TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28

“Vậy xem ra là tại mắt của ta kém cỏi.”

Tuyên Chi không đáp lại nữa, trong lầu thành lập tức lặng ngắt như tờ. Nàng quay đầu liếc nhìn các tu sĩ xung quanh, thấy họ vẫn ngồi xếp bằng nhập định, dường như hoàn toàn không nhận ra có điều gì bất thường bên ngoài. Trong lòng Tuyên Chi lại dâng lên một cảm giác kỳ quái.

Ô Trầm Túc vẫn ngồi tại chỗ, nhìn chằm chằm vào nàng rất lâu. Tuyên Chi bị đôi mắt sâu thẳm như hố đen ấy nhìn chằm chằm, không nhịn được quay lại nhìn, không ngờ ánh mắt vừa chạm nhau đã lập tức bị hút lấy, không thể nào dời đi được.

Nàng không khỏi mở to mắt, trong lòng kinh hãi. Ô Trầm Túc bật cười, vừa không rời mắt khỏi nàng vừa chỉnh lại tay áo đứng dậy, bước đến gần, mỉm cười nói: “Cô nương đừng sợ, tại hạ chỉ tình cờ đi ngang qua đây, thấy có chuyện mới lạ nên mạo muội tới quấy rầy một lát.”

Tuyên Chi bị ánh mắt hắn kềm chế, không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tiến lại gần.

Ô Trầm Túc bước đến trước mặt nàng, hơi cúi người xuống, đưa tay định chạm vào giữa trán nàng.

Ngay lúc ngón tay hắn sắp chạm tới mi tâm Tuyên Chi, y phục nàng đột nhiên bay phất phới không gió, từ trong tay áo tuôn ra một làn khói đen như kiếm nhọn, lao thẳng về phía đôi mắt hắn.

Ô Trầm Túc khựng lại, hóa thành một tàn ảnh, nhanh như chớp thoát ra khỏi lầu thành.

Thân thể Tuyên Chi lập tức được giải thoát, có thể cử động trở lại.

Ô Trầm Túc đứng dưới bóng tối của lầu thành, nghiêm túc thi lễ, nói: “Tại hạ vô tri, mạo phạm người của Bệ hạ, xin Bệ hạ tha tội.”

Từ trong làn khói đen vang lên giọng nói nhẹ như gió của Thân Đồ Đào: “Cút.”

Tuyên Chi rướn cổ nhìn ra ngoài, thấy kẻ không rõ là người hay tà ma kia đang đứng ngay rìa thành, chỉ cách hai tu sĩ trấn thủ thành có một bước chân.

Hai người kia bị thương không nặng, lúc người khác đang nhập định trị thương thì họ trông coi chỗ trận pháp bị hở, đề phòng tà ma quay lại.

Hai người vẫn ôm kiếm đứng đó, còn nhỏ giọng bàn về “thần khuyển”, hoàn toàn không nhận ra chuyện gì đang xảy ra sát bên cạnh.

Cảm giác này cứ như họ rõ ràng đang ở cùng một chỗ, nhưng lại sống trong hai không gian khác nhau. Tuyên Chi quay lại nhìn những người khác, chợt hiểu ra vì sao họ lại không phản ứng gì.

Ô Trầm Túc được Quỷ Chủ Bệ hạ phán cho một chữ “Cút”, như được đại xá, vội vàng rời khỏi lầu thành.

Cùng lúc đó, con Hao Thiên Khuyển không biết lang thang ở đâu trước đó cuối cùng cũng được triệu hồi về, từ trời giáng xuống, chưa kịp đáp đất đã nhào tới chỗ Ô Trầm Túc từng ẩn mình.

Ô Trầm Túc chạy rất nhanh, chỉ bị nó ngoạm mất một mảnh áo.

Hao Thiên Khuyển đánh hụt một cú, liền quay đầu, thấy làn khói đen kia liền lập tức nhận ra khí tức âm độc quen thuộc, bốn chân đạp đất, vặn người chuyển hướng, nhào tới làn khói.

Lần này Tuyên Chi đã đoán được, vừa thấy Hao Thiên Khuyển xuất hiện liền chắn trước làn khói, dang tay ra quát: “Hao Thiên Khuyển, hắn là người tốt!”

Hao Thiên Khuyển phản ứng cực nhanh, ngay khoảnh khắc nàng chắn trước nó, lập tức thu lại nanh vuốt, nhảy ngược lại giữa không trung, tiếp đất rồi nghiêng đầu, “Gâu?” một tiếng.

