TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 28: Ai mới là người phù hợp hơn để chụp ảnh bìa du thuyền

Lúc ra đến cửa phòng nghỉ, Lương Chiếu Nguyên vẫn còn đứng đó.

Tống Yên liếc nhìn anh ta, khi đi ngang qua thì bất ngờ nói đầy ẩn ý: “Chiếu Nguyên, nữ chính đoàn các cậu sau này chắc chắn sẽ còn tiến xa.”

Rồi ngừng lại một chút, nói như đùa: “Cậu tranh thủ mà bám chặt đùi cô Thương đi. Trong giới giải trí này, chưa có nữ minh tinh nào dám ngông nghênh như cô ấy đâu.”

Lương Chiếu Nguyên nhìn theo dáng người yểu điệu khi rời đi của Tống Yên.

Ánh mắt thoáng chút suy tư.

...

Buổi trưa hôm đó.

Tống Yên nhận phỏng vấn truyền thông, khẳng định việc giải ước với tạp chí thời trang “EUV” hoàn toàn là sự đồng thuận đôi bên, không liên quan đến bất kỳ ai.

Thái độ của cô ta rất bình tĩnh, rộng lượng.

Cô ta còn chủ động kêu gọi fan đừng làm phiền đến người hoàn toàn vô can trong chuyện này như Thương Tòng Chi.

Chuyện này chắc chỉ có thể lừa được fan thôi, chứ trong giới thì ai ai cũng biết, cô ta bị Thương Tòng Chi giành mất tài nguyên, sau đó lại chẳng dám hó hé nửa lời.

Không biết đã có bao nhiêu người ngầm chê cười cô ta không có bản lĩnh, bị cướp tài nguyên mà không dám “xé mặt”.

Cho đến một ngày, có một tài khoản chuyên đăng tin trong giới bất ngờ tung ra loạt ảnh Tống Yên chụp trên du thuyền ven biển trước đây.

Kèm theo là ảnh so sánh giữa buổi chụp của Tống Yên và buổi chụp quảng cáo du thuyền của Thương Tòng Chi.

Ngay khi những tấm ảnh ấy được đăng tải.

Những fan vẫn còn lén lút than phiền lập tức im bặt.

Chỉ cần còn mắt, họ cũng nhìn ra được.

Ai mới là người phù hợp hơn để chụp ảnh bìa du thuyền.

“EUV”mà không chọn Thương Tòng Chi thì đúng là mù thật rồi!

Còn chuyện sau đó, Tống Yên đứng trước truyền thông khen Thương Tòng Chi thể hiện hoàn hảo, bản thân cảm thấy thua kém, nhưng quay lưng đi lại đập vỡ mấy chiếc điện thoại, chuyện này thì chẳng ai biết cả.

Trong lúc chụp ảnh bìa cho “EUV”, Thương Tòng Chi tranh thủ xin vài ngày nghỉ để về Lộc Thành.

Từ sau hôm Mục Tinh Lan đến thăm đoàn phim và cưỡng hôn cô rồi rời đoàn vào hôm sau, Thương Tòng Chi chưa từng gặp lại anh.

Ai ngờ lại thấy anh ở ngay cổng sân bay.

Chuyến về lần này của Thương Tòng Chi khá kín đáo, không có fan hay phóng viên nào biết, cũng chẳng gây ra cảnh chen lấn bao vây.

Vậy mà Mục Tinh Lan lại nhận ra cô ngay lập tức.

Tại lối ra sân bay.

Thương Tòng Chi đứng trên bậc thềm, váy liền màu xanh nước biển nhạt đơn giản mà thanh lịch ôm lấy những đường cong quyến rũ. Chiếc mũ bucket màu trắng kem che đi biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp, cô còn đeo khẩu trang, người ngoài nhìn không rõ diện mạo.

Nhưng cô lại thấy rõ ràng người đàn ông đang đứng cạnh chiếc xe quen thuộc, khi thấy cô, đôi bàn tay với những khớp xương thon dài khẽ nâng lên, mở cửa ghế phụ.

Cứ thế đứng đó nhìn cô từ xa.

Giọng nói vẫn trầm ấm, dịu dàng, đầy từ tính như trước: “Chi Chi, lại đây.”

Hoàn toàn không sợ nhận nhầm người.

Thương Tòng Chi nhìn thấy anh mới sực nhớ ra, hôm nay là ngày phải về nhà cũ nhà họ Mục.

Chẳng trách Mục Tinh Lan lại đến đón cô.

Nhưng rồi, ánh mắt cô lại bất giác dừng lại nơi đôi môi mỏng đang hé mở của anh.

Ngũ quan của Mục Tinh Lan vô cùng tinh tế, đặc biệt là đôi môi ấy. Dù là môi mỏng, nhưng không phải kiểu sắc lạnh bạc tình, ngược lại, hai bên khóe môi hơi cong lên một chút, tạo cảm giác ấm áp, nho nhã như ánh mặt trời đầu xuân.

Thế mà Thương Tòng Chi lại nhớ đến cái đêm hôm đó, cái cách anh hôn đến mức môi cô rớm máu, khiến mấy ngày sau cô chẳng dám ăn gì.

Giả tạo.

Tất cả đều là giả tạo.

Sự dịu dàng nho nhã đó là giả.

Vẻ quân tử đàng hoàng kia cũng là giả.

Anh chính là kiểu cặn bã đội lốt người tốt, bên ngoài thì trí thức, bên trong thì đồϊ ҍạϊ !

Thương Tòng Chi cảm thấy vô cùng hối hận.

Rốt cuộc là do bản thân quá thiếu trải nghiệm cuộc sống.

Năm đó làm sao mà lại mù mắt đến mức hết lòng yêu anh chứ?

“Chi Chi, em đang nghĩ gì vậy?” Mục Tinh Lan thấy cô đứng im không nhúc nhích, buông tay khỏi cửa xe, từng bước chậm rãi đi về phía cô, nhẹ giọng hỏi.

Thương Tòng Chi buột miệng: “Đang nghĩ nên quen thêm vài bạn trai để mở mang tầm mắt.”

"..."

Ngay giây tiếp theo, Thương Tòng Chi hoàn hồn lại, ánh mắt lập tức chạm phải đôi mắt đen thẳm như mực của người đàn ông.

Trên khuôn mặt anh vẫn là vẻ dịu dàng, mỉm cười như thường lệ, nhưng chẳng hiểu sao, Thương Tòng Chi lại cảm thấy một luồng khí lạnh bất chợt ập đến.

Gió nóng lùa vào mặt, dù trời đã gần chiều tà, nhưng gió vẫn mang theo hơi nóng hầm hập.

Mục Tinh Lan đè nén cảm xúc lạ lẫm bất chợt trào lên trong lòng, trầm giọng lặp lại lời cô vừa nói: “Muốn quen vài người bạn trai?”

6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.