TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 33

Trong lúc nói chuyện, Sở Dao Quang đã lần lượt mở những bộ quần áo ra, phơi lên thanh tre.

Triệu Yến Hoa lúc này mới nhớ ra, quả thật đã rất lâu rồi hắn không đem y phục trong tủ ra phơi nắng.

Sau khi treo y phục xong, Sở Dao Quang quay đầu lại, thấy Triệu Yến Hoa đang đứng ngây ngốc ở đó, nàng liền bước lại gần hỏi:

“Đang nghĩ gì thế?”

Triệu Yến Hoa lập tức quay đầu tránh ánh mắt của Sở Dao Quang, nhưng Sở Dao Quang dường như nhìn thấu được điều gì đó, cố ý cúi người xuống, ghé sát mặt hắn để nhìn rõ hơn:

“Sao vậy? Không phải đệ đang xấu hổ đấy chứ?”

Triệu Yến Hoa, người vốn dĩ đã có thể nói chuyện khá lưu loát, giờ lại bắt đầu lắp bắp trở lại:

“Cái… cái gì! Ta không… không phải…”

Sở Dao Quang nghe vậy nhịn không được bật cười, vỗ nhẹ lên vai Triệu Yến Hoa nói:

“Đừng có xấu hổ như vậy chứ, đệ cứ coi ta như tỷ tỷ, ta xem đệ như đệ đệ. Đệ mới bao nhiêu tuổi chứ, chuyện này có gì đâu mà xấu hổ.”

Bỗng nhiên, Triệu Yến Hoa mím chặt môi, sắc mặt hơi trắng bệch đi, nhưng vẫn nghiêm túc nói rõ từng chữ:

“Ta mười tuổi rồi.”

Sở Dao Quang hơi "Ừ" một tiếng. Đây là lần đầu tiên nàng nghe Triệu Yến Hoa nói về tuổi của mình. Trước đây nàng luôn nghĩ hắn chỉ mới khoảng bảy, tám tuổi mà thôi.

Một lát sau, Triệu Yến Hoa lại tiếp tục nói: “Nam nữ hữu biệt, cho dù tuổi tác ta nhỏ hơn tỷ, nhưng tỷ cũng không thể bỏ qua vấn đề này được.”

Nghe lời này, Sở Dao Quang sững lại, trầm tư rất lâu.

Phải rồi, nam nữ vốn có sự khác biệt, bất kể là ở thời đại nào, vấn đề này cũng nên được nói rõ sớm một chút với những đứa trẻ chưa có ý thức rõ ràng về giới tính, để chúng xây dựng được nhận thức căn bản về sự an toàn.

Nhưng bản thân nàng hiện giờ đang làm gì đây? Dùng thiện ý của chính mình để giúp đỡ Triệu Yến Hoa, nhưng lại bỏ quên mất hoàn cảnh và tuổi tác của hắn.

Nếu như khiến hắn nghĩ rằng, chỉ cần ai đối xử tốt với hắn một chút là đều có thể tự tiện đυ.ng chạm vào người hắn, nhìn thấy sự riêng tư của hắn, thì điều này hoàn toàn không tốt chút nào.

Trong cung đình rộng lớn này, đặc biệt là lãnh cung xa xôi hẻo lánh, khó có thể đảm bảo được rằng một ngày nào đó không bất ngờ xuất hiện một gã thái giám già biếи ŧɦái, thân thể tàn tật, vì bị đè nén trong cung mà làm ra điều gì với Triệu Yến Hoa. Nếu điều đó xảy ra thật, thì hậu quả quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Cũng may chính bản thân Triệu Yến Hoa đã tự có ý thức về điều này và đã chủ động nói ra với nàng.

Trong lòng Sở Dao Quang không khỏi cảm thấy một trận áy náy sâu sắc.

Tới lúc này nàng mới nhận ra, bản thân không phải không có nhận thức về việc nam nữ hữu biệt, mà căn bản là chưa từng đặt Triệu Yến Hoa vào một vị trí bình đẳng để đối xử.

Đối với nàng mà nói, Triệu Yến Hoa chẳng qua chỉ là một giấc mộng của nàng. Chỉ là giấc mộng này có tính liên tục, thú vị hơn, chân thực hơn một chút.

Nó giống như một trò chơi otome giúp nàng thư giãn sau khi trải qua một ngày mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần trong cuộc sống thực tế. Đối với một nhân vật trong game, nàng dốc lòng chăm sóc, nào có bận tâm đến chuyện liệu đối phương có để ý vấn đề nam nữ hữu biệt hay không.

Nhưng giờ phút này, khi chính miệng Triệu Yến Hoa nói ra những lời ấy, nàng bỗng cảm thấy bản thân không thể tiếp tục đối xử với hắn như vậy nữa.

Một mặt luôn nói muốn giúp đỡ hắn, nhưng mặt khác lại vô tình khiến hắn lơ là đi nhận thức an toàn về sự khác biệt nam nữ. Làm vậy chẳng khác nào đạo đức giả.

Nghĩ tới đây, Sở Dao Quang chìm vào cảm giác tự trách sâu sắc. Sau đó, nàng nghiêm túc hướng về phía Triệu Yến Hoa nói lời xin lỗi:

“Xin lỗi, là do ta suy nghĩ không chu toàn, đã bỏ qua vấn đề quan trọng này. Nhưng đệ nói đúng, nam nữ hữu biệt, vì thế việc tắm rửa ta không tiện giúp đệ. Nhưng ta tin tưởng đệ hoàn toàn có thể tự mình làm được.”

3

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.