TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32: Ngải Thụy Á

“Rất nhanh thôi, cô cũng sẽ trông chẳng khác gì cậu ta đâu.”

Thành Dã Sâm vốn không có thói quen ra tay với phụ nữ, nhưng nhìn người trước mặt bày ra dáng vẻ vì nghĩa ra tay, cứ như thể hắn là kẻ xấu xa đến mức không thể dung thứ, thực sự khiến hắn thấy rất khó chịu.

Vậy thì chỉ cần dùng nửa phần sức lực, dạy dỗ một chút cái đứa học sinh đặc cách không biết trời cao đất dày này là được rồi.

Đúng lúc hắn cầm lấy quả bóng tennis chuẩn bị giao bóng, thì một giọng nữ trong trẻo mà quyến rũ bất ngờ vang lên: “Thiếu gia Dã Sâm, hà tất phải nể mặt cái con bé dân thường chui từ xó xỉnh nào ra thế này làm gì?”

“Còn đánh bóng với nó thật đúng là mất mặt.”

Chiếc váy đồng phục được cắt may cải tiến khéo léo, càng làm nổi bật vòng eo thon nhỏ của thiếu nữ, như thể chỉ cần một tay là có thể ôm trọn.

Ngải Thụy Á uốn éo vòng eo mềm mại như rắn nước, nở nụ cười duyên dáng: “Hay là để em giải quyết chuyện phiền phức này nhé?”

“Cô là ai?”

Thấy nụ cười xinh đẹp như hoa trên mặt thiếu nữ bỗng chốc đông cứng, ánh mắt hững hờ của Thành Dã Sâm khẽ lóe lên.

Sau đó hắn thờ ơ phẩy tay: “Thôi, không quan trọng.”

Hắn có chút ấn tượng, gương mặt này nhìn cũng quen quen, chắc là thường xuyên lượn lờ trước mặt hắn.

Tuy rằng hơi khó chịu vì ý định ban đầu bị người khác xen vào, nhưng lời cô ta nói cũng có lý.

Chỉ là một học sinh học sinh đặc cách nho nhỏ mà lại dám công khai khıêυ khí©h hắn.

Có người muốn thay hắn dạy dỗ đối phương cũng chẳng làm mất thể diện hắn, ngược lại còn thêm chút thú vị.

“Cô tự lo liệu đi.”

Tiếng xì xào cười cợt quanh đó vốn đang râm ran, nhưng khi thấy Thành Dã Sâm thật sự giao việc này cho Ngải Thụy Á thì lập tức im bặt.

Sau đó là những tiếng bàn luận râm ran hơn, thậm chí còn có không ít ánh mắt ngưỡng mộ đổ dồn về phía Ngải Thụy Á.

“Chà, cô ta đúng là bắt trúng cơ hội rồi!”

“Chỉ cần xử lý đẹp chuyện này, cho dù không thể bám lấy thiếu gia Dã Sâm, ít nhất cũng để lại ấn tượng tốt.”

“Đúng là gan to thì no, gan nhỏ thì đói. Biết sớm là hôm nay thiếu gia Dã Sâm dễ nói chuyện như vậy, tôi đã xông lên rồi.”

“Anh bạn, cậu là con trai mà, lên đấu với mỹ nhân thì có mà thắng không vẻ vang gì…”

“…”

Ngải Thụy Á dĩ nhiên cũng cảm nhận được điều đó.

Thế nên cô càng ngẩng cao đầu hơn, bước đến trước lưới ngăn giữa sân bóng như một con công kiêu hãnh.

“Tôi nghĩ rồi, dù sao thì cô cũng chưa từng chơi tennis, thi cái này e rằng sẽ không phục.”

Tùy Xuân Sinh chậm rãi đặt vợt xuống.

Không phải đấu tennis với cái tên ED ngạo mạn vô lễ kia quả là khiến cô ấy thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng đối diện với thiếu nữ xa lạ, xinh đẹp chói mắt này, cơ thể cô ấy vẫn cứng đờ: “Vậy cô muốn thi gì?”

Ngải Thụy Á vuốt mái tóc dài xoăn phồng rũ trước ngực ra sau lưng, rốt cuộc cũng để lộ ý đồ thật sự.

“Nghe nói bố mẹ cô làm việc ở trang trại, chuyên phụ trách nuôi ngựa trong điền trang, hay là chúng ta thi cưỡi ngựa đi, vừa khéo rất hợp với cô.”

“Đua ngựa cự ly ngắn 1000 mét, ai về đích trước thì thắng, thế nào?”

Tùy Xuân Sinh cố gắng kiềm chế, không để bản thân nổi giận vì lời lẽ khinh miệt của đối phương.

Cũng không để lộ vẻ vui mừng vì kèo cược đã thay đổi.

Cô ấy thậm chí còn cố tình cắn môi, lộ ra vẻ do dự: “Nhưng tôi không có ngựa để cưỡi.”

“Vậy là cô đồng ý rồi?”

Việc Ngải Thụy Á chủ động đề xuất thi cưỡi ngựa, đương nhiên là vì cô ta nắm chắc phần thắng.

Từ nhỏ cô ta đã giỏi cưỡi ngựa, trong số các sở thích như cầm kỳ thi họa, múa, cắm hoa thì môn cô ta yêu thích nhất chính là cưỡi ngựa.

Bất kể là biểu diễn kỹ thuật cưỡi ngựa cầu kỳ, hay đua ngựa lấy tốc độ làm chính, cô ta đều vô cùng tự tin.

3

0

1 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.