không biết mình bị chen đến đâu.

May là nàng vẫn nắm chặt tay Thẩm Giai Kỳ, tuy cả hai bị chen đến choáng váng đầu óc, nhưng vẫn không bị tách ra.

Còn Tạ Sơ giống như trong nguyên tác, đã chẳng thấy bóng dáng đâu nữa.

Sau khi hai người thoát khỏi đám đông hỗn loạn ở bờ sông, Thẩm Giai Kỳ nhìn chiếc váy vừa thay đã dính thêm mấy dấu chân, tức giận dậm chân:

“Thật là! Chỉ xem một chiếc thuyền biểu diễn mà cũng chen chúc đến mức này, chẳng ai biết giữ lễ gì cả!”

Than xong, nàng mới nhớ ra phải đi tìm Tạ Sơ:

“Tạ ca ca đâu mất rồi!”

Cả hai nhìn quanh tìm kiếm nhưng không thấy, Thẩm Giai Kỳ sốt ruột:

“Không phải huynh ấy bị chen sang phía bên kia rồi chứ?”

Thích Thu nhân lúc nói:

“Thẩm tiểu thư, hay chúng ta tìm chỗ nào yên tĩnh để chỉnh lại xiêm y người đông như vậy, bộ dạng hiện tại e là khó coi lắm.”

Thẩm Giai Kỳ cúi nhìn váy áo của mình, lại nhìn sang Thích Thu, hậm hực thở dài một tiếng rồi gật đầu đồng ý.

Tóc Thích Thu gần như bị xô lệch cả búi, nàng tìm một chỗ vắng dưới gốc cây lớn để Thủy Ương giúp chải lại đầu tóc.

Còn Thẩm Giai Kỳ thì hôm nay trốn nhà đi chơi, không dám dẫn theo nha hoàn.

Thấy vậy, Thích Thu mỉm cười đề nghị:

“Thẩm tiểu thư, để nha hoàn của ta giúp người chải lại tóc nhé tóc cô cũng rối mất rồi.”

Thẩm Giai Kỳ không thấy đầu mình thế nào, nghe thế cũng không nghi ngờ ngượng ngùng gật đầu.

Sơn Nga bước lên giúp nàng chỉnh lại búi tóc. Thích Thu lúc này chìa tay cười nói:

“Thẩm tiểu thư cứ yên tâm chải đầu, để ta giữ hộ chiếc đèn của cô.”

Chiếc đèn thỏ này Thẩm Giai Kỳ cầm từ đầu đến giờ đã chán nên đưa luôn cho Thích Thu.

Thích Thu ung dung cầm lấy, khăn tay khẽ phủ lên mặt đèn. Đợi chải đầu xong hai người rời khỏi gốc cây, tiếp tục đi tìm Tạ Sơ.

Thẩm Giai Kỳ cũng không đòi lại đèn, Thích Thu cũng bớt lo phải nghĩ lý do giữ nó.

Cả hai vừa đi được vài bước, chợt có tiếng ong vo ve bên tai.

Ban đầu Thẩm Giai Kỳ không để ý, nhưng tiếng càng lúc càng rõ nàng bắt đầu nghi ngờ.

Vừa định quay đầu xem xét thì bên cạnh đã vang lên tiếng hét của Thích Thu, tiếp theo là cảnh nàng ném mạnh chiếc đèn thỏ ra ngoài.

Chiếc đèn rơi xuống đất vỡ một góc.

Thẩm Giai Kỳ vốn đã khó chịu trong lòng, giờ thấy vậy liền cau mày mắng:

“Cô làm cái gì mà hét toáng lên vậy!”

Thích Thu vẻ mặt hoảng hốt, nhỏ giọng chỉ vào đèn:

“Thẩm tiểu thư, phía trên đèn... có ong...”

Thẩm Giai Kỳ vốn sợ ong, nghe thế liền nhìn sang quả nhiên thấy vài con ong đậu trên đèn, vo ve bay quanh chưa mấy chốc lại thêm vài con nữa kéo đến.

Nàng hoảng hồn lùi một bước, la lên một tiếng:

“Ong kìa!”

May là ong chỉ bu quanh đèn, không lao vào người.

Thẩm Giai Kỳ thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn sợ hãi:

“Sao lại có ong ở đây?”

Thích Thu cũng giả vờ sợ hãi, gương mặt tái nhợt lắc đầu:

“Phải đó, tại sao lại có ong... ”

Sơn Nga đoán:

“Có lẽ gần đây có tổ ong. Có thể lúc Thẩm tiểu thư bị va vào, không chỉ váy áo mà đèn cũng bị dính nước đường.”

Lúc thay y phục ở Cẩm Tú Các, Sơn Nga đã phát hiện chỗ dính lên váy không phải nước thường, mà là nước đường bảo sao dính nhớp như thế.

2

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.