0 chữ
Chương 57
Chương 58: Lại muốn giở trò gì nữa đây?
Chu Tổng thấy Tống Yên bị phớt lờ, tuy trong lòng có hơi khó chịu, nhưng ở dưới mái hiên thì không thể không cúi đầu: “Mục Tổng, chuyện này cô Tống đã đích thân xin lỗi cô Thương rồi, hay là mình cứ cho qua đi, to hóa nhỏ, nhỏ hóa không.”
Thực ra lần này Tống Yên đã chịu thiệt lớn rồi, giờ còn phải ngậm đắng nuốt cay, đúng là tủi thân cho cô ta.
Nhưng vì để công ty sau này vẫn còn cơ hội hợp tác với Tập đoàn Mục thị, Chu Tổng đành phải gác lại thể diện, xuống nước cầu xin người vốn là hậu bối như Mục Tinh Lan.
Bởi vì câu nói trước đó của Mục Tinh Lan: “Sẽ không bao giờ hợp tác với Tống Yên nữa.” Câu đó chẳng khác nào phủ nhận hoàn toàn cả công ty họ.
Xét về tài nguyên phù hợp để hợp tác với tập đoàn Mục thị, bên công ty cũng chỉ có Tống Yên và hai nghệ sĩ tuyến một khác là đủ tầm.
Mục Tinh Lan quay sang hỏi Thương Tòng Chi: “Em muốn tha thứ cho cô ta không?”
Thương Tòng Chi bật cười khẩy: “Anh thấy em giống thánh mẫu thế à?”
Người ta đã âm thầm chơi xỏ mình đến nước này, còn đòi cô tha thứ?
Nực cười.
Tống Yên đúng là giỏi tính toán. Chắc chắn đã có âm mưu từ lâu rồi. Ngay cả chuyện Lương Chiếu Nguyên gặp cô gái kia rồi không bước nổi đi cũng nằm trong tính toán của cô ta. Người hâm mộ giả mạo kia là do cô ta sắp đặt, mà đoạn video "play trong nhà vệ sinh" của Lương Chiếu Nguyên cũng do cô ta tung ra.
Thậm chí đến việc Lương Chiếu Nguyên cầu cứu cô, rồi bị cô ta cố tình ngăn cản không cho lên tiếng giải thích, tất cả đều được tính toán kỹ lưỡng, để mọi mũi dùi hướng hết vào Thương Tòng Chi. Mục đích cuối cùng chính là muốn bôi nhọ cô.
Với nghệ sĩ mà nói, loại tin đồn như vậy, cho dù sau này có đính chính đi nữa cũng là đòn chí mạng.
Bởi vì khi khán giả nhắc đến cô, sẽ có người nói: “Ơ, đây chẳng phải là nữ chính trong vụ bê bối “play trong nhà vệ sinh” năm xưa à?”
Ai thèm quan tâm cô có thật sự là “nữ chính” hay không.
Dù sao lúc đó, trong cả scandal tình ái kia, người bị chú ý nhiều nhất vẫn là cô.
Tên cô sẽ luôn bị người ta lôi ra bàn tán hết lần này đến lần khác.
Là một nữ diễn viên, nếu cứ liên tục dính líu đến mấy tin đồn bẩn thỉu, thì nghiêm trọng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng, thậm chí là cả sự nghiệp.
May mắn thay, đội PR của Thương Tòng Chi rất có năng lực.
Thêm vào đó là phản ứng nhanh chóng, bằng chứng rõ ràng nên cuối cùng cũng không gây ra tổn thất quá lớn cho phía nghệ sĩ.
Những điều này Thương Tòng Chi đều biết cả, chỉ là cô không chắc Mục Tinh Lan có biết hay không.
Không ngờ rằng.
Ngay khi lời cô vừa dứt, liền nghe thấy Mục Tinh Lan nhàn nhạt nói với Chu Tổng: “Bạn nhỏ nhà tôi không muốn, phiền Chu Tổng về cho.”
Không chút khách sáo, thẳng thừng hạ lệnh đuổi khách.
Nhìn sắc mặt Tống Yên trắng bệch, tâm trạng Thương Tòng Chi vô cùng sảng khoái.
Tên đàn ông khốn kiếp này lần này cũng coi như có chút quyết đoán.
Chỉ là trong lòng không phải cũng đang xót cho vị "cô giáo Tống dịu dàng như nước" kia đấy chứ?
Thương Tòng Chi từ khóe mắt liếc anh một cái.
Lại thấy anh đang ngồi thẳng thớm trên sofa, ánh mắt ôn hòa, dáng vẻ ung dung, hoàn toàn không giống người vừa nói ra câu từ tuyệt tình ban nãy.
Không biết còn tưởng anh đang trò chuyện xã giao với người ta một cách lịch thiệp nữa kìa.
Chu Tổng còn định mở miệng nói gì đó.
Tống Yên đã bất ngờ đứng bật dậy: “Chu Tổng, nếu Mục Tổng không có ý định hợp tác với chúng ta, vậy chúng ta đi thôi.”
Thái độ mềm mỏng thường ngày giờ lại lộ ra chút khí chất cứng cỏi, không sợ quyền thế.
Loại khí chất ngoài mềm trong cứng như vậy, thường rất dễ khiến đàn ông xiêu lòng.
Nhưng Mục Tinh Lan chẳng có chút khái niệm gì về lãng mạn, hoàn toàn không bắt được tín hiệu từ cô ta, chỉ nhàn nhạt đáp: “Thư ký Tần, tiễn khách.”
