TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21

Cậu khựng lại, mặt thoáng ửng đỏ: “Nhưng... cũng coi như gián tiếp rồi...”

“Không sao đâu, nước cậu uống rồi thì tôi uống tiếp cũng chẳng có gì.” Tạ Thời Nhiễm cười khẽ, vừa nói vừa kề môi vào chỗ Sở Chiêu cầm, hút một ngụm.

“Ngọt thật.” Nụ cười Tạ Thời Nhiễm càng tươi hơn, giọng vui vẻ.

Đôi tay Sở Chiêu khựng lại: [Quý Ngôn vẫn còn ở đây... Dù chỉ là chia sẻ đồ uống thôi, nhưng cách nói này dễ khiến người khác hiểu lầm.]

Quý Ngôn nghiêng đầu, ánh mắt thẳng hướng về phía Sở Chiêu. Sở Chiêu giả vờ như không nhận ra, cúi đầu im lặng, hớp một ngụm lớn nước dừa.

“Miệng của Sở Chiêu có vị gì?” Quý Ngôn hỏi thẳng, giọng lạnh lùng, không buông tha.

Sở Chiêu nghe vậy liền bị sặc nước dừa, ho khan đến đỏ cả mặt. Tạ Thời Nhiễm vươn tay vỗ nhẹ lưng Sở Chiêu nhưng ánh mắt lại liếc về phía Quý Ngôn, trong ánh nhìn ẩn chứa ý trách móc.

Quý Ngôn im lặng, không nói thêm gì.

Đúng lúc không khí đang căng như dây đàn, có người từ xa bước đến, phá vỡ tình thế.

“Tạ Thời Nhiễm, Sở Chiêu, đạo diễn tìm hai cậu.” Người đó mỉm cười nói, ánh nắng lướt qua cả ba, khiến bầu không khí như chậm lại.

“Vậy bọn tôi đi trước.” Sở Chiêu vội đáp.

Tạ Thời Nhiễm cũng biết không nên dây dưa thêm, nhanh chóng kéo Sở Chiêu rời khỏi Quý Ngôn.

Đạo diễn muốn quay một bộ ảnh quảng bá với Sở Chiêu và Tạ Thời Nhiễm. Sau khi thay trang phục, chỉnh lại tạo hình, Sở Chiêu phát hiện Hạ Ca cũng ngồi sẵn bên trong.

Cả ba cùng lên du thuyền.

Trên boong tàu phủ mái vòm trắng, ghế ngồi hình nửa vầng trăng giống như ghế café ngoài trời. Ở giữa bàn đặt một khay đầy trái cây nhiệt đới tươi ngon.

Sở Chiêu mặc một bộ đồng phục thủy thủ với áo sơ mi trắng, tay áo xắn cao, phối với quần short xanh đậm.

Gió biển thổi rối mái tóc mái ngang của cậu khiến Sở Chiêu thoạt nhìn như một thiếu niên vừa mới bước qua tuổi trưởng thành vẫn còn phảng phất nét ngây ngô.

Ống kính máy quay lướt qua Tạ Thời Nhiễm và Hạ Ca, rồi dừng lại ở Sở Chiêu. Hai người một trái một phải ngồi kề bên, cùng mặc đồng phục thủy thủ. Tuy cả ba đều mặc cùng một bộ đồng phục, nhưng mỗi người lại toát lên một khí chất hoàn toàn khác nhau.

Tạ Thời Nhiễm khoác lên mình dáng vẻ như thiếu niên bước ra từ truyện tranh thanh xuân, còn Hạ Ca lại mang phong thái của một đại diện thể dục mặc đồng phục thể thao thanh lịch.

Theo yêu cầu của nhϊếp ảnh gia, Sở Chiêu cùng họ tạo dáng trên boong du thuyền.

“Được rồi, giờ chúng ta chụp thêm một bộ ảnh nữa.” Đạo diễn nói, rồi cầm đến một bó hoa hồng.

Nhϊếp ảnh gia để một đóa hồng ở gốc chân của Tạ Thời Nhiễm, nửa đầu hoa khẽ tựa lên bắp chân cậu ta. Tiếp đó, một cánh hoa hồng khác được cài nhẹ vào cúc áo gần ngực cậu ta.

Sở Chiêu vì tư thế tạo dáng mà vạt áo bị xô lệch, để lộ phần da nơi eo và bụng. Có một đóa hồng được đặt lên bụng cậu, thêm một đóa khác được ghim vào cạp quần gần hông, rồi đạo diễn ra hiệu Hạ Ca cúi xuống cắn cánh hoa đó.

Hạ Ca khẽ cụp mắt, lông mi dài rủ xuống, che khuất ánh nhìn sâu trong đôi mắt.

Bức ảnh cuối cùng cho ra hiệu ứng: Sở Chiêu tựa vào lan can, vành môi đỏ mọng ngậm một cành hoa hồng đỏ thẫm, đôi chân thon dài vắt chéo, toát ra vẻ kiêu kỳ và duy mỹ.

Tạ Thời Nhiễm giữ chặt cổ tay bên ngoài của cậu, cúi đầu khẽ cắn cánh hoa kia, ánh mắt lặng lẽ dõi theo khóe môi Sở Chiêu.

Hạ Ca thì quỳ một chân lên ghế, một tay chống vào lan can, người hơi nghiêng về phía bụng cậu, giữa môi là một cánh hoa hồng, ánh mắt chứa đựng nét u ám đầy mơ hồ.

Đạo diễn cực kỳ hài lòng với bộ ảnh này, mỉm cười gật đầu, vẫy tay cho họ nghỉ ngơi.

“Đạo diễn, bộ đồng phục này bọn tôi có thể giữ lại được không?” Tạ Thời Nhiễm tranh thủ hỏi.

“Được chứ, đồ tài trợ mà, các cậu muốn mặc về cũng được.”

Tạ Thời Nhiễm khẽ chớp mắt, nhẹ nhàng nói một tiếng cảm ơn.

“Sở Chiêu, bộ này mặc lên trông cậu thật sự rất hợp, nhớ đừng để bị cảm nhé.”

“Ừm.” Sở Chiêu gật đầu, đây cũng là lần đầu tiên cậu mặc đồ bơi liền tay.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.”

“Được.” Sở Chiêu gật đầu, quay sang nói với Hạ Ca.

...

Buổi sáng chơi nhiều hoạt động, lại phơi nắng chói chang, nên buổi chiều Sở Chiêu quyết định nghỉ ngơi tại khách sạn.

1

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.