TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 53
Chương 53

Trong tầm mắt mờ mịt của Mondi, người đàn ông ấy cẩn thận nâng một chiếc túi trắng như thể đang nâng bảo vật, rồi dùng chậu hứng một ít bột trắng như tuyết từ bên trong.

Anh ta múc thêm nước, bắt đầu nhào nặn trên một tấm gỗ.

Nửa tiếng sau, anh ta hài lòng cầm những sợi dài trắng muốt vừa làm xong, thả vào nồi nước đang sôi ùng ục.

Một mùi thơm ngào ngạt tức thì lan ra từ chiếc nồi.

“Hừm… Hắn định dụ ta đầu hàng bằng đồ ăn sao?”

“Đã nghe nói loài người chuyên dùng mỹ thực với mỹ nữ để thu phục tù binh... Xem ra ta, Mondi vĩ đại, cũng có ngày được hưởng đãi ngộ cao cấp rồi.”

“Hắn trân quý những món này lắm, nhìn biểu cảm là biết… Không nỡ ăn một mình, chắc định dùng để ‘thu phục’ mình đây!”

“Chỉ là… mình nên ăn ngay, hay giả vờ từ chối để hắn phải năn nỉ nhỉ…”

Mondi mỉm cười đắc ý, trong đầu đã tưởng tượng ra một màn đàm phán long trọng, người đàn ông quỳ gối mời mình ăn, van xin mình trở thành tướng tiên phong.

Chỉ có điều...

Chó thì hiểu gì về ẩm thực loài người chứ...

Người đàn ông lại lấy ra một lọ nhỏ, rắc thêm gì đó vào.

Xì xì... một tiếng nhỏ vang lên, mùi hương cay nồng, thơm lừng, đậm đà lập tức tràn ngập cả hang động!

“Thần linh ơi, đây là món ăn tiên giới gì vậy!”

Dù cái mõm chó của hắn hơi hở...

Mà không hiểu sao, nước dãi vẫn cứ từ khoé miệng chảy xuống thành dòng.

Mùi thơm thấm vào khoang miệng, rồi lan xuống bụng, sau đó kí©h thí©ɧ thẳng lên não, khiến toàn thân hắn rùng mình sướиɠ sướиɠ.

Mondi thề luôn, kể cả đại lễ tế tộc tổ hàng năm, cũng chưa từng có món nào khiến hắn... muốn khóc vì ngon đến thế!

Người đàn ông kia cuối cùng cũng hoàn thành xong tác phẩm.

Anh ta chia món ăn thành hai bát, một phần đổ vào bát của một con chó trắng đen thấp bé đang bò lồm ngồm, phần còn lại thì cho vào một chiếc tô nhỏ.

Lúc này, Mondi gần như đã cười đến không khép nổi mõm.

Hắn... ghen tị.

Hắn cực kỳ ghen tị với con chó cấp thấp kia được ăn món ngon trước.

Nhưng cũng rất... rất mong chờ giây phút người đàn ông kia quỳ xuống cầu xin hắn ăn, rồi mời hắn làm tướng quân tiên phong!

Thế nhưng...

“Ồ má ơi, tên này chắc não có vấn đề thật rồi! Không ngờ bắt được tù binh mà là đồ ngốc... lỗ vốn to rồi!”

Vừa mới làm xong tô mì bò chan dầu ớt, trong khoé mắt Tô Mặc lại thấy tên pháp sư kobold tỉnh lại, đang ngồi đó cười như dở người.

Dù bị trói kín mít bằng dây thừng như đòn bánh tét, tên kobold vẫn không biết trời trăng gì, mở to miệng ra cười hề hề.

Nhìn cái bản mặt ấy... Tô Mặc không khách sáo, lại tặng thêm một đấm, cho tên này nghỉ tiếp.

“Giá mà có thêm tí tỏi với hành lá thì chuẩn bài rồi!”

Thấy tên kobold lại nằm gục, Tô Mặc vỗ tay hài lòng, quay về ngồi trước bát mì yêu dấu của mình.

Ăn mì mà không có tỏi, đúng là mất nửa cái hồn món ăn.

Trong bát có dầu ớt nóng hổi, thịt bò khô, rau củ khô, nhưng thiếu mất cái vị tỏi tươi cay nồng, món mà người Thiểm Tây coi là linh hồn của tô mì.

Hơi tiếc một chút, nhưng Tô Mặc vẫn nhanh chóng bắt đầu xì xụp ăn.

Liếc mắt một cái, thấy Oreo đã ăn gần xong phần của nó, nếu không tranh thủ thì lát nữa lại có cảnh nũng nịu đòi ăn ké.

