TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 33: Thi đấu cưỡi ngựa

Thấy gương mặt học sinh học sinh đặc cách kia lộ vẻ không tự tin, nụ cười của Ngải Thụy Á càng thêm rạng rỡ.

Khóe môi đỏ mọng nhếch lên: “Tôi có một con ngựa dự phòng, đang gửi ở chuồng ngựa của học viện, có thể cho cô mượn thi đấu.”

Lần này cô ta bắt trúng cơ hội ra tay, ngoài việc muốn tạo thêm sự hiện diện trước mặt thiếu gia Dã Sâm thì còn muốn phô diễn ưu thế của bản thân.

Ban đầu cô ta và thiếu gia Dã Sâm không học cùng lớp, các buổi học cưỡi ngựa cũng lệch giờ, nên hiếm khi có cơ hội gặp nhau.

Mà cưỡi ngựa lại không giống như múa hay chơi nhạc cụ có thể trình diễn ở lễ hội thường niên của học viện.

Nhưng bây giờ, cô ta không chỉ có thể thay thiếu gia Dã Sâm xử lý một kẻ không biết điều, mà còn có thể phô diễn tài nghệ của mình.

Quả là cơ hội trời ban!

Tùy Xuân Sinh há miệng, giọng khàn khàn: “Được, tôi đồng ý.”

Vừa dứt lời, xung quanh lại rộ lên những tiếng bàn tán xôn xao.

“Cô ta bị điên rồi sao?”

“Nếu đánh tennis với thiếu gia Dã Sâm, dù ‘mỹ nhân kế’ không hiệu quả thì cùng lắm cũng chỉ phải nằm viện vài ngày. Nhưng nếu ngã ngựa có thể chết đấy!”

“Tưởng ở trang trại cưỡi mấy ngày ngựa là có thể so tốc độ với Ngải Thụy Á à?”

“Tôi thấy cô ta đúng là vì muốn thu hút sự chú ý của thiếu gia Dã Sâm mà phát điên rồi, chiêu gì cũng dám dùng…”

Tiếng bàn tán xung quanh lọt vào tai Nha Ẩn, khiến cảm giác bức bối khó chịu trong lòng cô càng lúc càng sâu.

Nguyễn Trừng hoàn toàn bị thuyết phục, trợn tròn mắt nhìn Nha Ẩn: “Vãi chưởng…”

“Cậu đoán trúng thật rồi, đúng là có người thứ ba nhảy vào, hơn nữa lại chính là người ái mộ Thành Dã Sâm… Đây chính là khác biệt giữa học bá và học kém sao?”

Nguyễn Trừng bắt đầu màn cậu là đại ca, cho em bái lạy thao thao bất tuyệt: “Từ giờ về sau, bất kỳ hiện trường hóng drama nào tớ cũng phải kéo cậu theo!”

“Quả thực là thần toán mà~”

Nha Ẩn lơ đãng gật gật đầu.

Cô vốn đã có “góc nhìn của Chúa”, đương nhiên biết kết quả trận đấu lần này là Tùy Xuân Sinh sẽ thắng.

Thậm chí nhờ vào sự can đảm và dũng khí lần này, cô ấy thật sự đã khơi gợi được một phần hứng thú của Thành Dã Sâm.

Nhưng điều đó không ngăn được sự ghê tởm trong lòng cô trước cảnh các “bạn học cùng lứa” xung quanh không tiếc lời miệt thị, sẵn sàng dùng ác ý lớn nhất để phán đoán người khác.

Có lẽ vì từ nhỏ cô đã sống cùng ông bà nội.

Suốt một thời gian dài, cô ở trong điền trang cách xa khu trung tâm thành phố, con ngựa đầu tiên cô cưỡi chính là chú ngựa con được nuôi ở nông trại gần đó.

Dù sau này đi học, ngôi trường cô theo học cũng không có khoảng cách giai cấp rõ rệt như ở đây.

Cô có thể xem như đã trải qua một tuổi thơ không bị tách biệt quá xa với người bình thường.

Thậm chí cô còn nhớ bạn cùng bàn hồi tiểu học là một nhóc suốt ngày sổ mũi dính đầy hai bên mép.

Nha Ẩn phải thừa nhận, giây phút này, cô đang cảm thấy bực bội vì ác ý như thủy triều dâng lên quanh nữ sinh học sinh đặc cách trong sân bóng.

Không chỉ bởi sự khinh miệt về giai cấp, mà còn vì kiểu hứng khởi vô lý từ cái cảnh “hai nữ tranh một nam” này.

Và cô thật lòng mà nói rất ghét điều đó.

“Nhưng chuyện này, anh nói có giá trị quyết định sao?”

Tùy Xuân Sinh cứng người, quay đầu nhìn về phía Thành Dã Sâm đang bước ra khỏi sân bóng.

“Chỉ cần tôi thắng cô ta, thì chuyện hôm nay coi như bỏ qua?”

Ngải Thụy Á rõ ràng bị hành động của đối phương chọc giận: “Đúng là khẩu khí không nhỏ, chỉ dựa vào cô thôi sao?”

Thành Dã Sâm không quay đầu, hai tay đút túi quần, bước đi: “Được.”

Ngải Thụy Á vẫn chưa cam lòng, cô ta cao giọng gọi theo: “Thiếu gia Dã Sâm, tôi đợi anh ở trường ngựa.”

Không nhận được bất kỳ hồi đáp nào, cô ta hít sâu một hơi, lập tức “chuyển nòng súng” nhắm thẳng vào Tùy Xuân Sinh.

3

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.