TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

Từ nhỏ, Tô Ỷ Hồng đã tu luyện võ đạo, học kiếm pháp, luôn có chủ kiến rõ ràng hơn vị phu quân nho nhã của nàng. Khi Tuyên Khánh còn đang do dự, nàng đã vượt qua hắn, bước tới trước kiệu ma, giơ tay gõ nhẹ hai cái lên cửa kiệu: “Xin hỏi...”

Lời vừa dứt, cửa kiệu đã “két” một tiếng mở ra từ bên trong, lộ ra cảnh tượng bên trong.

“Chi Chi?” Tuyên Khánh kinh ngạc thốt lên.

Trong kiệu, Tuyên Chi nhắm mắt tựa vào thành ghế, viên minh châu khảm trên nóc kiệu tỏa ra ánh sáng dịu dàng. Nàng mặc bộ hỉ phục hôm xuất giá, hai tay chắp trước người, trong tay cầm một cành khô, trông như đang ngủ say.

Tuyên Khánh nửa người chui vào trong kiệu, đưa tay thăm hơi thở của nàng. Chỉ khi cảm nhận được hơi thở yếu ớt, những ngón tay đang run rẩy của hắn mới dừng lại, nhẹ nhõm thở phào.

---

Tuyên Chi đã tỉnh được nửa khắc rồi, nhưng vẫn còn hoang mang.

Bởi vì nàng đột nhiên từ Bắc Minh trở ra, lại quay về nhà họ Tuyên ở thành Cửu Lê. Nàng cũng không biết mình đã hôn mê bao lâu, trong cơn mê man chỉ cảm nhận được bị đổ vô số thang thuốc, quanh người luôn có người lui tới chăm sóc.

Ý thức của Tuyên Chi vẫn mơ hồ, lúc nóng lúc lạnh, cảm giác như óc đang sôi lên. Mãi đến khi thân thể đỡ hơn, nàng mới chợp mắt được một lát, vừa rồi mới tỉnh hẳn, đầu óc cũng rõ ràng trở lại.

Vừa mở mắt, nàng đã thấy cha mẹ và anh chị, không, phải là cha mẹ và anh chị của nguyên chủ đang túc trực bên giường.

Nhận ra điều đó, Tuyên Chi lập tức nhắm mắt lại, tiếp tục giả vờ hôn mê.

Lúc này, những người trong phòng đều là người thân quen nhất của nguyên chủ, nàng phải chuẩn bị tâm lý thật kỹ mới có thể đối mặt, nếu không rất dễ lộ tẩy. Bị coi là yêu nghiệt đoạt xác thì phiền toái to rồi.

Tuyên mẫu ngồi bên giường chăm sóc nàng, cha và anh chị thì ngồi cách đó không xa, hạ giọng trò chuyện.

Nàng nghe thấy giọng một cô gái trẻ hỏi: “A Khánh, lão Lâm bọn họ nói sao?”

Người được gọi là A Khánh, hiển nhiên là đại ca của nguyên chủ – Tuyên Khánh.

Hắn khẽ thở dài, nói: “Từ khi Chi Chi và nhà họ Vân đính hôn, trong thành đã bắt đầu chuẩn bị nghênh đón tượng thần mới, nhưng đến ngày hẹn, tượng thần vẫn chưa được đưa đến.”

“Nếu không có thần linh trấn thủ lâu dài, tà ma kéo đến Cửu Lê sẽ càng ngày càng nhiều. Không chỉ lão Lâm, mà cả dân trong thành đều bất an chờ lời giải thích. Ngày mai nếu vẫn không đưa ra được lý do, e là không thể giấu được nữa.”

Từ cuộc đối thoại đó, Tuyên Chi mới biết, việc nàng mang theo thần phù gả vào nhà họ Vân còn có điều kiện khác.

Theo ước định, sau lễ thành thân, nhà họ Vân nhận được thần phù thì phải đưa một bức tượng thần có linh tính về thành Cửu Lê cùng nàng trong ngày về thăm nhà sau ba ngày cưới. Nhưng nhà họ Vân đã nuốt lời, không đưa tượng thần đến đúng hẹn, khiến thành Cửu Lê không có thần linh bảo vệ, tà ma ùn ùn kéo đến.

Nàng từng đọc về loại sinh vật này trong sách – tà ma còn rắc rối hơn yêu quỷ. Chúng bẩm sinh hung bạo, ưa máu thịt, tham lam vô độ, hoàn toàn vô nhân tính, lại không thể diệt trừ triệt để, là đại họa của đại lục Thái Dao.

