TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

Nhận lệnh xong, Tào Đồn và Phó Cát đích thân đến nhà lao thẩm vấn những kẻ bị bắt.

Tào Đồn thở phào một hơi, nói:

“Cuối cùng cũng có đầu mối rõ ràng cũng coi như không uổng công huynh đệ ta mấy ngày nay mất ăn mất ngủ.”

Phó Cát gật đầu phụ họa:

“Đúng thế, mấy hôm rồi ta chẳng dám chợp mắt lấy một lần.”

Nói rồi hắn hạ giọng, hơi bất mãn:

“Lúc ta tới còn nghe thấy bà chủ khách điếm ở trên kia vẫn còn đang lôi kéo nói xấu biểu muội của đại nhân, đúng là nói năng bậy bạ. Nếu thật làm theo lời ả để điều tra, có khi tra đến bao giờ cũng chẳng ra.”

Tào Đồn hừ lạnh một tiếng:

“Ả giờ chẳng khác gì con châu chấu cuối thu, nhảy nhót được bao lâu nữa chứ? Vài hôm trước ả còn vu oan cả Tần thừa tướng, chẳng khác gì phát rồ.”

Hai người vừa nói vừa rẽ vào phòng giam, lần thẩm vấn đó kéo dài suốt ba canh giờ.

Đám nam tử bị bắt kia tuy trông to con lực lưỡng nhưng bị tra hỏi vài câu là đã sợ tái mặt, khai ra không ít chuyện.

Tào Đồn và Phó Cát càng nghe càng cảm thấy kinh hãi đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc. Không dám trì hoãn hai người nhanh chóng mang bản lời khai đi tìm Tạ Sơ.

Bên ngoài lúc này, trời đã về chiều.

Phố xá đông đúc, người xe qua lại tấp nập. Dưới ánh hoàng hôn rực rỡ, một cành cây ngả sang màu thu vươn ra khỏi mái hiên khẽ lay động trong gió chiều.

Cảnh vật xung quanh trông có vẻ rất yên bình.

Trong phòng chính, Thích Thu đã đuổi hết hạ nhân ra ngoài lại dặn Sơn Nga và Thủy Ương canh cửa rồi mới ngước nhìn Trịnh Triều, khẽ nói:

“Mấy ngày nay thật làm phiền ngươi rồi. Vừa phải phối hợp với ta, lại còn phải để ý mọi chuyện bên ngoài.”

Trịnh Triều vội vàng đáp:

“Tiểu nhân không dám.”

Thích Thu dặn dò thêm mấy câu rồi thưởng cho hắn một xâu bạc, khẽ cười nói nhỏ:

“Sau khi về nhớ đốt sạch y phục dùng hôm đó. Việc này chỉ có ngươi biết, ta biết tuyệt đối không để người thứ ba hay được.”

Nghe đến đây, Trịnh Triều cảm thấy tim mình run lên không dám đoán sâu ý trong lời nói ấy, vội vàng gật đầu, tay siết chặt xâu bạc.

Đến khi rời khỏi viện của Thích Thu hắn nhớ lại những chuyện đã trải qua mấy ngày nay, vẫn thấy run sợ. Đứng trước cửa viện hắn buông vai, thở ra một hơi thật dài.

***

Trời đã chạng vạng, Tạ hầu gia nghe tin Thích phủ bị cháy lập tức trở về phủ.

Sau khi an ủi Thích Thu vài câu, Tạ hầu gia cũng bày tỏ rõ lập trường: để nàng yên tâm ở lại Tạ phủ không cần lo lắng chuyện nơi ở.

Nửa canh giờ sau khi Thích Thu từ viện Tạ phu nhân trở ra, việc nàng ở lại Tạ phủ đã chính thức được quyết định.

Đúng lúc này, hệ thống vang lên tiếng thông báo:

[Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ "trú lại lâu dài ở Tạ phủ" đã hoàn thành. Phần thưởng: bạc một trăm lượng (đã trừ), một đôi vòng ngọc, một quyển sách dạy nấu ăn, 2 mảnh manh mối liên quan đến Dung nương, 2 mảnh manh mối về thuộc hạ Ngọc Toàn bang, 3 bông Kim Mai.]

[Tiến độ cốt truyện: 3%, chỉ số bạch liên: 19, hảo cảm của Tạ phu nhân: 25, Tạ hầu gia: 20, Tạ Sơ: 5. Xin ký chủ tiếp tục cố gắng.]

Thích Thu bước khựng lại.

Sau khi mắng Tạ Sơ một trận, hảo cảm của hắn lại... tăng?

...Không ngờ nam chính lại là người như vậy.

