0 chữ
Chương 29
Chương 30: Không ông bà nào mà không mong con cháu đầy đàn
Con gái nhà người ta còn đang tận hưởng thanh xuân, còn bảo bối của bà đã phải lấy chồng sớm như vậy.
Càng nhìn càng thấy xót xa.
Dù Mục Tinh Lan là cháu trai đắc ý nhất trong nhà, nhưng dẫu sao anh cũng lớn hơn Chi Chi tận mười tuổi. Năm đó nếu không phải chính anh chủ động đề nghị cưới, mà Chi Chi cũng chẳng phản đối gì, thì người lớn bọn họ chưa chắc đã dám ghép đôi hai đứa.
Cho dù là cháu trai thứ hai nhà họ Mục thì cũng còn hợp với Chi Chi hơn cháu trưởng nhiều!
Bữa cơm gia đình hôm nay không đông đủ lắm.
Ngoài Mục Tinh Lan và Thương Tòng Chi, chẳng còn ai khác.
Mẹ ruột của Mục Tinh Lan, đạo diễn Phó đang quay phim ở nước ngoài, còn bố anh, ông Mục Hoài thì đang tăng ca, sẽ đến trễ.
Chỉ là vừa hay có gia đình cô bác đến chơi nên bữa tối vẫn đủ một mâm.
Bà cụ thấy Chi Chi gầy đi, tự tay gắp cho cô một miếng cá: “Dạo này quay phim có cực lắm không?”
“Xem cháu kìa, gầy hẳn đi rồi.”
Thương Tòng Chi vừa ăn miếng cá bà cụ gắp cho, vừa tươi cười đáp lại: “Không cực, vai diễn lần này yêu cầu cháu phải giảm mấy cân mới hợp, đợi quay xong cháu sẽ cố ăn nhiều để béo lại, bà nội đừng lo.”
Bà cụ nghe xong càng thấy thương: “Chi Chi nhà ta làm diễn viên vất vả quá, đến ăn no cũng không được.”
Đúng lúc ấy.
Cô em họ nhỏ ngồi yên nãy giờ bỗng buông một câu: “Bà ngoại, bà nghĩ sai rồi. Chị dâu con ở showbiz làm gì mà bị uất ức chứ, chỉ sợ chị ấy làm người ta uất ức thì có.”
“Lần trước còn đánh một cô minh tinh vô tội nữa kìa.”
Không khí ấm cúng ở bàn ăn bỗng chốc tụt xuống âm độ.
Thế nhưng Thương Tòng Chi chỉ mỉm cười như không, ánh mắt nửa cười nửa không nhìn về phía cô em họ Hứa Tịnh Viện từ trước đến nay vốn không ưa gì cô.
Cô họ vội lên tiếng hòa giải: “Viện Viện, ở trước mặt ông bà ngoại mà ăn nói linh tinh gì vậy.”
Hứa Tịnh Viện chạm phải ánh mắt đen láy xinh đẹp của Thương Tòng Chi, trong lòng hơi chột dạ, nhưng nhìn thấy ông bà ngoại chẳng nói gì cô, lại càng thấy uất ức, nghiến răng tiếp tục nói: “Con không nói bừa! Chị dâu ở giới giải trí làm mưa làm gió, ỷ thế hϊếp người, đánh người xong còn định đưa người ta vào tù nữa!”
“Ông bà ngoại, Trầm Đàn Ninh thực sự rất đáng thương, hai người khuyên chị ấy đi, bảo chị ấy tha cho cô ấy một lần.”
“Cô ấy vất vả lắm mới có cơ hội làm diễn viên, vậy mà chị dâu chỉ cần động một cái là có thể hủy hoại một người tài giỏi như vậy.”
Người tài giỏi?
Trầm Đàn Ninh á?
Một người đến giải thưởng tân binh còn chưa từng chạm tới mà gọi là diễn viên tài giỏi?
Thương Tòng Chi suýt nữa thì không kìm được cảm xúc, muốn bật cười.
Dù sao cũng có nhiều bậc trưởng bối ở đây, cười thành tiếng thì thật là mất lịch sự.
Bà cụ không do dự gì: “Cháu gái nhà chúng ta không phải đứa xấu tính, chắc chắn là có hiểu lầm gì đó thôi.”
