TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Khác với nỗi bực bội của nguyên chủ, Thích Thu sau khi thấy đèn thỏ bị Thẩm Giai Kỳ lấy mất lại không cảm thấy tức giận gì mấy.

Dù sao cũng chẳng ai quy định rằng nàng thích thì người khác không được thích, huống hồ nàng còn chưa kịp đưa tay ra lấy, cũng chẳng thể chắc chắn rằng Thẩm Giai Kỳ cố ý tranh đoạt với nàng.

Trên sạp cũng chỉ có đúng một chiếc đèn thỏ, Thích Thu nhìn quanh một vòng lại chọn được một chiếc hình mèo con. Tạ Sơ thấy cả hai đã chọn xong liền trả tiền giúp họ.

Cầm theo đèn hoa đăng, ba người cùng đi tới bờ sông Linh An quả nhiên nơi đó đông nghịt người.

Thẩm Giai Kỳ suốt dọc đường không ngừng khoe chiếc đèn thỏ của mình, đến khi khát nước mới chạy vào tửu lâu mua trà. Còn Thích Thu vì đi lâu cũng mỏi chân, bèn ngồi xuống nghỉ tạm một bên.

Tạ Sơ không có việc gì làm, liền đứng phía trước xem người diễn trò xiếc khỉ.

Xem được một lát cảm thấy nhàm, vừa lui lại thì một nữ tử mang khăn che mặt bước tới gần.

Nàng cúi người hành lễ, dáng vẻ mềm mại e lệ còn quay đầu nhìn lại phía sau.

Phía sau nàng có vài nữ tử khác đang đứng, thấy nàng quay lại liền cười khẽ thành tiếng, còn vẫy tay ra hiệu cổ vũ.

Nữ tử ấy lấy hết dũng khí lên tiếng:

“Đây là túi hương do tiểu nữ tự tay thêu muốn tặng cho công tử. Nếu công tử đồng ý...”

Trong ngày hội Thượng Nguyên, nếu nam nữ đôi bên có ý với nhau thường sẽ tặng vật tùy thân để thể hiện tình cảm.

Nếu Tạ Sơ nhận lấy túi hương, rồi đáp lại bằng ngọc bội, ngày mai nhất định sẽ có người đến Tạ phủ dạm hỏi.

Tạ Sơ hơi lui về sau một bước, khẽ chắp tay từ chối:

“Tiểu sinh quanh năm bôn ba, không tiện mang theo túi hương mong cô nương thông cảm.”

Nữ tử ấy hiểu ý, dù có chút tiếc nuối nhưng vẫn lễ độ rời đi.

Thích Thu đứng phía sau chợt như bị giội một gáo nước lạnh.

Nàng quên mất việc tặng túi hương vào đêm Thượng Nguyên mang ý nghĩa tỏ tình.

Nguyên tác được viết từ góc nhìn của Tạ Sơ, mỗi năm đến đêm Thượng Nguyên chỉ nhắc đến việc Tạ Sơ đến góc thành phía nam đấu gà, còn lại đều bỏ qua nguyên cả truyện dài đến cả triệu chữ, nàng làm sao nhớ hết.

Thích Thu cúi đầu nhìn chiếc túi hương trong tay, chợt thấy do dự. Chưa nói đến việc Tạ Sơ có nhận hay không, chỉ riêng chuyện nàng đưa túi hương vào hôm nay đã không thích hợp.

Nếu khiến người khác hiểu lầm nàng đang bày tỏ tình ý mà Tạ Sơ hiện tại mới có thiện cảm ở mức năm điểm, thì rất có thể từ nay về sau Tạ Sơ sẽ tìm cách tránh mặt nàng. Như vậy thì còn làm sao hoàn thành nhiệm vụ chinh phục?

Nghĩ đến hậu quả nếu nhiệm vụ thất bại là chết ngay tại chỗ Thích Thu rùng mình, định nhanh chóng nhét túi hương lại vào trong tay áo.

Không ngờ đúng lúc này, Tạ Sơ lại đột nhiên quay đầu nhìn lại.

Bốn mắt chạm nhau, tay Thích Thu run lên, túi hương lập tức rơi bịch xuống đất ngay trước mặt cả hai.

Tạ Sơ khựng lại, ánh mắt từ trên người Thích Thu dời xuống chiếc túi hương rơi dưới chân nàng.

Hắn khẽ nhướn mày, vẻ mặt không biểu lộ gì nhiều.

Trong lòng Thích Thu rối như tơ vò, nàng vội vàng cúi người nhặt lại túi hương.

Đối diện ánh mắt sâu thẳm của Tạ Sơ đầu óc nàng trống rỗng, buột miệng nói ra:

“Đây là túi hương ta tự tay thêu đấy, mười lượng bạc một cái, biểu ca có muốn mua không?”

