TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22

Mỹ nhân chủ động mời, Tạ Sơ ngẩng đầu lên lạnh nhạt nói: “Ta hơi bận.”

Thích Thu: “...”

Biết thế thì đã chẳng mở miệng hỏi câu đó làm gì.

Tạ phu nhân liền hỏi: “Con bận việc gì?”

Tạ Sơ đáp vẻ vô tội: “Tối nay con đã hẹn đi đấu gà ở góc thành phía nam.”

Vào đêm lễ Thượng Nguyên ngoài các trò như biểu diễn, đố đèn,... thì góc thành phía nam còn tổ chức thi đấu gà trống rất náo nhiệt.

Trong viện của Tạ Sơ có nuôi một con gà trống lông trắng như tuyết, mỗi ngày đều có người đặc biệt chăm sóc. Hắn quý con gà ấy cứ như con ruột.

Thích Thu nhớ lại lúc đọc truyện gốc, từng bị sốc vì nam chính lại... nuôi gà.

Nam chính nhà người ta thì nuôi hổ, nuôi sói kém lắm cũng là mèo hay chó. Còn Tạ Sơ người luôn kiêu ngạo, lạnh lùng lại nuôi... gà.

Dù ngày thường có cao quý thế nào, mỗi khi tới lễ Thượng Nguyên Tạ Sơ cũng không cưỡng lại được sức hấp dẫn của cuộc đấu gà, luôn đúng giờ ôm gà trống xuất hiện ở góc thành.

Thích Thu vừa hay quên mất chuyện này.

Tạ phu nhân từ lâu đã thấy con gà trống trong viện của Tạ Sơ ngứa mắt, nay nghe thế thì nổi giận: “Đấu gà quan trọng hay dẫn Thu Nhi đi dạo quan trọng hơn?”

Tạ Sơ như muốn nói lại thôi.

Thích Thu cúi đầu nghĩ bụng: nàng làm sao so được với “con ruột” của Tạ Sơ đây?

Có năm, Tạ Sơ bị thương ở chân vì truy bắt tội phạm tới lễ Thượng Nguyên vẫn còn chưa đi lại được. Vậy mà hắn vẫn nhất quyết sai người khiêng mình tới góc thành để xem đấu gà.

Đúng là người yêu gà đến mức cố chấp.

Tạ Sơ liếc nhìn Thích Thu đang ngồi đối diện, trong lòng nghĩ từ chối nàng trước mặt mọi người cũng hơi quá đáng, định đồng ý thì Tạ phu nhân quá hiểu con trai mình nên đã tranh lời trước.

Bà nhượng bộ một chút: “Vậy thì con dẫn Thu Nhi ra ngoài dạo một vòng trước rồi đi đấu gà cũng không muộn.”

Tạ Sơ nghe thế lập tức đồng ý.

Tới tối, trời đã tối hẳn bên ngoài náo nhiệt vô cùng, đèn trời bay lên rực rỡ.

Trong phủ treo đầy đèn l*иg vàng, ánh sáng chiếu lên hành lang thành từng mảng lung linh như sao rơi.

Thích Thu bước ra ngoài thì thấy Tạ Sơ đang đứng đợi ở trước sân.

Con gà trống trắng muốt nằm ngoan trong lòng hắn, còn dùng mỏ mổ nhẹ tay y đầy thân mật cảnh tượng có chút kỳ quặc mà lại ấm áp một cách lạ thường.

Khóe môi Thích Thu hơi giật nhẹ.

Trên phố người qua lại đông đúc, Thích Thu và Tạ Sơ vốn định đi bộ nên không để người chuẩn bị xe ngựa. Nào ngờ vừa ra khỏi phủ được mấy bước liền thấy một chiếc xe ngựa từ chỗ khuất đi ra.

Rèm xe được vén lên, một gương mặt trắng trẻo tinh khôi ló ra người đó vẫy tay với Tạ Sơ:

“Tạ ca ca!”

Nói rồi, thiếu nữ nhảy xuống xe, chạy thẳng về phía Tạ Sơ.

Tạ Sơ giọng nhạt:

“Thẩm tiểu thư.”

Thích Thu lập tức đoán được thân phận của cô gái này.

Là nam chính trong truyện gốc, Tạ Sơ đương nhiên không thể chỉ có một người ái mộ là nguyên chủ. Trước mắt đây chắc chắn là Tam tiểu thư phủ Thẩm Quốc công Thẩm Giai Kỳ một trong những người thầm yêu Tạ Sơ.

Thẩm Giai Kỳ nhoẻn miệng cười, nói ngọt ngào:

“Tạ ca ca, thật trùng hợp quá. Huynh cũng định đến góc thành phía nam à? Hay chúng ta cùng đi nhé?”