Được bà hết lòng bênh vực, Thương Tòng Chi nghiêm túc gật đầu phụ họa: “Chỉ có bà hiểu cháu nhất, biết Chi Chi là người vừa tốt bụng lại thuần khiết.”
Bà cụ dịu dàng vỗ tay cô: “Đương nhiên rồi, không ai hiểu bảo bối Chi Chi của bà bằng bà cả.”
Sau đó liếc mắt nhìn cô họ, giọng hơi khó chịu: “Có phải gần đây Viện Viện kết giao với bạn xấu gì bên ngoài không?”
Thương Tòng Chi giơ ngón cái với bà: “Bà thật sáng suốt! Nhìn là biết ngay, chắc chắn là Viện Viện vẫn còn nhiều thời gian rảnh quá nên mới có sức mà xen vào chuyện người lớn như bọn con.”
“Lát nữa bảo ông ngoại ra bài thêm cho con bé làm trong kỳ nghỉ hè đi.”
Với một sinh viên vừa mới thoát khỏi kỳ thi đại học.
Không có gì đáng sợ hơn bài tập hè!
Thật sự là đảo trắng thay đen rồi còn gì nữa!
Hứa Tịnh Viện tức đến nghẹn họng, đang định phản bác thì...
Cô họ kéo nhẹ tay áo cô ta: “Còn không mau cảm ơn chị dâu đi!”
Hứa Tịnh Viện uất ức đến mức nước mắt rưng rưng: “Cảm ơn chị dâu.”
Thương Tòng Chi mỉm cười nhẹ nhàng: “Không cần khách sáo, sau này đậu được cao học Thanh Hoa hay Bắc Đại thì nhớ bao chị một phong bao lì xì cảm ơn là được.”
Hứa Tịnh Viện: Đồ không biết xấu hổ!
Sau bữa tối.
Cô họ từ nãy giờ ít nói, thấy con gái tủi thân thì đột nhiên nở nụ cười, quay sang nói: “Tinh Lan với Chi Chi tình cảm thế này, có phải sắp tới cụ nhà mình sẽ được bế chắt rồi không?”
Nói đến chuyện chắt.
Không ông bà nào mà không mong con cháu đầy đàn cả.
Huống hồ Mục Tinh Lan năm nay đã ba mươi mốt tuổi, còn con nhà hàng xóm mới hai mươi lăm mà vợ đã bầu đứa thứ hai rồi.
Càng nhìn càng thấy xót xa.
Dù Mục Tinh Lan là cháu trai đắc ý nhất trong nhà, nhưng dẫu sao anh cũng lớn hơn Chi Chi tận mười tuổi. Năm đó nếu không phải chính anh chủ động đề nghị cưới, mà Chi Chi cũng chẳng phản đối gì, thì người lớn bọn họ chưa chắc đã dám ghép đôi hai đứa.
Cho dù là cháu trai thứ hai nhà họ Mục thì cũng còn hợp với Chi Chi hơn cháu trưởng nhiều!
Bữa cơm gia đình hôm nay không đông đủ lắm.
Ngoài Mục Tinh Lan và Thương Tòng Chi, chẳng còn ai khác.
Mẹ ruột của Mục Tinh Lan, đạo diễn Phó đang quay phim ở nước ngoài, còn bố anh, ông Mục Hoài thì đang tăng ca, sẽ đến trễ.
Chỉ là vừa hay có gia đình cô bác đến chơi nên bữa tối vẫn đủ một mâm.
Bà cụ thấy Chi Chi gầy đi, tự tay gắp cho cô một miếng cá: “Dạo này quay phim có cực lắm không?”
Thương Tòng Chi vừa ăn miếng cá bà cụ gắp cho, vừa tươi cười đáp lại: “Không cực, vai diễn lần này yêu cầu cháu phải giảm mấy cân mới hợp, đợi quay xong cháu sẽ cố ăn nhiều để béo lại, bà nội đừng lo.”
Bà cụ nghe xong càng thấy thương: “Chi Chi nhà ta làm diễn viên vất vả quá, đến ăn no cũng không được.”
Đúng lúc ấy.
Cô em họ nhỏ ngồi yên nãy giờ bỗng buông một câu: “Bà ngoại, bà nghĩ sai rồi. Chị dâu con ở showbiz làm gì mà bị uất ức chứ, chỉ sợ chị ấy làm người ta uất ức thì có.”