Nó rõ ràng không tin lời Tuyên Chi nói “hắn là người tốt”.

Sau lưng Tuyên Chi, từ trong làn khói đen vang lên tiếng cười không kiềm chế được của Thân Đồ Đào: “Ta là người tốt? Ha ha ha ha.”

Hắn cười đến run cả làn khói: “Câu này thật thú vị, ta là lần đầu tiên nghe thấy đó.”

Hao Thiên Khuyển rạp người xuống, toàn thân căng cứng, lại làm tư thế chuẩn bị tấn công, gầm gừ thấp giọng.

Tuyên Chi ngồi xổm xuống ôm lấy nó, xoa cổ an ủi, bất lực liếc về phía làn khói đang cười như điên, giải thích: “Lúc ta sốt cao hôn mê, Bệ hạ đã đưa ta về chữa trị, vừa rồi còn ra tay cứu giúp, ít nhất đến hiện tại, trong mắt ta, ngài là một vị bệ hạ tốt.”

Thân Đồ Đào lại cười thêm một lúc lâu mới miễn cưỡng ngừng, trong giọng vẫn còn tiếng cười sót lại, hỏi: “Thế ngươi chưa từng nghĩ, việc ta đối xử đặc biệt với ngươi như vậy, là vì có ý đồ riêng à?”

“Tất nhiên Bệ hạ có ý đồ rồi, nếu ngài chẳng có gì để tính toán, ta mới thấy kỳ lạ.”

Tuyên Chi từ lâu đã rõ điều này, nàng đâu phải nữ chính Mary Sue có sức hấp dẫn khiến Quỷ Chủ vừa gặp đã yêu, vừa nhìn đã động lòng. Nàng chỉ là người bình thường, và người bình thường thì có tự hiểu về bản thân: “Nhưng bất kể Bệ hạ mưu đồ điều gì, hiện tại ta cũng không có khả năng chống lại, đúng không?”

Dựa vào hai lần cứu giúp này, ít nhất có thể chắc chắn Thân Đồ Đào không muốn nàng chết, điều hắn nhắm đến phải là một người sống. Nếu nàng chết rồi, bị xóa sổ hoàn toàn khỏi thế giới này, thì dù có âm mưu gì hắn cũng chẳng có ai để thực hiện.

Nàng tò mò hỏi: “Vậy không biết Bệ hạ định mưu tính gì từ ta?”

Bên trong khói đen, Thân Đồ Đào yên lặng một lát, bỗng khẽ cười khẩy: “Sao ta phải nói cho ngươi biết?”

Tuyên Chi thành khẩn, nói lý lẽ: “Dù gì ta cũng không thoát khỏi tay Bệ hạ, nếu ngài chịu thẳng thắn nói ra, ta cũng có thể phối hợp với ngài mà, đúng không?”

Ở đầu kia làn khói, Thân Đồ Đào đang ngồi khoanh chân, trước mặt là một tảng bạch ngọc lớn bằng thân người. Tay trái đặt lên ngọc, tay phải cầm chuỗi càn khôn thạch tỉ mỉ điêu khắc, ngón tay gần như hòa làm một với sắc ngọc trắng.

Nghe thấy lời nói ôn hòa nhưng cứng rắn của nàng, hắn ngước mắt nhìn về làn khói đen lơ lửng giữa không trung, nơi đó hiện ra gương mặt trắng trẻo xinh đẹp của nàng.

Nàng nhìn vào khói đen, không thể thấy được hắn ở bên kia, trong mắt tuy đầy mong muốn biết đáp án, nhưng lại che giấu rất kỹ, chỉ để lộ chút tò mò.

Khoảnh khắc ấy, chẳng hiểu sao, Thân Đồ Đào lại cố ý không muốn để nàng toại nguyện. Hắn cười lạnh, bắt chước giọng nàng: “Dù gì ngươi cũng chẳng thoát khỏi tay ta, ta muốn gì từ ngươi, cứ lấy là được, cần gì ngươi phối hợp.”

Nghe xem hắn nói cái thứ gì vô lý thế kia! Còn dám nói một cách đường hoàng như vậy, đúng là tên bạo quân chết tiệt! Tuyên Chi ở đầu bên này của làn khói, nụ cười cứng đờ, tức đến nghiến răng.

Nàng trừng mắt nhìn làn khói một lúc, máu nóng dồn lên não, liền nổi xung, buông Hao Thiên Khuyển ra, giơ tay chỉ thẳng: “Chó con, cắn chết hắn cho ta!”

9

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.