TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 27: Thành ý

Lương Chiếu Nguyên từng hợp tác với Tống Yên, lần này vốn chỉ định đến chào hỏi một tiếng.

Sáng sớm nay anh ta cũng đã thấy tin tức ồn ào về việc tạp chí hạng nhất bất ngờ thay đổi người chụp bìa.

Sau khi chào hỏi xong, anh ta không vội rời đi, còn tâng bốc Tống Yên một câu:

“Được làm việc cùng Tống lão sư đúng là có phúc, nếu không nhờ hôm qua Mục Tổng đến thăm chị, tiện thể sắp xếp luôn khu nghỉ cho đoàn mình, thì giờ lúc nghỉ giữa cảnh chắc bọn em vẫn còn phải phơi nắng ngoài sân.”

Sắc mặt Tống Yên khẽ biến đổi.

Người ngoài không biết, nhưng cô ta là người hiểu rõ nhất, khu nghỉ kia căn bản không phải vì cô ta mà dựng.

Nếu thật sự vì cô ta, sao lại không đặt vào đoàn phim của cô ta, mà lại để sang bên đoàn bên cạnh?

May mà kỹ năng diễn xuất của cô ta đủ tốt, không để ai nhận ra điều gì, trên môi vẫn giữ nụ cười dịu dàng lễ độ: “Sao có thể vì tôi chứ, mọi người đừng đoán mò.”

Nụ cười ấy rơi vào mắt người ngoài càng giống sự khiêm tốn kín đáo.

Như thể không muốn khoe khoang mối quan hệ với Mục Tổng để gây chú ý.

Dù sao thì, người trong hai đoàn đều biết rõ hôm qua Mục Tổng đến phim trường chính là vì cô Tống.

Thương Tòng Chi nhìn mấy người bước vào, khóe mắt nhẹ nâng, chậm rãi mở miệng: “Chào buổi sáng mọi người.”

“Hôm nay hai đoàn đều nhàn rỗi vậy à?”

Câu này rõ ràng là hỏi hai vị đạo diễn đi phía sau Tống Yên.

Đạo diễn bên đoàn Thương Tòng Chi biết rõ tính cô, ho nhẹ một tiếng rồi lên tiếng: “Tòng Chi, hôm nay cô Tống qua là muốn nói lời xin lỗi với em.”

“Xin lỗi?” Thương Tòng Chi khẽ nhướn mày, khẽ cười: “Thật mới mẻ.”

Lúc này cô vẫn chưa kịp thay phục trang trong phim, chỉ mặc một chiếc đầm đen hở vai, để lộ cánh tay trắng nõn và phần vai cổ thanh tú. Làn vải lụa mềm mại ôm lấy thân hình uyển chuyển, quyến rũ, cô thì cứ thế tựa vào sofa, nhàn nhã cười một cách lười biếng, trông chẳng khác gì một tuyệt sắc giai nhân bước ra từ tranh thủy mặc.

Ánh mắt mọi người lập tức bị vẻ đẹp chói mắt này làm cho choáng váng.

Tống Yên nhìn Thương Tòng Chi, thái độ khiêm tốn, thành khẩn lên tiếng: “Cô Thương, fan của tôi trên Weibo đã nói năng quá đáng với cô, thật sự xin lỗi.”

“Dù sao thì bọn họ yêu quý tôi là thật, chỉ là hành xử hơi trẻ con. Mong cô Thương đừng chấp nhặt với họ.”

Lúc này, đáng lẽ Thương Tòng Chi nên thuận nước đẩy thuyền, nhân cơ hội này bắt tay với Tống Yên tung ra một bài thông cáo kiểu “tình chị em thắm thiết”. Như vậy thì dù là Tống Yên bị giải ước, hay Thương Tòng Chi tiếp tục hợp tác, dư luận tiêu cực trên mạng cũng sẽ nhanh chóng lắng xuống.

Cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến con đường phát triển sau này của Tống Yên trong giới thời trang.

Thế nhưng.

Thương Tòng Chi chỉ thờ ơ gật nhẹ đầu, coi như chấp nhận lời xin lỗi của Tống Yên.

Rồi chẳng có gì thêm nữa.

Mọi người đều đang chờ phản ứng tiếp theo của Thương Tòng Chi, nhưng thấy cô chỉ gật đầu mà không nói gì thêm, ai nấy đều ngơ ngác.

Tống Yên vẫn giữ nụ cười dịu dàng: “Là do tôi xin lỗi chưa đủ thành ý sao?”

Thương Tòng Chi cuối cùng cũng lên tiếng: “Đủ rồi, nên tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô.”

Nói xong, cô quay sang đạo diễn của đoàn mình: “Đạo diễn Chương, hôm nay không phải có cảnh quay gấp sao?”

Đạo diễn Chương: “Phải phải phải.”

Vốn dĩ ông ấy cũng chỉ bị đạo diễn bên đoàn kia mời sang làm trung gian. Không phải người của bên nào, một khi bên kia xin lỗi, bên này chấp nhận thì coi như xong chuyện.

Đúng là nên quay lại làm việc chính rồi.

Thương Tòng Chi nhắc vậy cũng hoàn toàn hợp lý.

Đạo diễn Chương quay sang đạo diễn đoàn bên cạnh và nữ chính: “Hai người cũng nên đi quay rồi nhỉ, hay ta cứ giải tán tại đây đi?”

Tống Yên: “...”

Nét mặt dịu dàng của cô ta suýt nữa thì sụp đổ.

Thương Tòng Chi đúng là kiểu người chẳng bao giờ đi theo lẽ thường.

Trước khi rời khỏi phòng, giọng nói lười biếng của Thương Tòng Chi vang lên:

“Cô Tống, thành ý xin lỗi của cô, tôi mong được nhìn thấy trên Weibo.”

Tô Liễm lập tức hiểu ý, mỉm cười tiễn khách, còn giải thích thêm: “Cô Tống, ý của nhà chúng tôi là, mong cô có thể kiềm chế fan trên Weibo, đừng để họ tiếp tục buông lời quá khích dưới bài của Tòng Chi.”

“Tính tình em ấy không tốt lắm, hôm nay nể mặt cô nên đồng ý không chấp nhặt với mấy bạn fan. Nhưng nếu họ còn lấn tới, thì bên này cũng không phải dễ bắt nạt, cô nói có phải không?”

Đôi môi thoa son màu hồng đất của Tống Yên khẽ giãn ra, cô ta phải dồn hết kỹ năng diễn xuất cả đời mới giữ được nét mặt không thay đổi: “Anh Tô nói rất đúng.”

Vừa quay người đi.

Nụ cười trên mặt lập tức biến mất.

Thương Tòng Chi và quản lý của cô ta đúng là quá đáng đến cực điểm.

6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.