TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5

Đây là...

Tề An An vội vỗ nhẹ lên ghế tài xế: “Chú ơi, mau dừng xe.”

Cô nhớ rõ tình tiết ở đoạn này, người đàn ông mà mẹ Giang Lục dẫn về nhà chê con mèo nhỏ do Giang Lục nuôi quá ồn ào, dùng thủ đoạn tàn nhẫn ném chết nó. Giang Lục ôm mèo con muốn mang đi chôn cất tử tế, nhưng giữa đường lại bị người của Tề An An bắt đi, từ đó rơi vào địa ngục.

Lúc đọc tới đoạn này, Tề An An suýt nữa tức chết. Con mèo nhỏ này là một trong số ít những thứ ấm áp mà Giang Lục có được suốt hơn mười năm qua, cô biết lúc này trong lòng cục cưng của cô đang đau khổ đến mức nào.

Tề An An xuống xe, bước nhanh vài bước đuổi theo thiếu niên: “Cậu... đợi chút, đợi chút đã.”

Thiếu niên dừng chân.

Cậu quay đầu lại, đôi mắt đen trắng rõ ràng hướng về phía cô, chẳng hiểu sao lại toát lên cảm giác trong veo, thuần khiết. Chỉ là ánh mắt ấy lạnh lùng, như được phủ kín bởi băng tuyết, thờ ơ tỏa ra khí lạnh.

Trong tay cậu đang ôm một con mèo nhỏ toàn thân đẫm máu, tư thế ôm vô cùng dịu dàng, nhưng hai mắt của con vật nhỏ kia đã nhắm nghiền, nhìn như không còn chút hơi thở nào nữa.

Hình ảnh thiếu niên gầy yếu, tái nhợt đang ôm chặt con mèo nhỏ đã ngừng thở, từng khiến cô đau lòng vô số lần khi đọc truyện, lúc này lại chân thực xuất hiện ngay trước mắt. Tề An An nhanh chóng xác định được thân phận của người trước mặt. Nhưng cô còn chưa kịp kinh ngạc trước gương mặt ấy, cũng chưa kịp say sưa chìm đắm vào niềm vui ship CP, thì cảnh tượng này đã khiến cô lập tức cảm nhận rõ ràng sự phẫn nộ đến cực điểm.

Thế nhưng cô còn chưa kịp mở miệng nói thêm điều gì, Giang Lục đã thu lại ánh mắt một cách hờ hững, môi mỏng hơi hé mở: “Cút.”

Tuy đã biết Giang Lục sẽ không có sắc mặt tốt với nguyên chủ, nhưng cô không ngờ được rằng cậu lại chán ghét và bài xích đến mức này.

Có điều... cũng có thể hiểu được. Dù sao trong nguyên tác, nhân vật “Tề An An” này từ khi xuất hiện đến giờ chưa từng làm được chuyện gì khiến người ta thiện cảm. Sự yêu thích của cô ta rất hời hợt, chỉ nhắm vào vẻ ngoài, lại còn kèm theo sự khinh thường cùng thái độ cao cao tại thượng chẳng hề che giấu.

Giang Lục tiếp tục đi về phía trước, ngay cả một ánh mắt cũng chẳng thèm cho cô.

Tề An An suy nghĩ một chút, rồi chạy tới cửa hàng bên đường mua một chiếc hộp vuông màu đen, sau đó lại vội vàng đuổi theo Giang Lục.

“... Giang Lục, cậu đặt mèo mèo vào đây đi.” Lần đầu tiên gọi thẳng tên cục cưng nên cô vẫn hơi căng thẳng.

4

0

1 tháng trước

4 phút trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.