TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Nghe thấy giọng của Triệu Yến Hoa, người kia dè dặt cẩn thận bước tới.

Nhìn thấy ánh mắt Triệu Yến Hoa lại lần nữa thất thần, người vừa đến nhớ lại chuyện ban ngày, trong lòng khó tránh khỏi cảm giác kỳ quái, thế là chủ động hành lễ, lên tiếng:

“Ngũ hoàng tử, là nô tài, Tiểu Toàn Tử đây ạ.”

Nghe ra giọng nói của Trương Toàn, nhưng trong lòng Triệu Yến Hoa vẫn không hề buông lỏng cảnh giác, hắn lạnh giọng hỏi: “Trời tối thế này, ngươi đến Vân Thủy Các làm gì?”

Trương Toàn cố gắng lắng nghe cho rõ lời của Triệu Yến Hoa, cẩn thận xoa xoa hai bàn tay, thái độ có chút e dè, gượng gạo trả lời:

“Ban ngày Ngũ hoàng tử đã cứu nô tài, nô tài còn chưa kịp cảm tạ cho chu đáo, nên mới…”

Lý do này nghe ra có vẻ hợp lý, nhưng Triệu Yến Hoa vẫn không hề dao động chút nào.

Thấy Triệu Yến Hoa không phản ứng gì, Trương Toàn có hơi sốt ruột, lập tức "phịch" một tiếng quỳ xuống.

“Nô tài biết rằng nửa đêm tới đây tạ ơn thực sự có chút thất lễ, nhưng nếu không nói lời cảm ơn với điện hạ, nô tài đêm nay e rằng ăn ngủ không yên, vì vậy mới…”

Nghe Trương Toàn nói vậy, Triệu Yến Hoa im lặng một lát. Hắn không phản ứng gì đối với sự biết ơn của Trương Toàn, ngược lại còn hỏi thêm một câu:

“Vừa rồi ta ở cạnh hồ nói chuyện, ngươi đều nghe thấy hết sao?”

Vừa nghe câu này, Trương Toàn lập tức trở nên vô cùng căng thẳng.

Gã tất nhiên là nghe được. Dù không nghe rõ từng chữ, nhưng quả thật nghe thấy Triệu Yến Hoa đang tự lẩm bẩm một mình.

Như vậy thì những lời đồn về Vân Thủy Các là thật rồi. Nơi này thực sự có ma, hơn nữa Ngũ hoàng tử còn nhìn thấy con ma kia, thậm chí còn nói chuyện được. Thế chẳng phải chứng tỏ rằng, đôi mắt của Ngũ hoàng tử cũng chính là do con ma ấy chữa khỏi sao?

Trương Toàn vốn không rõ tình trạng mắt của Triệu Yến Hoa cụ thể thế nào, nhưng trong lòng đã bắt đầu suy đoán như vậy. Ngay khi đứng ở cửa có được ý nghĩ này, phản ứng đầu tiên của gã là muốn bỏ chạy, nhưng bởi quá hoảng hốt nên mới vô tình phát ra tiếng động.

Thế nhưng lúc này, khi đang quỳ trước mặt Triệu Yến Hoa, Trương Toàn bỗng cảm thấy, dù cho Vân Thủy Các thật sự có ma đi nữa, dường như cũng không phải chuyện gì quá tệ.

Bởi vì con ma kia hình như có thể giúp được Triệu Yến Hoa.

Triệu Yến Hoa không nhìn rõ được vẻ mặt của Trương Toàn, nên chẳng thể dựa vào đó để đoán biết tâm tư của đối phương, nhưng thính giác của hắn cực kỳ nhạy bén, nghe rất rõ tiếng hít thở dồn dập vì căng thẳng của Trương Toàn.

Hắn siết chặt hòn đá giấu sau lưng.

“Nô tài quả thật có nghe thấy điện hạ đang thì thầm điều gì đó. Nếu đã quấy rầy lúc điện hạ giải sầu, nô tài biết tội.”

Trương Toàn cắn răng, cuối cùng vẫn chọn cách thừa nhận. Dù sao đi nữa, nếu suy đoán trong lòng gã là thật, ở Vân Thủy Các này tồn tại một "người" mà gã không nhìn thấy được, nhưng Triệu Yến Hoa lại thấy rất rõ, thì việc gã cố tình giấu giếm cũng chẳng có lợi gì cả. Huống hồ, gã cũng không hề nghe rõ Triệu Yến Hoa cụ thể nói những gì.

Trương Toàn dập người nằm sát xuống đất, trán túa đầy mồ hôi lạnh, trong lòng nhớ lại đủ chuyện từng trải qua kể từ khi tiến cung, nhớ tới những lời mỉa mai chế giễu của đám người kia. Họ nói rằng gã cũng mù mắt rồi, muốn trèo lên cây cao thì cũng phải chọn một cái cây vững chắc, ai lại chọn một kẻ phế vật sống trong lãnh cung cơ chứ?

Nhưng mà những cây đại thụ vững chắc kia, nào có chịu nhìn tới một tiểu nhân vật như gã?

Hơn nữa quan trọng nhất là, kẻ phế vật trước mắt này lại có một kỳ ngộ đặc biệt như thế. Điều này chẳng phải giống hệt như sách đã nói: “Trời muốn trao trọng trách cho ai, trước tiên phải khiến kẻ đó chịu khổ về tâm trí, lao lực về thân thể” hay sao?

Trương Toàn nghĩ, có lẽ con ma trong lời đồn ở Vân Thủy Các này vốn chẳng phải là ma, mà là một vị tiên!

Vị tiên nhân này chọn trúng Triệu Yến Hoa, như vậy chứng tỏ tương lai của hắn nhất định sẽ vô cùng sáng lạn!

Gấm vóc thêm hoa nào có thể sánh với việc đưa than ngày tuyết lạnh, nếu như lúc này gã chọn lựa đi theo Triệu Yến Hoa, một khi tương lai hắn thực sự được tiên nhân phù trợ mà đắc thế, thì bản thân gã, với tư cách là người đầu tiên bày tỏ lòng trung thành, nhất định sẽ có một tiền đồ vô hạn. Nói không chừng, tương lai tổng quản thái giám chính là gã.

9

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.