TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Cách cậu ta nói chuyện, giống như muốn cậu yên tâm, không cần vội.

Buổi sáng khi nghe thấy bản nhạc Tạ Thời Nhiễm đang luyện, Quý Ngôn đã nhận ra đó là một khúc nhạc gợi lên ghen tuông.

Mà Sở Chiêu khi ấy chẳng hề biết chuyện, lại bị một người đàn ông khác tiếp cận, trò chuyện.

Sở Chiêu đơn thuần và dễ tin đến mức, chỉ cần ai nói đôi ba câu là đã ngoan ngoãn đi theo.

Quý Ngôn hiểu rõ mình không thể chờ đợi thêm.

Thế nên cậu ta càng muốn để Sở Chiêu cảm nhận được tình cảm của mình, cũng để chính mình không thể chối bỏ ham muốn ấy.

Dù Sở Chiêu chưa yêu cậu ta, nhưng cậu ta tuyệt đối sẽ không giống một số người khác - nắm được rồi lại buông tay.

...

Tối hôm đó, tổ chương trình chuẩn bị tiệc nướng bên bờ biển.

Các thực tập sinh tụ tập cùng nhau, vừa chơi vừa nướng thịt, rộn ràng tiếng cười.

Sở Chiêu tìm một góc yên tĩnh để lặng lẽ rời đi. Cậu ngồi trên chiếc ghế dài ven biển, lắng nghe gió thổi.

Ngoài khơi, ánh đèn rải rác phản chiếu trên mặt biển, xa xa là những dãy núi thấp lấp lánh ánh sáng, kéo dài vô tận.

Trong tiếng gió biển còn lẫn âm thanh sóng vỗ, tiếng bọt nước tan ra, cùng tiếng nhạc mơ hồ vang lên từ phía xa.

Tạ Thời Nhiễm bước đến, khoác thêm cho cậu một chiếc áo ngoài.

“Gió biển lạnh, mặc vào kẻo cảm lạnh.”

Sở Chiêu mỉm cười với cậu ta, ôm chặt lấy áo khoác. Bầu không khí này, giống như một lời mời để bắt đầu một cuộc trò chuyện thân tình.

Tạ Thời Nhiễm đưa tay ra, như vô tình hỏi:

“Trước đây cậu từng yêu ai chưa?”

Sở Chiêu khẽ gật đầu, ngẩng lên nhìn bầu trời đầy sao: “Từng rồi.”

Tạ Thời Nhiễm hơi sững lại, không ngờ cậu từng yêu. Cậu ta cố giữ nụ cười, tiếp tục hỏi:

“Là một người thế nào? Có thể kể cho tôi nghe không?”

“Là một người rất tốt.”

Sở Chiêu ngập ngừng rồi nói, sau đó bổ sung: “Anh ấy đối xử với tôi rất tốt.”

“Vậy sao hai người lại chia tay?” Tạ Thời Nhiễm lại hỏi.

“Vì... anh ấy cảm thấy tôi không đủ thích anh ấy.” Sở Chiêu trả lời bằng giọng rất bình thản.

Tạ Thời Nhiễm khựng lại: [Chỉ vì thế thôi sao?]

“Nhưng thế nào mới là thích?” Sở Chiêu nhìn thẳng vào Tạ Thời Nhiễm, nghiêm túc hỏi.

“Tôi muốn cùng anh ấy đi học, ăn cơm, đọc sách...” Giọng Sở Chiêu như đang nhớ lại chuyện cũ, có chút xa xăm.

“Tôi muốn ở bên anh ấy. Như vậy không phải là thích sao?”

Tạ Thời Nhiễm im lặng một lúc, rồi nói khẽ: “Có lẽ cậu chỉ là quen có anh ta bên cạnh, chứ chưa hẳn là thích.”

Thực ra, không phải vậy...

Chỉ là Tạ Thời Nhiễm không biết, vì cậu ta chưa từng trải qua tình cảnh lúc đó nên không thể đưa ra câu trả lời chính xác. Nhưng trong thâm tâm, cậu ta vẫn hy vọng Sở Chiêu đã từng thật sự thích người đó.

Sở Chiêu khẽ ôm lấy áo khoác, đáp: “Có lẽ vậy.”

Sở Chiêu lớn lên trong một gia đình vừa ấm áp vừa khắt khe. Mẹ cậu là bác sĩ, cha cậu là giáo sư đại học.

Gia đình rất yêu thương cậu, nhưng vì bận rộn với công việc nên thật sự không có nhiều thời gian ở bên.

Vì vậy, Sở Chiêu nhập học sớm hơn bạn bè cùng lứa hai năm.

Cậu tiếp thu rất nhanh, những kiến thức tiểu học hầu hết đều được cha mẹ dạy trước ở nhà nên chuyện học hành đối với cậu gần như không có áp lực.

Tuy nhiên, sự chênh lệch tuổi tác lại khiến Sở Chiêu trở nên đặc biệt nổi bật ở cấp hai - nhất là về tính cách.

Con trai vốn trưởng thành chậm, huống hồ Sở Chiêu lại nhỏ hơn bạn bè tận hai tuổi, trông càng trẻ con hơn.

Thời cấp hai, nhìn cậu thực sự quá non nớt. Thế nên, dù Sở Chiêu có ngoại hình ưa nhìn, cậu cũng chưa từng tận hưởng những ưu thế mà tuổi dậy thì mang lại.

Phải đến cấp ba, mọi thứ mới bắt đầu thay đổi.

Sở Chiêu cao thêm chút ít, gương mặt cũng dần nở nang, đường nét hài hòa hơn. Khi ấy, nhiều lần cậu còn bị nhầm thành con gái vì làn da trắng trẻo, gương mặt thanh tú.

Lên cấp ba, trông cậu đã ra dáng một nam sinh, nhưng chỉ dừng ở mức “đúng chuẩn” chứ chưa thật sự nổi bật.

Tuy nhiên, các bạn nữ tuổi mới lớn lại hay bị thu hút bởi những chàng trai cao ráo, đẹp trai mà Sở Chiêu thì hoàn toàn phù hợp hình mẫu ấy.

Cậu trở thành đối tượng để các bạn nữ gửi gắm tình cảm ngây ngô - thi thoảng tặng đồ ăn vặt, hoặc trực tiếp viết thư tình.

Nhưng với Sở Chiêu, vốn dĩ vẫn chỉ là một chàng trai non nớt như học sinh cấp hai, mọi cảm xúc ấy vẫn chưa thực sự chạm đến trái tim cậu.

1

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.