TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13

Cánh cổng kiểu cổ cao quá so với chiều cao của Đường Nhung. Quản gia chủ động giúp cậu mở cửa.

Đường Nhung nép bên cạnh quản gia, tò mò nhìn hồ ly nhỏ, rồi lại chuyển ánh mắt sang chim nhỏ trong l*иg sắt đang ngậm một đóa hoa trắng.

Hồ ly nhỏ đã sớm vẫy chín cái đuôi, nhưng để tránh làm dơ móng, sau khi được đeo dây xích, nó được người hầu bế lên. Chín cái đuôi lông xù liên tục cọ cọ vào quần áo người hầu.

Chim nhỏ và Đường Nhung bốn mắt nhìn nhau.

Nó khẩn trương đến nỗi từng chiếc lông đều dựng đứng cả lên. Cái mỏ đang ngậm hoa bỗng run lên, “rắc” một tiếng, cắn đứt luôn cuống hoa.

“Rắc.”

Đóa hoa rơi thẳng xuống đáy l*иg.

“!!!”

Toàn bộ chim nhỏ như hóa đá.

Nó… lại làm hỏng chuyện rồi!!!

Đó là đóa hoa mà nó chọn lựa cẩn thận nhất!

Vậy mà còn chưa kịp đưa đến tay em trai, đã bị chính mình… làm hỏng mất rồi.

Tim chim nhỏ như rơi theo cánh hoa ấy.

Đóa hoa cũng không nhỏ, khi rơi xuống đáy l*иg, âm thanh phát ra khiến mọi người và cả thú lông xù đều chú ý.

Hồ ly nhỏ vểnh tai, quay đầu nhìn sang chị mình, ánh mắt nhanh chóng rơi vào đóa hoa vừa rơi.

Chín cái đuôi phía sau nó lập tức khựng lại.

Đó là đóa hoa mà nó cùng chị hai chọn. Chị hai trong hình thái chim nhỏ đã vỗ cánh bay khắp vườn, ngậm hết đóa này đến đóa kia, rồi lại vứt bỏ. Khu vườn hoa bị giẫm nát hơn nửa, cuối cùng mới chọn được đóa đẹp nhất ấy.

Mà bây giờ…

Quản gia là người phản ứng đầu tiên. Ông nhanh chóng mở l*иg chim, nhặt lấy đóa hoa bị rơi, nhẹ nhàng đặt trong lòng bàn tay, chủ động hỏi: “Là muốn tặng cho Tiểu Nhung sao?”

Chim nhỏ thoát khỏi trạng thái đờ đẫn, nhìn theo ánh mắt cổ vũ của quản gia, vội vàng “chíp” một tiếng.

Nhưng cảm thấy âm lượng chưa đủ, nó lại cao giọng thêm một chút:

“Chíp, chíp!”

Đúng vậy, là lễ vật tặng cho em trai.

Tuy rằng… tuy rằng nó không cẩn thận làm hỏng mất rồi.

Trả lời xong, chim nhỏ thấp thỏm nghiêng đầu liếc nhìn về phía đứa nhỏ đứng bên cạnh quản gia.

Đứa nhỏ đang chăm chú nhìn nó, đôi mắt xanh nhạt trong veo như đá quý, lông mi dài cong vυ"t như búp bê Tây Dương, ánh mắt mềm mại dịu dàng, không hề có một tia khó chịu hay thất vọng vì đóa hoa bị nó cắn đứt.

Quản gia lập tức cúi người, nâng đóa hoa rơi lên, nhẹ nhàng đưa đến trước mặt Đường Nhung.

Đường Nhung mắt sáng lấp lánh, chăm chú nhìn đóa hoa nhỏ xinh xắn.

Đây là lần đầu tiên cậu nhận được lễ vật từ một con chim nhỏ.

Ở hành tinh rác rưởi, chim chóc thường rất sợ người. Chưa kịp tới gần, chúng đã vỗ cánh bay mất.

Đường Nhung không vội vàng đưa tay ra nhận, mà để lại một câu “Chờ một chút!” rồi xoay người chạy vội vào phòng.

Hệ thống từng nhắc nhở cậu, loài chim cũng thuộc nhóm động vật, có thể gây dị ứng. Dị ứng có thể đến từ lông, nước bọt, hay thậm chí là tiếp xúc da.

Mà đóa hoa kia vừa rồi rõ ràng đã bị chim nhỏ ngậm trong mỏ.

Có thể sẽ khiến cậu dị ứng.

Nhưng cậu không muốn từ chối món quà của chim nhỏ.

Cùng lúc đó, trong một căn phòng khác.

Một con sư tử khổng lồ bị nhốt trong l*иg có khắc phù văn, miệng bị chụp khóa kim loại, cả thân thể bị trói bởi từng vòng xích lạnh lẽo.

Trên người nó toát ra luồng khí hung bạo đáng sợ, nhưng đôi mắt lại bất ngờ dịu dàng, hoàn toàn không hợp với vẻ ngoài dữ tợn kia.

Nó đang chăm chú nhìn một màn hình nhỏ trước mặt.

Trong màn hình, con chim nhỏ trong l*иg sắt đang lo lắng đến mức gần như rối loạn, liên tục vỗ cánh vặn vẹo, suýt thì nhổ sạch lông trên người.

Cửu Vĩ Hồ kịp thời phát ra một tiếng “A” nhẹ, mới khiến nó hơi bình tĩnh lại.

Cuối cùng, đứa nhỏ ôm về một cái ly gần như đầy nước, chủ động giơ cao, đưa về phía quản gia: “Bác ơi, để hoa hoa vào đây nè, như vậy sẽ sống được lâu hơn.”

Giọng nói mềm mại như được rót thêm chút mật ong ngọt ngào.

Quản gia lập tức cúi người, phối hợp thả hoa vào trong ly.

Đóa hoa nhỏ hơi nhỏ hơn miệng ly một chút, thả vào là vừa vặn chạm nước.

Đứa nhỏ tò mò nâng ly hoa lên nhìn sát vào mắt, vui vẻ ngắm nghía, cực kỳ trân trọng món quà đầu tiên của mình.

Cửu Vĩ Hồ quẫy đuôi vù vù, chim nhỏ cũng mừng rỡ xòe cánh, vui vẻ hẳn lên.

Hình ảnh ấm áp ấy thật quá đỗi tốt đẹp.

Nó đã bao lâu chưa nhìn thấy hình ảnh làm nó cảm thấy chữa lành như vậy… Bao nhiêu tinh thần lực hỗn loạn trong cơ thể đều lắng lại.

Nó kinh ngạc thử điều chỉnh tinh thần lực lần nữa, và ngay giây tiếp theo, sư tử lớn bỗng hóa thành một chú sư tử con.

Mọi xiềng xích trên người cũng tự động rơi xuống.

7

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.