TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17: Chị thật là hư hỏng, nói mấy câu nghe mờ ám quá đi

Dạo này, Vương Dĩ Mạt bận rộn hơn hẳn. Ngoài việc mỗi ngày dành thời gian học tập Conan thì cô còn phải chuẩn bị cho bộ phim mới, đồng thời vẫn không quên đi học cưỡi ngựa đều đặn.

*

Khi gặp lại Lương Tu, bộ phim đã sắp khai máy.

Trước ngày khởi hành, cô chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn cho hắn. Cô quyết định coi chuyện hiểu lầm lần trước như chưa từng xảy ra.

Ban đầu, bầu không khí giữa họ khá tự nhiên và hòa thuận. Cho đến khi kẻ nào đó không biết điều lại lôi chuyện cũ ra nhắc.

"Chị ơi, lần trước tôi uống hơi nhiều, hình như thuốc trong rượu mạnh quá, có… có phải là tôi đã làm gì thất thố với chị không?"

Vương Dĩ Mạt ngẩng lên, ném cho hắn một ánh mắt cảnh cáo: *Ngậm miệng lại dùm đi.*

Nhưng người kia hoàn toàn không biết điều, thấy cô không nói gì thì tiếp tục:

"Chắc chị và anh Nam Chu giỏi lắm nhỉ, uống loại rượu đó mà không có phản ứng gì cả."

"Nhưng anh ấy thì do sức khỏe tốt, còn chị thì…" Hắn nhìn cô từ đầu đến chân, như chợt bừng tỉnh: "Chẳng lẽ là vì chị… lãnh cảm với chuyện giường chiếu sao?"

"Cậu thật là quá đáng!"

Vương Dĩ Mạt không muốn dây dưa thêm mà đứng phắt dậy, bỏ lên tầng: "Cậu mau dọn đồ đi, tối nay chúng ta phải xuất phát đấy."

*

Lịch trình là do trợ lý của Hạ Nam Chu sắp xếp, nếu không phải vì anh thì cô đời nào chịu khó hầu hạ cái tên mưu ma chước quỷ này chứ!

Cô mở vali của Lương Tu ra, liên tục xếp đồ vào. Kể từ khi kết hôn với Hạ Nam Chu, kỹ năng dọn đồ của cô đã đạt đến đỉnh cao, những chuyện khác không học được, riêng khoản này lại rất thành thạo.

Không cần Lương Tu nhắc, cô đã sắp xếp quần áo, đồ dùng cần thiết của hắn một cách gọn gàng và ngăn nắp.

Khi đã hoàn thành hai chiếc vali lớn, chuẩn bị đóng nắp thì Lương Tu từ đầu giường lấy ra một món đồ, đưa tới trước mặt cô: "Chị cho cái này vào luôn nhé."

Cô nhìn thứ trong tay hắn rồi nhướn mày, khóe môi cứng đờ. Cô ngẩng lên, hỏi: "Thứ này mang lên máy bay được sao?"

"Được chứ."

"Chúng ta đi quay phim mà cậu mang nó theo làm gì?!"

"Để lúc cô đơn thì dùng thôi~"

"Thôi đi! Đến nơi rồi mua không được à? Mang thứ này theo nhỡ ai đó phát hiện thì sao?!"

"Không được! Mấy loại khác em không quen dùng, em chỉ thích cái này thôi!"

"Chị nhìn mà xem, thứ này không chỉ rung, mà còn…" Hắn vừa nói, vừa thao tác cho cô xem, âm thanh "rè rè" phát ra khiến da đầu cô tê dại.

"Chị thấy chưa? Nó còn phát nhiệt, thay đổi tần số, mà đỉnh nhất là…"

"Được rồi, được rồi, đừng nói nữa! Mang, tôi mang cho cậu, được chưa?!"

Nghe vậy, Lương Tu che miệng cười khúc khích: "Chị thật là hư hỏng, nói mấy câu nghe mờ ám quá đi~"

Vương Dĩ Mạt trừng mắt, vội vàng nhét món đồ đó vào góc vali rồi khóa chặt lại ngay, sợ hắn lôi thêm thứ kỳ quái nào khác ra nữa.

*

Bộ phim họ chuẩn bị quay tên là *Tần Phi Truyện*. Dù chỉ đóng vai phụ nhưng đúng như Hạ Nam Chu nói, tuyến nhân vật của họ rất hay, cách xây dựng nhân vật cũng cực kỳ hấp dẫn.

Lương Tu vào vai một công tử ốm yếu, thường xuyên bị bệnh tật hành hạ. Vương Dĩ Mạt đóng vai một nữ hiệp câm – người hầu trung thành bên cạnh hắn từ nhỏ.

Bề ngoài, hai người là chủ-tớ, nhưng thực chất giữa họ tồn tại một mối quan hệ đầy cảm xúc kìm nén, mơ hồ mà ám muội.

Vai của Lương Tu thiên về trí óc, vai của Vương Dĩ Mạt thiên về hành động. Hai người phối hợp nhịp nhàng, cùng nhau vượt qua muôn trùng hiểm nguy, với mục tiêu trả thù làm mạch truyện chính.

11

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.