“Lần trước còn đánh một cô minh tinh vô tội nữa kìa.”
Không khí ấm cúng ở bàn ăn bỗng chốc tụt xuống âm độ.
Thế nhưng Thương Tòng Chi chỉ mỉm cười như không, ánh mắt nửa cười nửa không nhìn về phía cô em họ Hứa Tịnh Viện từ trước đến nay vốn không ưa gì cô.
Hứa Tịnh Viện chạm phải ánh mắt đen láy xinh đẹp của Thương Tòng Chi, trong lòng hơi chột dạ, nhưng nhìn thấy ông bà ngoại chẳng nói gì cô, lại càng thấy uất ức, nghiến răng tiếp tục nói: “Con không nói bừa! Chị dâu ở giới giải trí làm mưa làm gió, ỷ thế hϊếp người, đánh người xong còn định đưa người ta vào tù nữa!”
“Ông bà ngoại, Trầm Đàn Ninh thực sự rất đáng thương, hai người khuyên chị ấy đi, bảo chị ấy tha cho cô ấy một lần.”
“Cô ấy vất vả lắm mới có cơ hội làm diễn viên, vậy mà chị dâu chỉ cần động một cái là có thể hủy hoại một người tài giỏi như vậy.”
Người tài giỏi?
Trầm Đàn Ninh á?
Một người đến giải thưởng tân binh còn chưa từng chạm tới mà gọi là diễn viên tài giỏi?
Dù sao cũng có nhiều bậc trưởng bối ở đây, cười thành tiếng thì thật là mất lịch sự.
Bà cụ không do dự gì: “Cháu gái nhà chúng ta không phải đứa xấu tính, chắc chắn là có hiểu lầm gì đó thôi.”
Được bà hết lòng bênh vực, Thương Tòng Chi nghiêm túc gật đầu phụ họa: “Chỉ có bà hiểu cháu nhất, biết Chi Chi là người vừa tốt bụng lại thuần khiết.”
Bà cụ dịu dàng vỗ tay cô: “Đương nhiên rồi, không ai hiểu bảo bối Chi Chi của bà bằng bà cả.”
Sau đó liếc mắt nhìn cô họ, giọng hơi khó chịu: “Có phải gần đây Viện Viện kết giao với bạn xấu gì bên ngoài không?”
Thương Tòng Chi giơ ngón cái với bà: “Bà thật sáng suốt! Nhìn là biết ngay, chắc chắn là Viện Viện vẫn còn nhiều thời gian rảnh quá nên mới có sức mà xen vào chuyện người lớn như bọn con.”
“Lát nữa bảo ông ngoại ra bài thêm cho con bé làm trong kỳ nghỉ hè đi.”
Với một sinh viên vừa mới thoát khỏi kỳ thi đại học.
Không có gì đáng sợ hơn bài tập hè!
Thật sự là đảo trắng thay đen rồi còn gì nữa!
Hứa Tịnh Viện tức đến nghẹn họng, đang định phản bác thì...
Cô họ kéo nhẹ tay áo cô ta: “Còn không mau cảm ơn chị dâu đi!”
Hứa Tịnh Viện uất ức đến mức nước mắt rưng rưng: “Cảm ơn chị dâu.”
Thương Tòng Chi mỉm cười nhẹ nhàng: “Không cần khách sáo, sau này đậu được cao học Thanh Hoa hay Bắc Đại thì nhớ bao chị một phong bao lì xì cảm ơn là được.”
Hứa Tịnh Viện: Đồ không biết xấu hổ!
Sau bữa tối.
Cô họ từ nãy giờ ít nói, thấy con gái tủi thân thì đột nhiên nở nụ cười, quay sang nói: “Tinh Lan với Chi Chi tình cảm thế này, có phải sắp tới cụ nhà mình sẽ được bế chắt rồi không?”
Nói đến chuyện chắt.
Không ông bà nào mà không mong con cháu đầy đàn cả.
Huống hồ Mục Tinh Lan năm nay đã ba mươi mốt tuổi, còn con nhà hàng xóm mới hai mươi lăm mà vợ đã bầu đứa thứ hai rồi.
6
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