Chu Tổng: “...”
Bị sắp xếp gọn ghẽ luôn rồi.
Tống Yên trước khi đi còn quay đầu lại nhìn Thương Tòng Chi một cái thật sâu.
Ngón tay Thương Tòng Chi đặt hờ lên tay vịn sofa khẽ động.
Ánh mắt kia đúng là có chút thú vị.
Lại muốn giở trò gì nữa đây?
Thực ra lần này Tống Yên đã chịu thiệt lớn rồi, giờ còn phải ngậm đắng nuốt cay, đúng là tủi thân cho cô ta.
Nhưng vì để công ty sau này vẫn còn cơ hội hợp tác với Tập đoàn Mục thị, Chu Tổng đành phải gác lại thể diện, xuống nước cầu xin người vốn là hậu bối như Mục Tinh Lan.
Bởi vì câu nói trước đó của Mục Tinh Lan: “Sẽ không bao giờ hợp tác với Tống Yên nữa.” Câu đó chẳng khác nào phủ nhận hoàn toàn cả công ty họ.
Xét về tài nguyên phù hợp để hợp tác với tập đoàn Mục thị, bên công ty cũng chỉ có Tống Yên và hai nghệ sĩ tuyến một khác là đủ tầm.
Thương Tòng Chi bật cười khẩy: “Anh thấy em giống thánh mẫu thế à?”
Người ta đã âm thầm chơi xỏ mình đến nước này, còn đòi cô tha thứ?
Nực cười.
Tống Yên đúng là giỏi tính toán. Chắc chắn đã có âm mưu từ lâu rồi. Ngay cả chuyện Lương Chiếu Nguyên gặp cô gái kia rồi không bước nổi đi cũng nằm trong tính toán của cô ta. Người hâm mộ giả mạo kia là do cô ta sắp đặt, mà đoạn video "play trong nhà vệ sinh" của Lương Chiếu Nguyên cũng do cô ta tung ra.
Thậm chí đến việc Lương Chiếu Nguyên cầu cứu cô, rồi bị cô ta cố tình ngăn cản không cho lên tiếng giải thích, tất cả đều được tính toán kỹ lưỡng, để mọi mũi dùi hướng hết vào Thương Tòng Chi. Mục đích cuối cùng chính là muốn bôi nhọ cô.
Bởi vì khi khán giả nhắc đến cô, sẽ có người nói: “Ơ, đây chẳng phải là nữ chính trong vụ bê bối “play trong nhà vệ sinh” năm xưa à?”
Ai thèm quan tâm cô có thật sự là “nữ chính” hay không.
Dù sao lúc đó, trong cả scandal tình ái kia, người bị chú ý nhiều nhất vẫn là cô.
Tên cô sẽ luôn bị người ta lôi ra bàn tán hết lần này đến lần khác.
Là một nữ diễn viên, nếu cứ liên tục dính líu đến mấy tin đồn bẩn thỉu, thì nghiêm trọng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng, thậm chí là cả sự nghiệp.
May mắn thay, đội PR của Thương Tòng Chi rất có năng lực.
Thêm vào đó là phản ứng nhanh chóng, bằng chứng rõ ràng nên cuối cùng cũng không gây ra tổn thất quá lớn cho phía nghệ sĩ.
Không ngờ rằng.
Ngay khi lời cô vừa dứt, liền nghe thấy Mục Tinh Lan nhàn nhạt nói với Chu Tổng: “Bạn nhỏ nhà tôi không muốn, phiền Chu Tổng về cho.”
Không chút khách sáo, thẳng thừng hạ lệnh đuổi khách.
Nhìn sắc mặt Tống Yên trắng bệch, tâm trạng Thương Tòng Chi vô cùng sảng khoái.
Tên đàn ông khốn kiếp này lần này cũng coi như có chút quyết đoán.
Chỉ là trong lòng không phải cũng đang xót cho vị "cô giáo Tống dịu dàng như nước" kia đấy chứ?
Thương Tòng Chi từ khóe mắt liếc anh một cái.
Lại thấy anh đang ngồi thẳng thớm trên sofa, ánh mắt ôn hòa, dáng vẻ ung dung, hoàn toàn không giống người vừa nói ra câu từ tuyệt tình ban nãy.
Không biết còn tưởng anh đang trò chuyện xã giao với người ta một cách lịch thiệp nữa kìa.
Chu Tổng còn định mở miệng nói gì đó.
Tống Yên đã bất ngờ đứng bật dậy: “Chu Tổng, nếu Mục Tổng không có ý định hợp tác với chúng ta, vậy chúng ta đi thôi.”
Thái độ mềm mỏng thường ngày giờ lại lộ ra chút khí chất cứng cỏi, không sợ quyền thế.
Loại khí chất ngoài mềm trong cứng như vậy, thường rất dễ khiến đàn ông xiêu lòng.
Nhưng Mục Tinh Lan chẳng có chút khái niệm gì về lãng mạn, hoàn toàn không bắt được tín hiệu từ cô ta, chỉ nhàn nhạt đáp: “Thư ký Tần, tiễn khách.”
Chu Tổng: “...”
Bị sắp xếp gọn ghẽ luôn rồi.
Tống Yên trước khi đi còn quay đầu lại nhìn Thương Tòng Chi một cái thật sâu.
Ngón tay Thương Tòng Chi đặt hờ lên tay vịn sofa khẽ động.
Ánh mắt kia đúng là có chút thú vị.
Lại muốn giở trò gì nữa đây?
6
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