Tạ Sơ: “...”

***

Tết Thượng Nguyên là một trong số ít những dịp trong năm không có lệnh giới nghiêm.

Trời tối rồi mà sông Linh An vẫn nhộn nhịp như ban ngày. Trên phố người người chen chúc tiếng nói cười rôm rả khắp nơi nhìn ra chỉ thấy cảnh tượng phồn vinh, náo nhiệt.

Bên bờ sông là một hàng liễu đã rụng gần hết lá, trên cành treo những chiếc đèn l*иg vuông nhỏ xinh ánh sáng vàng nhạt lấp lánh như sao, chiếu rọi cả con phố.

Dưới hàng liễu ấy bên bờ Linh An, Thích Thu và Tạ Sơ như thể bị tách ra khỏi sự ồn ào đó.

Tạ Sơ nhìn chằm chằm túi hương hoa quế trong tay Thích Thu, vẻ mặt khó tả.

Thích Thu bị hắn nhìn chằm chằm cũng thấy lúng túng, cố gắng nặn ra một nụ cười gượng định cất túi hương vào tay áo cho xong chuyện.

Đúng lúc đó, Thẩm Giai Kỳ chạy vội về, từ xa đã nghe thấy nàng kinh hô một tiếng.

Nhân lúc Tạ Sơ quay đi, Thích Thu vội vàng cất túi hương thở phào nhẹ nhõm.

Thẩm Giai Kỳ vừa rồi bị một đứa trẻ chạy qua đυ.ng trúng, những món đồ chơi nàng vừa mua rơi đầy đất.

Sơn Nga và Thủy Ương nhanh chóng chạy tới giúp nàng nhặt lại.

Đứa trẻ ăn mặc rách rưới, trên tay cầm theo một hũ nhỏ không biết bên trong là gì, đổ cả lên váy của Thẩm Giai Kỳ.

Một bên váy bị ướt nhẹp, dính dính khó chịu khiến nàng nhăn cả mặt lại.

Thằng bé hoảng loạn cúi đầu xin lỗi liên tục sắc mặt tái nhợt, nước mắt lưng tròng.

Thẩm Giai Kỳ nhìn thấy cũng không tiện nổi giận, chỉ đành xua tay cho nó rời đi.

Thích Thu đề nghị:

“Phía trước là tiệm Cẩm Tú Các, hay là qua đó thay bộ khác?”

Thẩm Giai Kỳ nhìn bộ váy lấm lem, khẽ thở dài:

“Cũng đành vậy thôi.”

Hai người đi vào tiệm thay đồ, Tạ Sơ thì ở lại chờ trong Minh Xuân Lâu.

Minh Xuân Lâu là tửu lâu nổi tiếng nhất Kinh thành, đầu bếp ở đây từng được vào cung nấu cho công chúa. Vào dịp Tết Thượng Nguyên, nơi đây càng đông khách hơn.

Thích Thu từ lâu đã muốn đến thử nhưng chưa có dịp. Tạ phu nhân biết được, bèn sai người đặt chỗ từ sớm.

Chờ hai người quay lại, hành lang tầng hai của tửu lâu đã đông nghịt người, ai cũng hướng ra bên ngoài nhìn.

Thích Thu vừa ngồi xuống vừa hỏi:

“Sao ai cũng chen ra ngoài thế kia?”

Thẩm Giai Kỳ hừ nhẹ:

“Cái này mà cũng không biết à? Mỗi năm vào Tết Hoa Đăng, sông Linh An đều có thuyền hoa biểu diễn tạp kỹ. Không chỉ thế, gánh hát Lê Viên cũng sẽ ra mắt một danh xướng mới, nghe nói năm nay là Ảnh Xuân cô nương người nổi danh nhất Kinh thành hai năm nay đấy.”

Ảnh Xuân cô nương...

Thích Thu lục lại ký ức, mơ hồ nhớ ra người này.

Trong nguyên tác, nhân vật Ảnh Xuân không có nhiều đất diễn nàng cũng không nhớ được chi tiết gì ngoài việc cô nương ấy được miêu tả là xinh đẹp tuyệt trần.

Đúng giờ Tuất, tiếng ca múa vang lên bên ngoài mọi người trong hành lang hò reo vui mừng.

Nghe vậy cũng đủ biết thuyền hoa đã đến.

Thích Thu chưa từng thấy cảnh tượng như thế này, nghe tiếng liền mở cửa sổ nhìn ra ngoài. Thẩm Giai Kỳ cũng nhanh chóng chạy lại đứng cạnh nàng.

3

0

1 tuần trước

12 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.