TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Có điều, lớp thịt cậu mới khổ cực dưỡng được trên phi thuyền, mấy hôm nay lại sụt xuống hết. Cả nhà đều xót xa không thôi, mỗi lần trò chuyện qua video đều dặn dò cậu phải ăn nhiều vào.

Đường Nhung sờ bụng no căng, chớp mắt vô tội.

Đến ngày thứ ba, quản gia mở khoang học tập, bảo Đường Nhung ngồi vào.

Thật ra từ hai hôm trước cậu đã biết mình sắp đi nhà trẻ, sớm chuẩn bị sẵn sàng, và vẫn luôn háo hức chờ ngày khai giảng.

Cậu rất vui vì mình được đi học.

Bà từng nói, sau khi sinh kiểm tra thiên phú là cơ hội đầu tiên để rời khỏi tinh cầu rác, còn học tập chính là cơ hội thứ hai.

Đế quốc cần người có thiên phú tinh thần lực mạnh, nhưng đồng thời cũng cần những người thông minh và có năng lực.

Cậu không có thiên phú ở mặt tinh thần lực, thì chỉ còn cách học hành chăm chỉ. Nhưng học lại tốn rất nhiều tiền, mà cậu không có điều kiện. Khi bà còn sống, bà hay xoa đầu cậu, nói dù có phải bán hết nồi niêu xoong chảo cũng phải cho cậu đi học. Sau khi bà mất, Đường Nhung cũng không dám mơ tưởng đến chuyện đi học nữa.

Không ngờ, bây giờ cậu lại thực sự có thể đi học.

Đường Nhung phấn khởi ngồi vào trong khoang học tập.

Tất cả thông số trong khoang đều đã được điều chỉnh từ trước, cậu vừa ngồi xuống là có thể bước vào lớp học ảo.

Hình ảnh trong lớp học ảo được dựng mô phỏng y như dáng vẻ thật ngoài đời của cậu.

Một số người muốn trải nghiệm thật hơn thường điều chỉnh cảm nhận năm giác quan lên 100%, nhưng vì sợ Đường Nhung bị va chạm sẽ thấy đau nên quản gia đã đặc biệt chỉnh chỉ số “cảm nhận đau đớn” xuống còn 30%.

Trước khi khởi động, ông còn dặn dò cậu mấy câu, sợ cậu sẽ thấy sợ hãi với môi trường mới.

Thật ra, sau sự việc chưa thích nghi với khí hậu, cả nhà từng định hoãn lịch nhập học lại, vì đâu có gì phải vội. Nhưng chính Đường Nhung nôn nóng muốn đi học, vậy thì đành chiều theo ý cậu.

Nghe nói rất nhiều bé lần đầu đi nhà trẻ ảo đều sẽ khóc, nên quản gia quyết định sẽ đứng chờ suốt cả buổi học bên ngoài khoang học tập.

Màn hình trước mắt thoáng tối đi, sau đó cảnh vật xung quanh Đường Nhung liền thay đổi. Cậu khẽ nắm chặt tay, hơi hồi hộp.

Trong đầu, hệ thống lên tiếng trấn an: [Đừng lo, ký chủ. Đây là lớp học ảo. Phía trước có giáo viên và các bạn nhỏ khác, cậu có thể đến chào hỏi thử xem.]

Có hệ thống bầu bạn, tâm trạng Đường Nhung cũng bình ổn lại.

Biết đây là nơi an toàn, cậu cũng không thấy sợ lắm. Dù sao tinh cầu rác ban đêm còn đáng sợ hơn nhiều, cậu cũng từng một mình vượt qua biết bao đêm như vậy, gan cũng không phải nhỏ.

Chỉ là lần đầu đi học, có chút hồi hộp cũng là chuyện bình thường.

Nghe theo lời hệ thống, ánh mắt Đường Nhung rơi vào mấy người cách đó không xa.

Là một giáo viên và mấy bé tầm tuổi cậu.

Giáp viên đang sắp xếp chỗ ngồi, các bé thì đã bắt đầu chọn vị trí mình thích.

Lớp mẫu giáo chỉ có chưa tới mười học sinh, phòng học lại rất rộng, nên ngồi đâu cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy.

Thấy vậy, Đường Nhung bước tới.

Ngồi ở hàng ghế cuối cùng, Thẩm Mộ Hàn đang khoanh tay, ánh mắt khẽ chuyển sang Đường Nhung vừa bước ngang qua, nhìn chăm chú theo bóng dáng nhỏ nhắn đang tiến về bục giảng, mái tóc đen mềm mại rũ xuống vai, có một sợi tóc vểnh lên như nhúm lông ngốc nghếch.

…Một bé gái thật xinh đẹp.

Tiểu Nhung: 0.0 Bé gái á? Tớ hả?!

Đường Nhung không để ý tới ánh mắt của Thẩm Mộ Hàn, lập tức bước những bước chân ngắn nhỏ đi tới trước mặt giáo viên trên bục giảng.

Cô giáo trông chừng khoảng hai mươi lăm tuổi, mang gương mặt bầu bĩnh như búp bê, tóc tết bím gọn gàng buộc cao, đuôi tóc buông xuống chạm vai. Cô mặc một chiếc váy đồng phục đơn giản, cả người toát lên cảm giác dịu dàng và mềm mại, đúng kiểu mà trẻ con sẽ rất thích.

Thấy Đường Nhung đi tới, ánh mắt cô cũng rơi xuống người cậu bé.

Cô giáo đã sớm nhận được hồ sơ của tất cả học sinh trong lớp, dĩ nhiên biết thân phận của Đường Nhung, lập tức mỉm cười bước tới, cúi người xuống chủ động hỏi: “Tiểu Nhung đến rồi à? Cô là cô giáo Bánh Trôi. Các bạn nhỏ đang chọn chỗ ngồi mình thích, con muốn ngồi ở đâu nào?”

Cô biết, cậu nhóc này chính là thiếu gia nhỏ nhà họ Đường, người đang được bàn tán xôn xao trên Tinh Võng gần đây.

Thật ra, lớp học này toàn những đứa trẻ “không đơn giản”. Ngoài Đường Nhung, mấy bé còn lại cũng đều là con em các nhân vật cấp cao, đặc biệt là cậu bé đang ngồi cuối lớp, vừa vào đã không nói lời nào, chính là Thái tử.

Để trở thành giáo viên của lớp này, cô phải ký một loạt hợp đồng với quy định ngặt nghèo, lời ăn tiếng nói đều bị giới hạn nghiêm ngặt. Nhưng ngược lại, số không sau dấu phẩy kia thực sự khiến người ta cảm thấy xứng đáng.

7

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.