TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18: Ngày quay phim đáng nhớ

Nhưng đến cuối cùng, thù chưa trả được, nữ hiệp câm đã chết trong một cái bẫy được tính toán tinh vi. Công tử hết bước này đến bước khác đều đi đúng, nhưng chỉ sai một bước cuối cùng. Và sai lầm ấy khiến hắn mất đi người quan trọng nhất.

Cuối phim, hắn dốc hết sức ôm lấy thi thể của nữ hiệp, cùng nữ hiệp nhảy xuống vực sâu vạn trượng.

*

Cảnh đầu tiên của Vương Dĩ Mạt là cảnh rơi xuống nước.

Và đó là một cảnh quay vào ban đêm.

Tối hôm đó trời đổ mưa phùn. Vương Dĩ Mạt thay đồ, đứng trên cây cầu, nhìn màn mưa rơi và đám diễn viên quần chúng xung quanh, cảm thán: "Rơi xuống nước được cộng thêm 40 tệ, mưa lại cộng 40 tệ nữa. Tính ra cũng đáng nhỉ."

Trong cảnh này, rất nhiều diễn viên quần chúng phải rơi xuống nước. Cô từng làm diễn viên quần chúng nên rất hiểu cảm giác của họ.

Cô chỉ là một nữ hiệp rơi xuống nước như bao người khác, nhưng nhân vật của cô lại có cảnh quay cận mặt. Dù thời lượng ngắn nhưng đãi ngộ như vậy đối với cô mà nói là chưa từng có.

Đạo diễn vừa hô "Diễn!", tất cả diễn viên đều đồng loạt rơi xuống nước.

Người từ cửa sổ tầng hai nhảy xuống, người từ mép bờ trượt xuống, cũng có người bị đá bay xuống sông.

Theo kịch bản, nhân vật của Vương Dĩ Mạt là tự nguyện nhảy xuống để cứu vị công tử mà cô hầu hạ.

Đúng vậy, trong cảnh quay tối nay, vốn dĩ cũng có cả Lương Tu.

Lương Tu không có cảnh quay cận mặt, chỉ là một phân cảnh thoáng qua khi rơi xuống nước. Hạ Nam Chu thậm chí còn chu đáo tìm hẳn một diễn viên đóng thế cho hắn.

Vậy mà khi Vương Dĩ Mạt vừa nhảy lên, một tiếng quát giận dữ chói tai vang lên: "Vương Dĩ Mạt! Cô đang làm cái quái gì vậy?!"

Cô không kịp dừng lại, cả người rơi thẳng vào dòng nước lạnh buốt, lập tức ngoi đầu lên.

Nhưng ngay khi vừa thở được một hơi, một tràng chỉ trích như đổ xuống đầu cô: "Cô là nữ hiệp! Cô nhảy cho ra dáng một chút được không?! Cái tư thế lúc nãy của cô là gì hả?! Còn tệ hơn cả mấy diễn viên quần chúng bị đá xuống nước bên cạnh cô nữa!"

Vương Dĩ Mạt ngẩn người, sững sờ quay đầu lại, cuối cùng nhận ra người đang mắng mình là… Hạ Nam Chu.

Đúng rồi, anh là đạo diễn.

Nhưng mà không chỉ cô, mà cả đoàn phim đều bất ngờ. Không ai ngờ rằng người như Hạ Nam Chu lại… văng tục?!

Vương Dĩ Mạt biết tính khí của anh không tốt, nhưng chỉ ở nhà, trước mặt cô thì anh mới không kiềm chế. Còn bên ngoài thì anh luôn mang hình ảnh của một "Hạ đại hiệp" uy nghiêm và nhã nhặn.

Mọi người đều biết anh nghiêm khắc khi quay phim, nhưng chưa từng thấy anh thẳng thừng quát mắng thô lỗ như vậy.

Thế nên, chắc chắn là cô diễn quá tệ!

Không khí trên trường quay trở nên im lặng đến mức nghẹt thở. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô: có người chế nhạo, có người trách móc, cũng có người khinh thường.

Vương Dĩ Mạt vội vã giơ tay lên, nói như xin lỗi:

“Lỗi của tôi! Làm lại!"

---

Lần thứ hai…

"Vương Dĩ Mạt! Cô đang múa chân à?! Cô nghĩ cô là nghệ sĩ xiếc hả?! Hay cô định thi nhảy cầu?!"

Lần thứ ba…

"Vương Dĩ Mạt! Mặt nạ của cô rơi rồi kìa! Cô lại định làm trò gì đây?!"

Lần thứ tư…

"Vương Dĩ Mạt! Cô muốn tôi tìm diễn viên đóng thế cho cô luôn đúng không?! Hay là để tôi tự làm cho rồi hả?!"

Lần thứ năm…

"VƯƠNG! DĨ! MẠT! CÚT RA KHỎI ĐÂY CHO TÔI!!!"

Vương Dĩ Mạt bị mắng thậm tệ, đành thất thểu quay về phòng nghỉ, ngồi bần thần trên ghế, đầu óc xoay vòng, liên tục tự kiểm điểm bản thân.

11

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.