***

Từ sau buổi thẩm vấn hôm ấy, cả kinh thành đều bị giới nghiêm nghiêm ngặt. Không chỉ cửa thành kiểm soát gắt gao, mà cấm quân còn được lệnh lục soát từng nhà một.

Trước sự kiểm tra đột ngột dân chúng đa phần đều hoang mang, oán trách không dứt chỉ có số ít người biết rõ nội tình mới hiểu được phía sau sự việc này ẩn chứa bao nhiêu nguy hiểm.

Thủy Ương cảm thấy tiểu thư nhà mình hẳn biết được điều gì đó.

Từ khi Thích Thu dọn vào Tạ phủ, Tạ phu nhân đã cho người tu sửa lại viện Thu Nùng còn đặc biệt xây thêm một gian bếp nhỏ trong viện.

Thích Thu cũng đáp lễ, dựa vào sách nấu ăn mà hệ thống cung cấp tự tay làm món mai cua chiên giòn hợp khẩu vị Tạ phu nhân rồi đem sang tặng.

Quả nhiên, Tạ phu nhân ăn xong khen mãi không dứt.

Thấy chiêu “mỹ thực” bước đầu hiệu quả, Thích Thu tiếp tục phát huy. Hôm nay, nàng lại làm một đĩa bánh hoa quế muốn mang sang cho Tạ phu nhân thưởng thức.

Vừa đến viện của Tạ phu nhân, Thích Thu đã phát hiện hôm nay phủ có khách.

Tin tức ở kinh thành lan nhanh như gió. Sau vụ Thích phủ bị cháy, người thân bên nhà mẹ đẻ của Thích mẫu cũng lục tục đến thăm hỏi. Vốn tưởng hôm nay cũng như vậy, ai ngờ vừa vào trong nàng đã thấy không khí có phần căng thẳng.

Vừa vén rèm lên, nàng liền thấy Tạ phu nhân mặt mày trầm lặng, còn phu nhân Nam Dương hầu thì đập chén trà đứng phắt dậy, giận dữ nói:

“Giờ Bân nhi bị bắt giam, bà là di mẫu ruột mà lại định khoanh tay đứng nhìn sao?”

Thích Thu lập tức hiểu ra tình hình.

Lần giới nghiêm này bắt nguồn từ lời khai của nhóm ác nhân kia.

Tân hoàng vừa lên ngôi, căn cơ còn chưa vững đã có kẻ mang dã tâm ngấm ngầm hành sự. Dạo gần đây, giang hồ nổi lên một bang phái mới tên là Ngọc Toàn bang không chỉ công khai chống đối triều đình, mà còn thường xuyên gây loạn trong bóng tối. Triều đình nhiều lần truy quét nhưng không hiệu quả khiến thế lực của bọn chúng ngày càng ngang ngược, hành động táo bạo hơn.

Nhóm người bị bắt lần này chính là thuộc hạ của Ngọc Toàn bang. Mục đích chúng trà trộn vào kinh thành là để trước lễ Thượng Nguyên phóng hỏa gây loạn, làm dân chúng hoang mang.

Mà đám người này cũng không phải là nhóm duy nhất trà trộn vào.

Vì nhiều nhóm chia nhau hành động, trong nguyên tác, nhóm này còn chạy thoát được một thời gian. Mãi đến lúc chúng định phóng hỏa lần thứ ba thì bị Tạ Sơ dẫn người bắt tại trận.

Thích Thu cố ý bảo Trịnh Triều rò rỉ tin rằng Thích phủ rất giàu, chủ nhân lại vài ngày nữa mới dọn về ở.

Đám người kia đang thiếu tiền nghe tin phủ giàu có liền động lòng lập tức đổi mục tiêu ban đầu.

Trịnh Triều đã phục sẵn gần Thích phủ từ trước. Vừa phát hiện hành tung của bọn chúng là lập tức báo quan. Tuy bọn chúng có chạy thoát nhưng nhờ Cẩm y vệ phong tỏa kịp thời, lại có hình vẽ do Trịnh Triều cung cấp, nên việc truy bắt trở nên dễ dàng.

Như vậy, Thích Thu không chỉ hoàn thành nhiệm vụ ở lại Tạ phủ còn có người gánh tội thay, lại còn giúp Tạ Sơ bắt được người sớm hơn cả trong nguyên tác.

Những ngày gần đây toàn thành bị giới nghiêm, cấm quân ráo riết truy tìm đồng bọn. Đúng lúc ấy, thế tử Nam Dương hầu lại không biết điều, còn đi chơi xạ hỏa.

Xạ hỏa là một trò chơi mới thịnh hành gần đây ở kinh thành: bôi dầu lên mũi tên, đốt lửa rồi bắn vào đống rơm khô để xem lửa ai cháy to hơn.

2

0

1 tuần trước

11 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.