Thành Cửu Lê nằm ở ranh giới giữa hai nước, vị trí hẻo lánh, vốn chỉ là một trấn nhỏ. Năm mươi năm trước có một tu sĩ cao giai định cư nơi này, dân chúng vì muốn được tiên sư che chở nên dần tụ họp lại, các làng mạc xung quanh hợp thành thành trấn – vị tu sĩ đó chính là ông nội của Tuyên Chi, Tuyên Lưu Viễn.

Dù vậy, nơi này vẫn thuộc vùng sâu vùng xa, không thuộc về nước nào. Tu sĩ trong thành đa số tu vi không cao, Kim Đan kỳ đếm trên đầu ngón tay, chứ đừng nói đến Nguyên Anh. Nếu tà ma kéo đến, chẳng ai ngăn nổi.

Nhân khí càng thịnh, càng hấp dẫn tà ma. Trong nguyên tác, những thành trì như Cửu Lê bị tà ma phá hủy nhan nhản.

Đôi cánh bướm của nàng cuối cùng vẫn gây ra ảnh hưởng.

Tuyên Chi nghe thấy tiếng Tuyên mẫu khẽ khóc bên tai, len lén mở mắt hé một chút. Tuyên mẫu ngồi quay lưng về phía nàng bên mép giường, dùng khăn che mặt, qua tấm màn lụa rũ từ đầu giường, nàng lờ mờ thấy sắc mặt những người trong phòng đều khó coi.

Tô Ỷ Hồng hừ lạnh một tiếng, tức giận nói: “A Chi chỉ mới theo nhà họ Vân ba ngày, đã bị một đám âm sát đưa về, hôn mê tới giờ vẫn chưa tỉnh. Nhà họ Vân lại không một lời nhắn gửi, ta thấy bọn họ chỉ muốn nuốt thần phù rồi trở mặt thôi!”

Người đàn ông trung niên ngồi trên ghế mềm, cha của Tuyên Chi, nghe vậy thì nhíu mày, quát: “Nói bậy gì đó? Nhị công tử nhà họ Vân là người do cha con đích thân chọn, tuổi trẻ tài cao, long phượng chi tư, nhà họ Vân cũng danh tiếng lẫy lừng, sao có thể làm chuyện như vậy?”

Nói đến đây, bàn tay phải đặt trên bàn trà của ông nắm chặt lại, gõ mạnh lên bàn: “Đúng rồi, ánh mắt của cha con tuyệt đối không thể sai.”

Nhưng từ giọng điệu quả quyết đó, Tuyên Chi lại nghe ra chút hoảng hốt.

“Khánh nhi, ta bảo con viết thư cho nhà họ Vân, có hồi âm chưa?” Tuyên phụ hỏi.

Tuyên Khánh lắc đầu: “Vẫn chưa có.”

“Nếu thật sự không được, ngày mai con dẫn em con, đích thân đến Bạch Vân Giản rước tượng thần về.” Ông ngập ngừng một chút rồi bổ sung: “Nhớ kỹ, chuyện Chi Chi bị đám ác quỷ đưa về, tuyệt đối không thể để ai biết, kể cả nhà họ Vân.”

Tuyên Khánh khó tin, đứng phắt dậy: “Cha! Chi Chi còn đang sốt!”

Tuyên phụ cũng tức giận: “Để nó ở nhà, con làm anh có bảo vệ được nó không? Không có tượng thần, con bảo vệ được thành này sao? Con bé đã gả vào nhà họ Vân thì chính là người của nhà họ Vân rồi.”

Tuyên Khánh nghiến răng, vành mắt đỏ hoe, cuối cùng uể oải ngồi trở lại.

Trong phòng chìm vào sự im lặng nặng nề, Tuyên Chi nghe hết cuộc đối thoại, đang định tìm cơ hội thích hợp để tỉnh lại, thì Tuyên mẫu vẫn luôn yên lặng ngồi cạnh giường, lại bất ngờ đứng dậy, vén màn bước ra.

Rồi nàng nghe thấy Tuyên mẫu lo lắng nói: “Vậy còn sính thư của ác quỷ thì sao?”

Một lúc sau, Tuyên phụ mới nghiến răng đáp: “Đương nhiên là đem đốt! Ta tuyệt đối không thể gả con gái mình cho ác quỷ!”

Tuyên Chi: “...” Cái gì mà sính thư của ác quỷ?

7

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.