TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 43
Chương 43

“Phụ hoàng của đệ tin chuyện đó sao? Vì thế nên sau này đệ mới bị đưa tới Vân Thủy Các à?”

Triệu Yến Hoa gật đầu đáp:

“Thuốc độc được tìm thấy trong phòng ta. Ta có biện giải rằng mình bị người khác hãm hại, nhưng chẳng ai chịu nghe lời ta cả. Dẫu sao, tất cả những gì ta có được đều là nhờ Hoàng hậu ban cho, bên cạnh ta đương nhiên cũng chẳng có người nào thật lòng trung thành cả. Sau khi bị bắt lại, ta không lập tức bị đưa tới Vân Thủy Các, mà bị nhốt một ngày. Đến ngày hôm sau mới nhận được khẩu dụ của phụ hoàng, quyết định đưa ta tới đây. Ngày hôm ấy vừa tỉnh dậy, mắt ta đã thành ra thế này rồi.”

Vậy chắc chắn là lúc bị nhốt lại, đồ ăn thức uống đã bị người động tay chân rồi.

“Nhưng đệ đã phải chịu tội thay rồi, vậy người đứng sau màn sao còn cần hạ độc đệ thêm làm gì chứ? Nhìn tình trạng của đệ thì chất độc này cũng chẳng gây chết người, hà tất phải làm thêm một việc vô ích như vậy?” Sở Dao Quang thực sự không hiểu nổi.

Sở Dao Quang cúi đầu, lẩm bẩm một mình. Triệu Yến Hoa không nhìn rõ nét mặt nàng, nhưng hắn cũng theo đó mà cúi thấp đầu xuống, để mái tóc rối che đi biểu cảm trên mặt.

Triệu Yến Hoa đột nhiên bổ sung thêm:

“Nhưng sau này khi ở lãnh cung, ta cũng nghe ngóng được vài tin tức. Sau khi Lục hoàng đệ trúng độc, cơ thể tổn hại nghiêm trọng, quanh năm ốm yếu, chỉ có thể nhàn tản điều dưỡng, nếu không sẽ không sống được lâu dài. Dung gia cũng vì thế mà chịu liên lụy, bởi vì trong gia tộc nàng ta có người làm việc tại Thái y viện. Về sau, vị tộc nhân đó lại bất ngờ ngã xuống giếng chết. Toàn bộ quan viên trong Dung gia ít nhiều đều bị cảnh cáo hoặc giáng chức. Do vậy mọi người đều ngầm mặc định rằng ta là bị Dung Quý phi xúi giục, từ nàng ta nhận lấy thuốc độc để hạ độc Lục hoàng đệ.”

Nghe xong lời kể của Triệu Yến Hoa, Sở Dao Quang cảm thấy toàn bộ sự việc dường như rất logic, nhưng vẫn chưa thể giải thích rõ được lý do vì sao người đứng sau màn lại muốn khiến Triệu Yến Hoa bị mù.

Hơn nữa, nếu thật sự là bị hạ độc, vậy nàng nên làm thế nào để chữa trị cho hắn đây?

Nàng không biết chút y thuật nào, muốn đi mời thái y thì chẳng ai nhìn thấy được nàng. Cho dù có người nhìn thấy đi nữa, thái y bình thường tuyệt đối không thể tới Vân Thủy Các, trừ khi họ không còn muốn giữ cái đầu trên cổ nữa rồi.

Vậy thì rốt cuộc phải làm thế nào đây? Sở Dao Quang chìm vào suy tư.

“Tạm thời không nhắc đến những chuyện đó nữa. Khi nào rảnh, ta sẽ tới Thái y viện lật xem sách thuốc, thử tìm xem có cách nào hóa giải độc tố không. Tuy nhiên, mắt đệ ngày càng nghiêm trọng, chắc chắn cũng có liên quan đến việc không được ăn no đầy đủ.”

Nói xong, Sở Dao Quang đứng dậy, nhìn khoảng sân hoang phế rộng lớn trong Vân Thủy Các, đột nhiên vui mừng nói:

“Hay là chúng ta khai hoang chỗ đất này ra, trồng một ít rau củ theo mùa, tới lúc đó là có thể tự mình nấu ăn rồi. Có điều là không có thịt…”

Sở Dao Quang suy nghĩ một hồi rồi bỗng nhiên vỗ tay nói:

“Đến lúc ấy, ta sẽ đến Ngự Thiện phòng xem thử, có nuôi gà con hay vịt con gì không, mang về đây nhốt lại, đợi lớn rồi sẽ làm thịt hầm cho đệ ăn.”

Nghe Sở Dao Quang vạch ra kế hoạch tương lai cho mình, Triệu Yến Hoa không nhịn được mà bật cười vui vẻ.

“Vậy tỷ tỷ tiếp tục may y phục đi, ta đi nhổ cỏ, cuốc đất.”

Sở Dao Quang hơi lo lắng nói: “Nhưng mắt của đệ...”

“Yên tâm đi tỷ tỷ, ta không phải cái gì cũng không nhìn thấy, hơn nữa ta đã ở đây ba năm, những lúc chẳng có việc gì làm, từng tấc đất ở nơi này ta đều đi qua cả rồi, sẽ không ngã đâu.”

Nói rồi, hắn liền vén tay áo lên bắt đầu đi nhổ cỏ. Nhìn thấy Triệu Yến Hoa có thể tự mình làm được những việc này, không phải việc gì cũng cần dựa dẫm vào người khác, Sở Dao Quang lại càng kiên định hơn ý nghĩ trong lòng, muốn giúp hắn thoát khỏi cuộc sống như hiện tại.

Thật ra, tính nhẫn nại của Sở Dao Quang vốn không tốt lắm, nàng có thể ngồi yên lặng chăm chú may vá được mười phút cũng đã là khá lắm rồi, đặc biệt là khi công việc may vá này thực sự rất nhàm chán.

3

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.