TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 42: Mục Tinh Lan, anh không phải người!

Mục Tinh Lan hiểu cô, tất nhiên cũng biết rõ cô đang khóc thật hay giả vờ. Huống chi anh còn cảm nhận được cái cảm giác tiến không được, lùi cũng chẳng xong.

Anh nhắm mắt lại, như phải dồn hết sức tự chủ cả đời mới có thể tạm dừng giữa chừng, bế cô gái nhỏ yếu ớt vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ dành: “Đừng khóc nữa.”

Nếu không phải vì chuyện họ vừa làm, chỉ riêng cách anh ôm dỗ cô thế này, thật sự giống hệt hồi nhỏ, cho cô cảm giác an toàn vô cùng.

Nhưng lúc này, trên sofa, hai người lại ôm nhau như thế, trong không khí còn vương mùi hương ngọt ngào xen lẫn hương tuyết tùng dịu nhẹ, mập mờ đến mức khiến người ta không dám thở mạnh.

Thương Tòng Chi ấm ức khóc một lát.

Thật ra lúc đầu cô chỉ giả vờ khóc để thoát thân, nhưng càng khóc càng thấy khó chịu, rồi dần dần lại thật sự đau đến bật khóc.

Cứ thế khóc đến mức khiến gân xanh trên cổ Mục Tinh Lan giật giật.

Anh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ mềm mại thơm tho đang trong lòng mình.

Chợt cất giọng khàn khàn hỏi: “Có muốn uống một chút rượu không?”

Uống rượu?

Trong mắt Thương Tòng Chi vẫn còn vệt nước mắt, cô ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Mục Tinh Lan. Trước kia anh nghiêm cấm cô uống rượu, vậy mà bây giờ lại chủ động hỏi cô có muốn uống không.

Thương Tòng Chi lập tức phản ứng lại, tên đàn ông khốn nạn này chắc chắn không có ý gì tốt đẹp! Còn muốn chuốc say cô nữa chứ!

“Em thảm thế này rồi, anh còn muốn chuốc say rồi làm nhục em!”

“Mục Tinh Lan, anh không phải người!”

“Anh là chó!”

“Huhu.”

“...”

Không biết lúc này trong mắt cô, hình tượng anh tệ hại đến mức nào. Thực ra anh chỉ nghĩ, uống chút rượu có thể giúp cô bớt căng thẳng, giống như đêm đầu tiên vậy.

Trước khi đi ngủ, uống chút rượu vang đỏ cũng tốt cho sức khỏe. Còn việc trước kia cấm cô uống rượu, chẳng qua là sợ cô ra ngoài uống say rồi xảy ra chuyện.

“Được được, không uống nữa.”

“Khóc đến khàn cả giọng rồi, anh rót nước cho em uống.”

Mục Tinh Lan đành tạm thời bỏ cuộc, đặt cô nằm ngang xuống sofa, trước tiên tự mặc lại áo sơ mi và quần tây. Sau đó mới đứng dậy bật đèn.

Anh lấy áo vest đắp lên người cô.

Chờ anh rời khỏi, Thương Tòng Chi ngồi dậy, mái tóc đen dài rối bời xõa xuống bờ vai trắng muốt. Cô liếc nhìn vào thùng rác, vài giây sau lại như bị bỏng mắt mà vội quay đi.

Nhìn theo bóng lưng cao lớn của người đàn ông kia, cô khẽ cắn môi dưới.

Hôm nay rốt cuộc anh đến là để giúp cô hay là để ngủ với cô?

Mục Tinh Lan quay lại, tay cầm ly nước, vừa vặn thấy cô đang nhìn thùng rác. Khi cô ngẩng đầu lên, ánh mắt hai người chạm nhau.

Mục Tinh Lan nhìn cô, chẳng hiểu sao lại đoán được cô đang nghĩ gì. Anh đưa ly nước lên miệng cô, nói: “Bαo ©αo sυ không phải anh mang đến.”

Thương Tòng Chi vừa uống nước vừa khàn giọng, vì khóc nhiều mà giọng cô vẫn còn hơi khô khốc: “Không phải anh thì là ai? Lẽ nào nó tự sinh ra chắc?”

“Hơn nữa kích cỡ còn vừa y anh đến thế.”

Mục Tinh Lan điềm nhiên đáp: “Là em để trong ngăn kéo dưới bàn trang điểm.”

“Chi Chi, ngoài em ra thì không ai khác biết size của anh cả.”

Ý anh là nghi ngờ cô chuẩn bị sẵn?

Thương Tòng Chi suýt nữa phun cả nước ra: “Anh cũng nghĩ được thật đấy, em chuẩn bị cái đó để làm gì chứ!”

Mục Tinh Lan dục niệm chưa tan, đôi mắt anh vẫn còn ánh lên vẻ u tối quyến rũ, đứng bên sofa nhìn cô từ trên cao, giọng điệu thong thả: “Chẳng lẽ không phải Chi Chi đang ngầm nhắc anh nên thực hiện nghĩa vụ làm chồng à?”

Thương Tòng Chi: “...”

Mẹ nó!

Nhưng nhìn ánh mắt nghiêm túc của anh, rõ ràng không giống đùa. Anh thật sự tin bαo ©αo sυ là do cô chuẩn bị?

Thương Tòng Chi nhíu nhẹ mày, lúc uống nước cũng có chút lơ đãng. Cô càng lúc càng không hiểu nổi rốt cuộc Mục Tinh Lan muốn gì.

Ánh mắt anh khi đè cô xuống ban nãy rõ ràng là sự chiếm hữu đầy bản năng của một người đàn ông với người phụ nữ. Lại thêm những cảm xúc thoáng lộ ra trước đó.

Khiến cô cứ mơ hồ có cảm giác Mục Tinh Lan thích cô.

Không phải kiểu “anh trai thương em gái” mà là...

Đôi môi đỏ mọng vì uống nước mà càng thêm ướŧ áŧ, Thương Tòng Chi mím chặt lại. Không được nghĩ lung tung! Mục Tinh Lan sao có thể thích cô được chứ.

Ảo giác, tất cả đều là ảo giác. Chắc anh chỉ đơn giản là muốn ngủ với cô mà thôi.

2

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.