Tô Mặc xì xụp húp sạch tô mì, rồi nốc thêm một ngụm nước năng lượng, tráng miệng.

Tô Mặc… hài lòng!

Oreo… cũng mãn nguyện!

Một người một chó nằm phịch xuống, tận hưởng giờ phút thỏa mãn sau cơn no nê.

Nhưng ở một góc tối trong hang...

Trên khuôn mặt Kobold lấm lem đầy lo lắng và hoang mang...

Khóe mắt của tên pháp sư kobold, Mondi, lặng lẽ rơi xuống một giọt nước mắt...

...

"Máy phát điện chạy dầu này dùng thì ngon đấy… có điều, ban đêm nổ máy thì hơi to, phiền ghê."

Tô Mặc nhìn cái máy dầu đang rè rè nạp điện cho ắc quy, hơi nhăn mặt.

Tốn hẳn 2 điểm sinh tồn mới sửa được cái bóng đèn nhặt ở Khu trú ẩn số 2, nhưng ít nhất giờ trong căn cứ đã có ánh sáng ổn định.

Chiếc nỏ điện lúc này cũng đang được cắm sạc trực tiếp từ đầu ra của máy phát.

Tính theo tiêu chuẩn, mỗi 1 kWh điện tiêu tốn khoảng 210–240g dầu, tầm 0.25–0.28 lít, cộng thêm hao hụt do truyền động thì xấp xỉ 0.3 lít/kWh.

Tức là, với 200L dầu diesel, Tô Mặc có thể phát được cỡ 600 đơn vị điện.

"Tạm đủ xài!"

Gật đầu hài lòng, anh kéo dây bóng đèn đến ngay chỗ tên kobold pháp sư đang bị trói, rồi gọi:

“Oreo, tới đây làm việc!”

Không hiểu sao dạo gần đây, Oreo càng lúc càng… trầm tính.

Ăn no xong không còn hăng chạy nhảy như trước, mà suốt ngày nằm bên khung trồng rau, cứ thế nhìn đăm đăm lên khe ánh sáng trên tường đá, như đang chiêm nghiệm triết lý cuộc đời.

Cái đầu nhỏ bé với những câu hỏi lớn lao.

“Chút nữa tao đánh thức thằng này dậy, mày làm phiên dịch, ok?”

“Gâu?”, Oreo nghiêng đầu, biểu cảm đầy nhân tính.

“Ý là tao nói gì, mày truyền lại cho nó. Rồi nó nói gì, mày dịch lại cho tao nghe.”

Nghe giải thích xong, Oreo gật đầu cái rụp, còn nở nụ cười đặc trưng kiểu "tà khí nhưng đáng yêu", như thể đang nghĩ:

“Trời ơi, sao không nói sớm là thẩm vấn? Việc nhẹ, chó vui!”

Thấy Oreo hiểu bài, Tô Mặc đỡ tên kobold dậy, nhét một cây gậy xuyên qua sợi dây thừng trói hắn, dựng đứng hắn lên như cái giá treo lợn.

“Ê, dậy đi ông nội!”

Tô Mặc vỗ nhẹ lên mặt tên kobold, có vẻ cú đấm lần trước hơi quá tay, hắn vẫn không tỉnh.

Tô Mặc liếc mắt ra hiệu, Oreo hiểu ý ngay, phóng tới, nhe răng nhắm ngay chân kobold mà cắn!

“A!!”

“Auuu!!”

Tiếng tru như chó sói vang vọng khắp hang động.

Tên kobold vốn đang giả vờ ngất, bị đau quá bật dậy như lò xo, suýt nữa thì quỳ luôn tại chỗ.

“Cái loài này đầu óc đúng là có vấn đề. Chưa bị cắn đã tru lên rồi??”

Nhìn bộ dạng thảm hại trước mắt, Tô Mặc càng cảm thấy giống loài kobold là tổ hợp của sự kỳ lạ và tấu hài.

Thế này mà cũng đòi làm phép, đòi chế bom?

Hắn ta thậm chí còn tỏ vẻ phẫn nộ, mắt long sòng sọc.

Tô Mặc chỉ mỉm cười:

“Oreo, hỏi nó xem có chịu khuất phục không.”

Oreo nhảy cẫng lên, trưng ra bộ mặt "tao không tử tế nữa đâu", rồi bắt đầu “sủa truyền đạt”:

“Gâu gâu gâu u gâu gâu!”

“Gâu!”

Tên kobold quay sang, biểu cảm đầy khinh thường, y như người chán không buồn nói.

Tô Mặc và Oreo đều hiểu ngay:

Tên này KHÔNG THÈM nói chuyện với đồng loại hạ đẳng như Oreo.

2

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.