Mỗi năm đến Tết Thượng Nguyên, Tạ Sơ đều đến góc thành phía nam, Thẩm Giai Kỳ biết rõ điều đó nên đã cố ý chờ ở đây.

Tạ Sơ lắc đầu, từ chối nhẹ nhàng:

“Chúng ta định tới sông Linh An, chắc không cùng đường.”

Khu phố gần sông Linh An luôn nhộn nhịp trong dịp lễ, nào là biểu diễn xiếc, đố đèn, còn có thả hoa đăng trên sông.

Hai chữ “chúng ta” rốt cuộc khiến Thẩm Giai Kỳ chú ý đến Thích Thu đang đứng bên cạnh, nàng hỏi:

“Chúng ta? Là đi cùng cô ấy sao?”

Quay sang nhìn Thích Thu, nàng lại hỏi tiếp:

“Cô là ai? Sao ta chưa từng thấy cô trong kinh thành?”

“Ta mới đến đây nên Thẩm tiểu thư chưa gặp cũng là bình thường.” Thích Thu nhẹ nhàng đáp.

Thẩm Giai Kỳ lẩm bẩm nhỏ đủ để người khác nghe thấy:

“Thì ra là người mới tới nương nhờ.”

Thích Thu vẫn giữ nụ cười ôn hòa, coi như không nghe thấy.

Thẩm Giai Kỳ vốn bịa chuyện muốn tới góc thành phía nam để đi cùng Tạ Sơ, giờ thấy vậy liền không chịu rời cứ muốn đi cùng hai người họ.

Lúc ấy, hệ thống vang lên:

[Sắp bước vào tình tiết gốc, xin hãy đồng ý để Thẩm tiểu thư đi cùng]

Thích Thu khẽ run trong lòng, vội nhớ lại đoạn cốt truyện này.

Tạ Sơ vốn không muốn nhận lời nhưng Thích Thu (trong nguyên tác) đã gật đầu trước, khiến chàng khó mà từ chối.

Thế là ba người cùng nhau đến sông Linh An.

Càng đi về phía sông Linh An, tiếng người cười nói càng rộn ràng. Dọc đường, rất nhiều cô gái tay xách đèn l*иg túm năm tụm ba cùng đi.

Thẩm Giai Kỳ vốn thích náo nhiệt, thấy các tiểu thư cầm đèn thì mắt sáng lên, nằng nặc đòi mua bằng được. Ba người dừng lại trước một quầy bán đèn, nhìn thấy đủ loại hoa đăng, Thích Thu cũng nổi hứng tạm gác suy nghĩ mà cúi đầu chọn đèn.

Tạ Sơ vốn không hứng thú với mấy thứ này nên đứng sang một bên chờ hai người.

Trong lúc chọn, Thích Thu để ý một chiếc đèn hình thỏ. Đèn làm rất sống động, nhỏ nhắn dễ thương, nàng vừa nhìn đã thích. Nhưng ngay khi nàng vừa vươn tay ra thì có người nhanh hơn đã lấy mất.

Thẩm Giai Kỳ nói:

“Chủ quán, cái đèn thỏ này ta lấy.”

Thích Thu: “...”

Nàng chợt nhớ ra.

Trong truyện gốc, nguyên chủ cũng thích chiếc đèn thỏ này, vừa định lấy thì bị Thẩm Giai Kỳ giành mất. Vì không dám cãi vã với Thẩm Giai Kỳ lại vốn có sẵn ác cảm, nguyên chủ giận dỗi nhất là khi thấy Thẩm Giai Kỳ suốt đường cứ khoe khoang cái đèn đó.

Về sau vì người quá đông, hai nàng bị lạc khỏi Tạ Sơ. Nguyên chủ nhân cơ hội cố ý ném đèn thỏ của Thẩm Giai Kỳ xuống sông.

Dù việc này trẻ con nhưng cũng khiến Thẩm Giai Kỳ nổi giận. Sau đó, nguyên chủ còn ra vẻ đáng thương trước mặt Tạ Sơ đổ ngược lỗi cho Thẩm Giai Kỳ khiến hai người kết oán từ đó.

Chẳng trách Thích Thu lại xuyên vào sách cùng tên cùng họ với nguyên chủ, đến sở thích cũng giống nhau.

Dù ban nãy không nhớ ra tình tiết cũ nhưng nàng vẫn chọn đúng cái đèn kia, rồi lại bị Thẩm Giai Kỳ cướp mất xem như trùng khớp cốt truyện rồi.

2

0

1 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.